Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1698: Quá nịnh hót

Phục Ách nhẹ giọng nói: “Tiểu hữu đúng là có cơ duyên tốt! Thật ra nếu tiểu hữu có Ác Ma chi huyết, có thể khiến cho Ác Ma Chi Dực này trở nên càng thêm cường đại!”

“Ác Ma chi huyết?”

Diệp Huyền nhíu mày: “Có ý gì?”

Phục Ách cười nói: “Đây là đôi cánh của Ác Ma chi tổ, bên trong ẩn Ác Ma chi lực cực kỳ cường đại, có điều nó cần Ác Ma chi huyết mới có thể kích hoạt. Nếu ngươi có Ác Ma chi huyết, một khi mang nó ra kích hoạt, ngươi sẽ đạt được Ác Ma chi lực cực kỳ cường đại.”

Diệp Huyền nhìn Phục Ách, đang muốn nói thì Phục Ách lắc đầu cười: “Mặc dù ta là Ác Ma nhưng máu của ta không được!”

Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Vì sao?”

Phục Ách cười nói: “Vì đây là đôi cánh của Ác Ma chi tổ, nhất định phải có máu của hắn ta mới có thể kích hoạt!”

Diệp Huyền suy nghĩ một chút sau đó nói: “Ác Ma chi tổ đã chết rồi sao?”

Phục Ách gật đầu: “Năm đó sau khi ta tỉnh lại, tự cao tự đại, cảm giác mình vô địch thiên hạ. Thật đáng tiếc, ta đã sai rồi! Nếu như lúc trước khiêm tốn một chút, tu luyện đàng hoàng thì bây giờ ta hẳn là đã là đại Ác Ma!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nói như vậy, trong Ác Ma nhất tộc ngươi, Ác Ma chi tổ là đời sau mạnh hơn đời trước?”

Phục Ách lắc đầu lần nữa: “Cái này không biết, chỉ biết nàng ta cực kỳ thần bí giống như không gì là không biết. Ôi, năm đó nếu ta khiêm tốn một chút thì cũng không đến mức bị phong ấn nhiều năm như vậy!”

Phục Ách cười nói: “Tổ tiên của Ác Ma nhất tộc ta có phân chia Ác Ma, đại Ác Ma, mà trên đại Ác Ma chính là Ác Ma chi tổ. Cái gọi là Ác Ma chi tổ chính là huyết mạch bản thân vượt qua tổ tiên!”

Phục Ách lắc đầu: “Ta cũng chỉ như vậy, muốn nói mạnh thì Tiểu Đạo cô nương mới thật sự mạnh!”

Thiên Đạo!

Phục Ách gật đầu: “Trận chiến năm đó Thần Linh và Ác Ma nhất tộc chúng ta cơ bản đều đã chết hết. Dù còn sót lại cũng chỉ là những nhân vật nhỏ, những siêu cấp cường giả chân chính dù có nhưng sợ là cũng không có mấy người! Tất nhiên cụ thể thì ta không biết!”

Phục Ách gật đầu: “Có thể nói như vậy!”

Diệp Huyền nói: “Ngươi có biết lai lịch của nàng ta không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thực lực tiền bối cũng không kém!”

Diệp Huyền hỏi: “Đại ác ma?”

Diệp Huyền hỏi: “Thiên Đạo có đáng sợ không?”

Diệp Huyền cười nói: “Lúc trước tiền bối đã đắc tội với Tiểu Đạo cô nương sao?”

Phục Ách cười khổ: “Tiểu hữu, Thiên Đạo cũng không phải nói giỡn, Thiên Đạo chí cao không chỉ có thực lực sâu không lường được mà chỉ số thông minh cũng cực kỳ cao. Chậc, dù sao lúc trước chúng ta cũng quá sơ suất! Thần Linh tộc phỏng chừng cũng nghẹn khuất rất nhiều!”

Diệp Huyền nói: “Ta nghe Tiểu Đạo cô nương nói, sở dĩ lúc trước các ngươi bị diệt là vì Thiên Đạo?”

Nghe vậy, sắc mặt Phục Ách nhất thời trở nên nặng nề.

Phục Ách đột nhiên nói: “Tiểu hữu, chiến trường cổ đã mở ra, nếu ngươi muốn máu của Ác Ma chi tổ, có thể đi chiến trường cổ.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta cũng vậy!”

Lúc này Phục Ách đột nhiên lấy ra một cái bình bạch ngọc rồi tới trước mặt Diệp Huyền, sau đó nhét bình bạch ngọc vào trong ngực hắn: “Tiểu hữu, bên trong có một giọt máu của Ác Ma chi tổ, có thể kích hoạt Ác Ma chi lực của Ác Ma Chi Dực một lần, ta giữ lại cũng vô dụng, giờ đưa cho ngươi!”

Phục Ách vội vàng lắc đầu: “Ý nghĩ này tuyệt đối không thể có, bây giờ ta muốn sống thật tốt, không mong cầu gì khác!”

Nghe vậy Phục Ách vội vàng chắp tay: “Tiểu hữu thật trượng nghĩa!”

Diệp Huyền cười nói: “Có nghĩ tới báo thù không?”

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện thì lúc này tầng thứ chín đột nhiên nói: “Dừng lại, lão tử chịu hết nổi rồi!”

Phục Ách gật đầu, chân thành nói: “Nhìn ra rồi! Người tốt như tiểu hữu trên đời rất khó tìm!”

Diệp Huyền cười nói: “Ta đây không có ưu điểm gì khác, chỉ là hơi thích giúp người.”

Sống thật tốt!

Diệp Huyền bất động thanh sắc cất bình bạch ngọc lại, sau đó hắn cười nói: “Tiền bối tới tìm Tiểu Đạo cô nương là có chuyện phải không?”

Phục Ách vội gật đầu: “Đúng vậy, muốn xin Tiểu Đạo tiền bối giúp một chút! Ta hơi lo lắng, lo lắng Tiểu Đạo cô nương không muốn gặp ta! Đuổi ta ra ngoài, ngươi xem chuyện này...”

Diệp Huyền đường hoàng nói: “Tiền bối yên tâm, đợi lát nữa ta sẽ ở bên cạnh Tiểu Đạo cô nương thay tiền bối nói vài câu tốt đẹp!”

Sinh ra ở thế đạo này ai không muốn sống tốt chứ?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút sau đó gật đầu: “Vậy thì đi thử vận may đi!”

Phục Ách gật đầu: “Đúng vậy, nếu ngươi đi, cơ duyên đến có lẽ có thể lấy được máu của Ác Ma chi tổ! Có điều, tiểu hữu phải chuẩn bị tâm lý, máu của Ác Ma chi tổ cực kỳ trân quý, bình thường sợ là khó có thể lấy được!”

Diệp Huyền hỏi: “Ác Ma chi tổ của các ngươi đã chết nơi đó sao?”

“Dối trá!

Tầng thứ chín nói: “Diệp Huyền tiểu tử, ta phát hiện có người cũng vô sỉ y như ngươi!”

Diệp Huyền: “...”

Lúc này Phục Ách liếc nhìn bụng Diệp Huyền: “Tiểu hữu, vị này là?”

Diệp Huyền cười nói: “Một vị tiền bối tạm thời ở trong cơ thể ta!”

Phục Ách khẽ gật đầu: “Thực lực của các hạ không tầm thường!”

Tầng thứ chín cười nói: “Bình thường, bình thường!”

Phục Ách lắc đầu: “Khí tức của các hạ sâu không lường được, mặc dù ở trước mặt nhưng không cách nào cảm giác được, tựa như tinh không mênh mông, khiến cho người ta có một loại áp lực vô hình. Đứng trước mặt các hạ, ta giống như đứng ở trước một ngọn núi cao vạn trượng, khiến cho ta có một loại cảm giác cao không thể leo lên!”

Nghe vậy, khóe mắt Diệp Huyền hơi nhảy lên, tên này cũng biết nịnh hót quá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận