Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1307: Kiếm Vực!

Thanh sam nam tử hỏi: “Tại sao ngươi mượn tiền lại không trả chứ?”

Tiểu nữu hài nhún vai: “Ta tiêu hết rồi!”

Nam tử lại hỏi: “Tiêu vào việc gì?”

Tiểu nữ hài nói: “Xe bốn bánh, hòn đá phát sáng, nhà to ơi là to, còn có cái máy gì mà có thể bay trên trời ấy…”

Nói đến đây, nàng lại thấy hơi hưng phấn. Tiểu nữ hài nhìn về phía thanh sam nam tử: “Ca, thứ ta mua là máy chiến đấu, kiểu biết đánh nhau ấy, lợi hại lắm!”

Thanh sam nam tử nhíu mày: “Theo lí mà nói thì những thứ này phải rất đắt nhỉ?”

Nghe thanh sam nam tử nói vậy, tiểu nữ hài bèn gật đầu lia lịa, nàng nói với vẻ đau lòng: “Đắt lắm, vô cùng đắt.”

Thanh sam nam tử lấy làm lạ: “Thế mà bọn họ cũng cho các ngươi mượn nhiều tiền vậy ư?”

Tiểu nữ hài đáp: “Ta lại mượn thêm ba vạn nữa!”

Nói đoạn, nàng lại lắc đầu rồi thầm than: “Thực ra ta vẫn rất nhớ chỗ của Liêm Sương tỷ. Ở chỗ bọn họ có rất nhiều thứ để chơi, hơn nữa còn có người cho ta vay tiền, vay không cần trả ấy… Thế nhưng ở chỗ chúng ta thì mọi người đều không cho ta vay tiền.”

Tiểu nữ hài lắc đầu: “Không bị thương, sau khi đánh bọn họ xong thì bọn họ bắt đầu giảng đạo lí với ta, sau đó thì bảo ta trả ba vạn là được.”

Lúc này, tiểu gia hỏa bỗng chỉ về phía mình, tiểu nữ hài thấy vậy bèn nói: “Không chỉ có ta mượn tiền thôi đâu! Tiểu Bạch cũng mượn ba vạn đấy! Có điều Tiểu Bạch không đành lòng nên đã cho bọn họ một xiên kẹo hồ lô, hơi bị lỗ đó.”

Tiểu nữ hài lại nói: “Ca, ban nãy cái nơi gì đó cho ta mượn tiền mà ta nói với ngươi ấy, sau khi bọn họ cho ta mượn ba vạn, cuối cùng bọn họ lại nói ta nợ bọn họ năm mươi vạn, sau đó còn bảo An tỷ và Liêm Sương tỷ. Ta tức chết đi được, cho nên phá luôn tổng bộ của bọn họ rồi.”

Ầm!

Tiểu nữ hài chớp mắt: “Bọn họ cũng đâu đánh lại ta, không cho ta mượn không được ấy!”

Thanh sam nam tử lắc đầu cười, hắn ta đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía không xa bỗng mở mắt. Trong mắt hắn có một tia hồng quang xoẹt qua.

Thanh sam nam tử trầm giọng nói: “Ngươi không bị thương chứ?”

Thanh sam nam tử: “…”

Thanh sam nam tử: “…”

Sức mạnh!

Thanh sam nam tử hỏi: “Sau đó thì sao?”

Sức mạnh của huyết mạch!

Thanh sam nam tử nhìn về phía Diệp Huyền. Lúc này, Diệp Huyền đã đứng dậy, hai tay hắn siết chặt.

Không gian xung quanh lập tức nứt vỡ!

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Có thể nói, giọt máu của nam tử trước mắt này đã khiến hắn có được sự thay đổi long trời lở đất.

Nó còn mạnh hơn cả Giới Ngục tháp và Lục Đạo Chân Ngôn!

Đây chính là sức mạnh mà huyết mạch mang đến cho hắn!

Thanh sam nam tử mỉm cười: “Kiếm Vực chính là dĩ kiếm thành vực, biến kiếm trở thành lĩnh vực của mình. Trong lĩnh vực của mình, với một trình độ nhất định, nó tương đương với hai chữ vô địch!”

Diệp Huyền hít một hơi thật sâu. Luồng sức mạnh này thực sự khiến người ta khiếp sợ!

Nói đoạn, hắn ta mở lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trên lòng bàn tay của thanh sam nam tử. Giây tiếp theo, một luồng sức mạnh thần bí cũng xuất hiện.

Thanh sam nam tử nói: “Cũng không đơn giản vậy đâu, muốn dĩ kiếm thành vực thì ngươi cần phải giác ngộ rất nhiều điều.”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi: “Lợi hại vậy sao?”

Diệp Huyền nhìn về phía thanh sam nam tử, hắn nói: “Tiền bối, đa tạ!”

Thanh sam nam tử khẽ mỉm cười: “Vẫn còn một chút thời gian, để ta nói chuyện kiếm đạo với ngươi. Hay nói một cách khác, chúng ta bàn về Kiếm Vực!”

Kiếm Vực!

Diệp Huyền đi tới trước mặt thanh sam nam tử, hắn trầm giọng nói: “Tiền bối, rốt cuộc Kiếm Vực có nghĩa là gì?”

Thanh sam nam tử khẽ mỉm cười: “Nhớ rõ, huyết mạch của ngươi có một tính chất rất đặc biệt, đó chính là càng mất đi lí trí thì uy lực càng mạnh. Do vậy, ngươi đừng nghĩ cách để khống chế nó, nó cũng sẽ không gây tổn hại cho ngươi. Thế nhưng ngươi phải có sức mạnh để điều động nó, đây là điều mà ngươi phải làm, chứ đừng đi khống chế nó. Đương nhiên, nếu không gặp tình huống nguy hiểm không có đường lui thì ngươi đừng sử dụng huyết mạch một cách bừa bãi.”

Có thể nói, huyết mạch hiện giờ chính là con át chủ bài cuối cùng của Diệp Huyền!

Rốt cuộc nó mạnh đến nhường nào thì Diệp Huyền cũng không biết, dù sao thì hắn tự tin rằng hiện giờ nếu sử dụng huyết mạch thì hắn hoàn toàn có thể giết chết cường giả như kiểu Lý Trần Phong.

Trước khi huyết mạch chi lực chưa hấp thụ máu của thanh sam nam tử, Diệp Huyền đã không thể khống chế được nó rồi. Nhưng hiện giờ, sau khi huyết mạch của hắn đã hấp thụ máu của thanh sam nam tử, có thể nói nó đã có sự thay đổi về chất!

Kiếm Vực!

Sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi!

Đúng lúc ấy, hắn cảm nhận được luồng sức mạnh thần bí kia đang ôm trọn lấy mình. Dưới cái ôm của nó, hắn có thể cảm nhận được thanh sam nam tử trước mặt hắn chẳng khác gì một vị thần mà hắn không thể đánh thắng!

Thanh sam nam tử mỉm cười: “Đây chính là vực, dĩ kiếm thành vực. Mà muốn làm được điều này thì ngươi có thể lợi dụng kiếm ý của ngươi. Kiếm ý của ngươi rất đặc biệt, nếu tạo thành kiếm vực thì nó sẽ là một kiểu “vực” mới, ta cũng rất mong chờ đó.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta cũng có thể dĩ kiếm thành vực sao?”

Thanh sam nam tử gật đầu: “Đương nhiên là ngươi có thể!”

Diệp Huyền liếc nhìn thanh sam nam tử, hắn do dự một lát rồi hỏi: “Tiền bối, đây không phải là bản thể của ngươi nhỉ?”

Thanh sam nam tử khẽ mỉm cười: “Không phải bản thể! Chúng ta cách ngươi rất xa.”

Diệp Huyền hỏi: “Ngũ Duy sao?”

Thanh sam nam tử lắc đầu: “Không phải Ngũ Duy, hiện giờ ngươi không cần suy nghĩ gì nhiều, cứ tu luyện cho tốt. Bởi vì tương lai ngươi còn phải đối mặt với rất nhiều chuyện, không có thực lực thì không được!”

Diệp Huyền gật đầu, hắn cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ nhìn kiếm trong tay và trầm tư.

Dĩ kiếm thành vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận