Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3770. Đẹp thật đấy! (2)



Chương 3770. Đẹp thật đấy! (2)




Diệp Huyền mỉm cười: “Chúng ta liên thủ thì có đối phó được nàng ta không?”
Bích Tiêu vẫn lắc đầu: “Không thể! Bởi vì Thiên Khí tộc không chỉ có mình nàng ta là người vẽ vòng. Ở Thiên Khí tộc, thực lực của nàng ta chắc chắn là mạnh nhất. Thế nhưng người khác cũng không yếu, nhất là vị Thiên Khí thần chiến của Thiên Khí tộc. Sức chiến đấu của người này cực kì kinh khủng!”
Diệp Huyền tò mò: “Thiên Khí chiến thần?”
Bích Tiêu gật đầu: “Một người cực kì mạnh, năm xưa người này đã đối đầu với sáu cường giả vẽ vòng chỉ bằng sức của mình mà không thất bại!”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Đánh được muội muội của ta không?”
Vẻ mặt Bích Tiêu sượng lại, nàng lắc đầu cười khổ: “Diệp công tử, câu hỏi này của ngươi… Thiên Yếm còn chẳng có sức đánh trả trước muội muội của ngươi, Thiên Khí chiến thần mà ở trước mặt muội muội ngươi thì có khác gì đâm đầu vào chỗ chết?”
Diệp Huyền: “…”
Bích Tiêu mỉm cười: “Diệp công tử, có hứng thú tới Trụ Nguyên Giới không?”
Diệp Huyền nói: “Ngươi có cách đối phó với nữ nhân kia à?”
Bích Tiêu nhìn hắn: “Nếu Diệp công tử muốn đi thì ta sẽ nghĩ cách đối phó nữ nhân đấy.”
Diệp Huyền đột nhiên cười nói: “Bích Tiêu cô nương, là ngươi muốn về Trụ Nguyên Giới thì có!”
Bích Tiêu chớp mắt: “Đương nhiên, chúng ta tiện đường!”
Diệp Huyền cười ha ha: “Bích Tiêu cô nương, ngươi thú vị thật đấy! Trước đó ta đã nhận lợi ích từ ngươi, ta thấy vô công không thụ lộc, nếu Bích Tiêu cô nương có gì cần ta giúp đỡ thì ta rất sẵn lòng!”
Nữ nhân này xấu xa thật, rõ ràng là nàng muốn trở về!
Bích Tiêu cười nói: “Vậy thì mời Diệp công tử đưa ta đi một chuyến!”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hai người bèn rời khỏi tiểu tháp.
Bích Tiêu ngẩng đầu nhìn, nàng phất tay áo. Trên bầu trời, một dải thời không thông đạo xuất hiện.
Bích Tiêu chỉ vào thời không thông đạo: “Ta đi vào đó là được!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thế tại sao ngươi không mở thời không thông đạo ngay trước mặt đi mà phải mở xa như vậy…”
Bích Tiêu cười ha ha: “Diệp công tử, thứ ngươi chú ý cũng thú vị thật đấy! Ta cho ngươi hay này, ta mở ở gần cũng không có tác dụng gì đâu, bởi vì nữ nhân kia sẽ cưỡng chế đi vào để ngăn chặn ta, chỉ khi có người ngăn chặn nàng ta thì ta mới rời đi được!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta chỉ có thể ngăn một cường giả vẽ vòng thôi!”
Bích Tiêu gật đầu: “Đủ rồi!”
Dứt lời, nàng đột nhiên xông lên.
Đúng lúc ấy, một nữ tử bỗng nhiên xuất hiện trước thời không thông đạo, người này chính là Thiên Yếm.
Thiên Yếm nhìn Bích Tiêu: “Muốn trở về à?”
Bích Tiêu cười nói: “Đúng vậy!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn DIệp Huyền.
Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhìn Thiên Yếm: “Lại đánh!”
Dứt lời, cơ thể hắn run lên, rồi biến mất.
Vụt!
Một đường kiếm quang bỗng nhiên bắn lên trời!
Trên bầu trời, Thiên Yếm híp mắt lại, nàng ta giơ ngón tay lên đỡ.
Uỳnh!
Đường kiếm quang kia bị chặn lại, nhưng ngay sau đó, đôi đồng tử của nàng ta co lại, vội vàng buông tay ra, sau đó bay đi hàng ngàn trượng!
Khi nàng ta dừng lại, giữa hai ngón tay nàng ta là máu tươi chảy ra!
Trông thấy cảnh tượng ấy, hai mắt của Thiên Yếm hơi híp lại, nàng ta ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền: “Phá vòng!”
Diệp Huyền không phí lời, Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn lại biến mất ngay tại chỗ!
Thiên Yếm đánh một quyền!
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm đã bị chặn lại!
Diệp Huyền đang định ra tay lần nữa thì lúc này, Thiên Yếm đột nhiên đẩy tay về phía trước, sau đó thuận thế túm lấy chuôi kiếm của Thanh Huyền Kiếm. Chỉ trong chốc lát, nàng ta đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, sau đó chém kiếm xuống.
Tốc độ cực nhanh!
Mà Diệp Huyền cũng không tránh, để mặc kiếm chém lên đỉnh đầu hắn. Khi Thanh Huyền Kiếm tiếp xúc với hắn, Thiên Yếm híp mắt lại, nàng ta đang định lùi, bởi vì nàng ta cảm nhận được điều chẳng lành. Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xông lên phía trước, đạp chân phải vào phần bụng nàng ta!
Gần như là cùng lúc, Thiên Yếm bỏ luôn Thanh Huyền Kiếm, đánh một quyền.
Rầm!
Rầm!
Hai tiếng nổ vang lên, Thiên Yếm và Diệp Huyền đồng thời bay đi cả vạn trượng!
Sau khi Diệp Huyền dừng lại, nhục thân của hắn đã mất!
Một quyền vừa rồi đã đánh tan nhục thân của hắn!
Mà cú đá vừa rồi của hắn lại không thể đánh tan nhục thân của Thiên Yếm!
Ở một bên khác, Bích Tiêu cũng dừng lại. Ở trước mặt nàng có một nam tử, nam tử này tóc bạc trắng, hai tay chắp phía sau lưng!
Cường giả vẽ vòng!
Hai người đều không động thủ!
Mà lúc này, xung quanh Bích Tiêu còn có mười mấy luồng khí tức vô cùng lớn. Trong đó, có đến chín luồng khí tức là của người vẽ vòng.
Thiên Khí tộc đúng là không tầm thường mà!
Quan trọng nhất là Thiên Yếm, khoảnh khắc vừa rồi hắn đã chọn đối đầu trực diện, và hắn đã thiệt!
Sức mạnh của đối phương mạnh hơn hắn, đối đầu trực tiếp với đối phương thì hắn chỉ có thiệt.
Thiên Yếm nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng: “Ngươi cũng khiến ta bất ngờ đấy, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà ngươi lại đạt phá vòng. Không chỉ có vậy, sức chiến đấu còn mạnh như vậy!”
Nói đoạn, nàng ta quay đầu nhìn Bích Tiêu: “Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi tưởng dựa vào cái tên chúa dựa dẫm này là có thể giữ mạng sao? Hắn còn phải dựa vào người khác thì cho ngươi dựa dẫm kiểu gi?”
Bích Tiêu liếc nhìn nàng ta: “Hai chữ giữa trán ngươi đẹp thật đấy!”
Diệp Huyền: “…”
Nữ nhân này… định cắn điều này cả đời không buông hả!
Hết chương 3770.



Bạn cần đăng nhập để bình luận