Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3298: Hư Yếm

Mặc Dã ở bên cạnh cũng liếc mắt nhìn Diệp Huyền, hắn ta hơi chần chừ rồi cuối cùng vẫn không nói gì hết.

Thật ra hắn ta cũng đã nghe nói về chuyện của Diệp Huyền rồi!

Hình như đúng là dựa vào ô dù để vào ngoại môn thật!

Loại hành vi này vẫn hơi nhục nhã đấy!

Lúc này, Lý Tu Nhiên ở bên cạnh đột nhiên trầm giọng nói: "Vương Tu, với thực lực của Diệp huynh, hắn hoàn toàn có tư cách tiến vào ngoại môn! Hắn không hề đi cửa sau để vào!"

Hắn ta đã nhìn thấy Diệp Huyền ra tay trước đó, vì thế cũng biết thực lực của đối phương!

Vương Tu cười nói: "Không hề đi cửa sau à? Vậy ngươi nói cho ta biết một Đăng Thiên cảnh như hắn ta có thể gia nhập ngoại môn được sao?"

Nói rồi, hắn ta lắc đầu cười: "Cũng chẳng trách ngoại môn các ngươi lại sa sút đến mức độ này, hóa ra vì ngoại môn các ngươi đã hủ bại lắm rồi! Thật nhục nhã!"

Vút!

Một đường máu tươi bắn văng ra!

Nói rồi, hắn ta còn mỉm cười: "Nếu ngươi cũng thấy ngứa mắt ta vậy tới mà đánh ta đây này!"

Phụt!

Nói rồi, hắn ta nhìn về phía Vương Tu kia, cười bảo: "Hóa ra hôm nay, mục đích chính của ngươi là nhắm vào ta à!"

Vậy mà lại ra tay ngay trong Lâm Lang Các!

Lý Tu Nhiên hơi tức tối, hắn ta còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Diệp Huyền ngăn lại.

Tất cả đám người có mặt ở đó đều trực tiếp ngây người!

Vương Tu nhìn hắn: "Ngươi không có tư cách để ta nhắm vào, ta chỉ đơn thuần thấy ngứa mắt nhà ngươi mà thôi!"

Hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền lại cười bảo: "Lý huynh, đối phó với loại người cứ phải để ta!"

Mọi người còn chưa kịp phản ứng đã thấy một đạo kiếm quang lóe lên, đầu của Vương Tu kia trực tiếp bay vụt ra ngoài!

Mà sở dĩ Vương Tu kia cố tình nói ra mấy câu đó, thật ra là cố ý muốn kích Diệp Huyền ra tay, tên này rất tâm cơ!

Diệp Huyền đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!

Nhưng bọn họ không ngờ Diệp Huyền lại thật sự ra tay!

Diệp Huyền ra tay rồi!

Phải biết rằng, trong Lâm Lang Các có luật cấm ra tay!

Mà lúc này, thật ra Vương Tu vẫn chưa chết hẳn.

Thế mà lại bị miểu sát như vậy?

Đến một nhát kiếm mà hắn ta còn chẳng đỡ được!

Vương Tu này chính là Tuyệt Trần cảnh đấy!

Hoàn toàn biến mất!

Mà điều khiến bọn họ càng không ngờ tới hơn là hắn còn trực tiếp miểu sát Vương Tu!

A Mạt nhìn hắn với ánh mắt lạnh như băng.

Diệp Huyền chớp mắt: "Không thể ra tay sao?"

Nhìn thấy một màn này, A Mạt nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Diệp công tử, ở Lâm Lang Các không thể ra tay!"

Hơn nữa, hắn ta còn thuộc hàng giữa và trên trong số các đệ tử nội môn!

Lúc này, A Mạt cô nương ở bên cạnh quay phắt sang nhìn Diệp Huyền, ánh mắt của nàng lạnh lùng, đang định lên tiếng thì suy nghĩ của Diệp Huyền nổi lên.

Ầm!

Linh hồn của Vương Tu kia trực tiếp hóa thành hư vô, ngay cả ý thức cũng bị xóa sổ!

Một vài đệ tử nội môn của Đại Linh Thần Cung có mặt ở đó đều nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt đã hiện thêm vẻ kiêng dè.

Lúc này, trong mắt Vương Tu đã tràn đầy vẻ kinh hãi, thật ra hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng phòng ngừa Diệp Huyền ra tay bất cứ lúc nào rồi, nhưng trong nháy mắt Diệp Huyền xuất kiếm đó, hắn ta vẫn không thể đề phòng được!

Có điều, một sợi kiếm quang đã khóa linh hồn của hắn ta lại!

Nhục thân của hắn ta đã bị Diệp Huyền chém đứt nhưng linh hồn vẫn còn!

Diệp Huyền cười lấy lòng: "Xin lỗi nhé! Lần đầu ta tới đây không hiểu quy tắc! Vẫn mong cô nương lượng thứ cho!"

A Mạt có hơi cạn lời.

Thái độ xin lỗi của người này cũng được, khiến nàng trong lúc nhất thời cũng không biết phải làm thế nào!

Lúc này, một đệ tử nội môn ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng: "Diệp Huyền, ngươi ra tay cũng tuyệt tình quá rồi đấy!"

Diệp Huyền nhìn về phía đệ tử nội môn kia với vẻ hơi nghi ngờ: "Là hắn ta kêu ta đánh cơ mà! Các ngươi cũng nghe thấy còn gì, chính hắn ta yêu cầu ta đánh mình đấy chứ!"

Mọi người: "..."

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Ta lớn đến như vậy rồi nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có người cầu xin ta đánh hắn ta... thật đấy!"

"Ngươi!"

Đệ tử nội môn kia trừng mắt nhìn hắn với vẻ giận dữ: "Ngươi..."

Diệp Huyền liếc mắt nhìn đối phương: "Có phải ngươi cũng muốn ta đánh ngươi không?"

Nghe thế, sắc mặt của tên đệ tử nội môn kia lập tức thay đổi.

Hắn ta vô cùng kiêng dè một nhát kiếm vừa rồi của Diệp Huyền!

Vì hắn ta cũng không có tự tin có thể tiếp được!

Lúc này, bầu không khí trong điện chợt trở nên hơi lúng túng!

Diệp Huyền lại nói: "Các vị, trở về vấn đề chính nào, trước đó Vương Tu kia sỉ nhục ta là tên đi cửa sau..."

Nói rồi, hắn còn mỉm cười: "Ta có đi cửa sau hay không, chắc là lúc này trong lòng mọi người cũng đã có đáp án rồi chứ! Về phần Vương Tu kia, vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy rồi đấy! Đầu tiên hắn ta sỉ nhục ta, sau đó lại yêu cầu ta đánh hắn ta... Ôi, Diệp Huyền ta lớn đến như vậy rồi nhưng thật sự đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại yêu cầu này, thật đó!"

Mọi người: "..."

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ bên ngoài: "Giết người rồi còn muốn tru tâm, đúng là thú vị đấy!"

Vừa dứt lời, một nam tử đã đi vào trong!

Nam tử vừa mới đi vào đã có người kinh ngạc thốt lên: "Hạng sáu nội môn Địa Bảng, Hư Yếm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận