Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1414: Phù lục hoàn mỹ

A Cải thấp giọng thở dài: “Cũng không biết bây giờ nàng ta đang ở chỗ nào!"

Nếu như nữ phu tử ở đây, địa vị của Vạn Duy thư viện ở trong Ngũ Duy vũ trụ sẽ khác đi nhiều. Đáng tiếc là nàng đã rời khỏi Vạn Duy thư viện, sau đó chưa từng trở lại!

Lúc này, Trần Thiên đột nhiên nói: "Tùy ý nàng ta thôi! Bây giờ việc cấp bách của chúng ta là diệt trừ Diệp Huyền, người này có thể làm cho tháp đó nhận chủ, không diệt trừ không được."

A Cải nói: "Nữ tử Tứ Duy đó thì sao?"

Nữ tử váy trắng!

Nghe vậy, vẻ mặt Trần Thiên lập tức trở nên nặng nề!

Một lát sau, hắn ta lắc đầu nói: “Tạm thời chớ có chọc vào người này! Chờ ngày khác, ta sẽ tự mình xuống dưới gặp nàng ta!"

A Cải gật đầu: “Bây giờ đã có rất nhiều thế lực đứng về phe Phù Văn tông, mà Phù Văn tông đã ra tay với người của chúng ta, một số đệ tử ở bên ngoài đã bị Phù Văn tông hạ độc thủ."

Trong một điện, thời khắc này, Diệp Huyền đã bắt đầu vẽ chanh sắc phù lục, cũng là chanh sắc phù lục loại Không Gian, hắn tạm thời cũng không vẽ phù lục loại khác, bởi vì bây giờ hắn tương đối am hiểu về không gian cho nên hắn muốn quen thuộc với phù lục loại Không Gian trước.

Sau một hồi, Thẩm Tinh Hà lặng lẽ lui ra khỏi đại điện, Lưu Ung chờ đợi tại trước đại điện, nhìn thấy Thẩm Tinh Hà ra, hắn ta vội vàng nói: "Thế nào rồi?"

Nhưng mà như vậy cũng đúng, bây giờ tất cả mọi người đều đang nhìn Vạn Duy thư viện, nếu như Vạn Duy thư viện không có biểu hiện gì hết, vậy thì uy vọng của bọn họ ở trong Ngũ Duy vũ trụ sẽ rớt xuống ngàn trượng!

Mà trong lúc này, Thẩm Tinh Hà vẫn luôn đứng bên cạnh chỉ điểm.

Võ Điện các!

Thẩm Tinh Hà lắc đầu: “Không phải không thuận lợi, mà là quá thuận lợi. Hắn hiểu về không gian phải nói là sâu đến bất thường, trừ cái đó ra, phù lục mà hắn vẽ ra cũng không giống như của chúng ta!"

Trần Thiên lạnh nhạt nói: "Gọi tất cả Võ sư của Võ viện trở về, còn nữa, truyền lệnh xuống, tất cả học sinh đang ở bên ngoài phải lập tức trở về thư viện, phàm là người trong vòng ba ngày chưa trở về, cứ lấy tội phản bội viện xử lý!"

Thẩm Tinh Hà trầm mặc.

Nghe vậy, sắc mặt A Cải trở nên ngưng trọng, hắn ta biết một khi xuất động người của Võ Điện các, như vậy có nghĩa là sinh tử chiến thật sự!

Nói đến đây, hắn ta dừng một chút, lại nói: "Gọi Võ Điện các chuẩn bị kỹ càng!"

Không thể không nói, chanh sắc phù lục này còn khó vẽ hơn tử sắc phù lục rất nhiều, đặc biệt là có một chuyện, đó chính là không thể quá chau chuốt, nhất định phải làm thẳng từ đầu đến cuối, một mạch mà thành, có thể nói, một chút sai lầm cũng không được.

Thẩm Tinh Hà xòe lòng bàn tay ra, trong tay hắn ta là một lá chanh sắc phù lục: “Ngươi xem!"

Phù Văn tông.

Lưu Ung trầm giọng nói: "Đây là hắn làm?"

Lưu Ung nhíu mày: “Sao vậy? Không thuận lợi?"

Lưu Ung có chút không hiểu hỏi: “Có ý gì?"

Nói đến đây, hắn ta nhìn thoáng qua trong điện, nói khẽ: "Hắn quá thần bí!"

Nghe vậy, trong nháy mắt sắc mặt Lưu Ung đột biến: “Chuyện này, sao hắn có thể có được hỗn độn chi khí!"

Thẩm Tinh Hà lạnh nhạt nói: "Nếu như hắn ta muốn chơi thì chúng ta sẽ chơi tới cùng với hắn ta!"

Lưu Ung nhìn về phía lá chanh sắc phù lục đó, rất nhanh, sắc mặt hắn ta thay đổi: “Bên trong phù này có một luồng khí, không giống như khí của chúng ta, đây, đây là?"

Lưu Ung do dự một chút, sau đó nói: "Đám người đó đều không phải là loại người lương thiện!"

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Ngươi nhìn kỹ một chút!"

Thẩm Tinh Hà trầm giọng nói: "Để phòng ngừa vạn nhất, ngươi hãy tự mình đi một chuyến đi."

Lưu Ung khẽ gật đầu: “Ta đã cho người đến đón bọn họ, sẽ không có chuyện ngoài ý muốn!"

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Bọn họ nhận tiền không nhận người, vừa khéo chính là chuyện chúng ta cần bây giờ. Còn nữa, phái người đi đón mấy người Tiểu Thất, mấy người đó đều là kỳ tài ngút trời, nếu các nàng vào Phù Văn Tông ta sẽ có lợi ích cực lớn cho Phù Văn tông ta."

Thẩm Tinh Hà trầm giọng nói: "Hỗn độn chi khí!"

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Lưu Ung: “Bây giờ chúng ta có bao nhiêu chanh sắc phù lục?"

Lưu Ung nói: "Hơn hai trăm!"

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Lấy ra một nửa, đi Tội Ác thành mời người, có thể mời bao nhiêu thì hay bấy nhiêu."

Thẩm Tinh Hà lắc đầu: “Không biết!"

Lưu Ung nói: "Gần đây có thể sẽ có hành động lớn! Xem ra, Trần Thiên sẽ không chịu bỏ qua."

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Bên phía Vạn Duy thư viện thế nào rồi?"

Lưu Ung trầm giọng nói: "Cho dù như thế nào đi nữa thì bây giờ hắn đã là người của Phù Văn tông ta, đối với Phù Văn tông chúng ta thì đây là một chuyện tốt!"

Lưu Ung khẽ gật đầu: “Được!"

Nói xong, hắn ta quay người rời đi.

Tại chỗ, Thẩm Tinh Hà trầm mặc một lát sau đó quay người về tới bên trong đại điện, mà khi thấy Diệp Huyền, hắn ta bỗng ngây ngẩn cả người.

Trước mặt Diệp Huyền bày một lá chanh sắc phù lục hoàn mỹ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận