Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3726. Tư thế vô địch! (2)



Chương 3726. Tư thế vô địch! (2)




Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi xòe tay ra, hai đường kiếm quang nhập vào trán hai người bọn họ: “Ta đã để lại một đường kiếm khí trong cơ thể các ngươi, nếu như các ngươi có vấn đề gì thì cứ thôi động kiếm khí, chỉ cần ta còn sống thì ta sẽ đuổi tới ngay lập tức!”
Mục Tiểu Đao nhìn hắn: “Hiện giờ ngươi mạnh đến mức nào?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Vô địch!”
Vô địch!
Mục Tiểu Đao trợn mắt với Diệp Huyền: “Ngươi có đánh lại được muội muội của ngươi không?”
Vẻ mặt Diệp Huyền khựng lại.
Mục Tiểu Đao hỏi tiếp: “Đánh lại được không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “So với Thanh Nhi thì chắc là ta vẫn kém hơn một chút! Nhưng chắc cũng không kém hơn nhiều đâu!”
Tiểu tháp: “…”
Mục Tiểu Đao lắc đầu: “Con người ngươi ấy, chẳng nói thật được câu nào!”
Diệp Huyền cười ha ha, hắn liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Ta phải đi đây!”
Mục Tiểu Đao gật đầu: “Đi đi! Sau này thường xuyên về chơi, quà cáp chúng ta cũng không để ý lắm đâu, có chút ít thôi là được, chủ yếu là thường xuyên về đây, thực ra chúng ta cũng nhớ ngươi lắm!”
Diệp Huyền trừng mắt với nàng: “Còn lâu ta mới tin ngươi!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn Tiểu Ách, do dự một lát rồi cười nói: “Tiểu Ách, tại sao ta cứ thấy hình như chúng ta hơi bị xa cách thế nhỉ?”
Tiểu Ách nhìn hắn: “Có sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta thấy có đó!”
Tiểu Ách trầm mặc.
Mục Tiểu Đao đột nhiên nói: “Đương nhiên là xa cách rồi! Ngươi đi lâu như vậy, chúng ta còn tưởng ngươi đã chết rồi cơ!”
Diệp Huyền cười nói: “Là lỗi của ta!”
Mục Tiểu Đao gật đầu: “Ngươi phải đi thì mau đi đi! Tiểu Ách không có giận ngươi đâu, về sau ngươi thường xuyên về đây, mang theo chút đồ là được! Nếu như ngươi không về được thì cho người mang đồ về, chúng ta cũng thông cảm cho ngươi!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, mẹ kiếp sao mà ngươi giống thổ phỉ thế không biết!
Nói chuyện với hai nữ tử xong, Diệp Huyền bèn ngự kiếm bay đi.
Sau khi hắn rời đi, Tiểu Ách nhìn phía tận cùng tinh hà, không biết nàng đang nghĩ gì.
Lúc này, Mục Tiểu Đao ở bên cạnh bảo: “Tiểu Ách, ta coi thường ngươi!”
Tiểu Ách nhìn Mục Tiểu Đao, nàng nhíu mày: “Ý ngươi là sao?”
Mục Tiểu Đao chỉ nói: “Thích nhưng lại không nói, ngươi tệ thật đấy!”
Tiểu Ách phẫn nộ: “Ai thích hắn chứ?”
Mục Tiểu Đao nhún nhún vai: “Rồi rồi, ngươi không thích, ngươi cứ tiếp tục đợi đi! Da mặt cái tên này dày như vậy, thực lực lại mạnh, hơn nữa hắn còn là kiếm tu. Một kiếm tu lớn mạnh mà ngươi không chủ động lên thì ngươi sẽ không có cơ hội đâu!”
Tiểu Ách phẫn nộ, nàng còn muốn nói gì đó thì lúc này, Mục Tiểu Đao lại bảo: “Ngươi cứ đợi đó đi! Nếu như ta thích một nam nhân, ta sẽ theo đuổi hắn, không theo đuổi được thì ta sẽ ngủ với hắn luôn. Không ngủ được thì ta sẽ thiến hắn, ta không ngủ được với hắn thì người khác cũng đừng hòng!”
Tiểu Ách: “…”

Diệp Huyền quay trở lại Đạo Lâm Giới.
Đạo Lâm Quốc.
Được biết hắn tới nên Trung Sơn Vương đích thân ra đón.
Trông thấy Diệp Huyền, Trung Sơn Vương cười ha ha: “Diệp thiếu, ngươi chuẩn bị tới Dị thế giới trong truyền thuyết hả?”
Dị thế giới!
Nơi đó có đại lão Vô cảnh thực thụ!
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi lắc đầu: “Không!”
Nghe vậy, Trung Sơn Vương bèn sững sờ.
Diệp Huyền mỉm cười: “Giờ ta đi thì sẽ bị đánh mất, ta phải tu luyện đến Vô cảnh đã rồi hẵng đi! Lần này ta không muốn làm đệ đệ, lão tử phải đến địa điểm tiếp theo với một tư thế vô địch!”
Trung Sơn Vương: “…”
Diệp Huyền lại nói: “Tiền bối, ta cần một nơi để bế quan một thời gian!”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Được! Ta sẽ hộ pháp cho ngươi!”
Diệp Huyền cười nói: “Đa tạ!”
Nói đoạn, hắn bèn theo Trung Sơn Vương tới một nơi tu luyện trong tinh không. Đây là nơi mà Trung Sơn Vương thường xuyên tu luyện.
Trung Sơn Vương nói: “Diệp thiếu, ngươi tu luyện ở đây đi, sẽ không có người tới làm phiền ngươi đâu!”
Diệp Huyền chắp tay: “Đa tạ!”
Trung Sơn Vương cười nói: “Chuyện nhỏ thôi!”
Diệp Huyền gật đầu, hắn không nói gì nữa mà tiến vào tiểu tháp.
Sau khi tiến vào tiểu tháp, hắn tới chỗ Ngôn Bán Sơn. Lúc này Ngôn Bán Sơn bất động như một pho tượng, đến một chút khí tức cũng không có!
Diệp Huyền cạn lời, hắn không ngờ tới giờ mà Ngôn Bán Sơn vẫn chưa đạt tới Vô cảnh!
Phải biết rằng Ngôn Bán Sơn đã tu luyện trong tiểu tháp được gần ba trăm năm rồi!
Diệp Huyền khẽ nói: “Xem ra Vô cảnh cũng khó mà đạt được!”
Nói đoan, hắn bèn tìm một nơi khác rồi ngồi xuống. Tiếp đó, trong đầu Diệp Huyền xuất hiện truyền thừa mà A Đạo Linh cho hắn!
Trong phần truyền thừa này có tâm đắc và phương thức mà nàng đạt được Vô cảnh. Ngoài ra còn có một ít cách dùng Thanh Huyền Kiếm. Có điều, hắn tạm thời chưa nghiên cứu cái này!
Nhiệm vụ cấp bách giờ là phải đạt được Vô cảnh!
Bởi lẽ hiện giờ thực lực của hắn vẫn còn cách biệt rất lớn với Vô cảnh, dù có dùng Thanh Huyền Kiếm cũng không lấp đầy được khoảng trống này.
Tu luyện vô thời hạn, thời gian trôi đi từng chút một…
Hết chương 3726.



Bạn cần đăng nhập để bình luận