Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 563: Không Đánh Lại Thì…

Cách không xa, Tiêu Tiềm vừa dừng lại, đưa tay lau khóe miệng, đang muốn nói thêm, một thanh phi kiếm đã điểm tới mi tâm.

Thuấn Không Nhất Kiếm!

Hiện tại, có thể nói hắn đã dùng Thuấn Không Nhất Kiếm tới mức xuất thần nhập hóa!

Kiếm của Diệp Huyền điểm tới mi tâm Tiêu Tiềm, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.

Tiêu Tiềm gắt gao nhìn Diệp Huyền, không nói, cũng không chút sợ hãi.

Diệp Huyền đi tới trước mặt Tiêu Tiềm, như nghĩ tới điều gì, lại đột nhiên quay đầu nhìn một nam tử cách không xa:

- Ở đây, có thể giết người không?

Tên nam tử kia nhìn qua Diệp Huyền:

Trong nội viện này, Tử Nguyên tinh cũng là thứ vô cùng có giá trị, hơn nữa càng là nhu phẩm thiết yếu, bởi muốn vào Tử Hỏa tháp tu luyện, còn cần Tử Nguyên tinh, mà Tử Nguyên tinh lại khá hiếm có, bởi vậy trong nội viện thì Tử Nguyên tinh cũng vô cùng trân quý.

- Ngươi muốn tiền tới điên rồi sao?

Hai mươi vạn Tử Nguyên tinh!

Trước mặt, Tiêu Tiềm gắt gao nhìn Diệp Huyền:

Diệp Huyền khẽ gật đầu, nhìn hai người tiêu tiêm, cười nói:

Tiêu Tiềm nhìn Diệp Huyền, nở nụ cười lạnh:

- Có thể, có điều sẽ phải trả giá lớn, nhẹ thì trọng phạt, nặng thì trục xuất.

Diệp Huyền cười nói:

- Người biết Diệp Huyền ta đều sẽ biết, Diệp Huyền ta là người rất nói lý, cũng là một người cực tốt tính. Ta cũng không muốn làm tuyệt chuyện này, như thế này đi, hai mươi vạn Tử Nguyên tinh, đổi lấy mạng hai người các ngươi, thế nào? Không lỗ a?

Trục xuất học viện!

Mà Diệp Huyền một lần liền muốn hai mươi vạn Tử Nguyên tinh, không thể không nói, thực sự há miệng quá rộng!

Diệp Huyền yên lặng.

Nghe vậy, đám người lập tức có chút cổ quái.

Tiêu Tiềm càng cười dữ tợn:

- Nghe ý của ngươi, là cảm thấy hai mươi vạn Tử Nguyên tinh còn đáng giá hơn mạng của hai ngươi?

- Diệp Huyền, ngươi thử động tới ta xem!

Thực sự hạ tử thủ?

Trong ánh mắt đám người, một cánh tay phải của Tiêu Tiềm trực tiếp bay ra, máu tươi bắn ra như suối!

Tất cả cùng nhìn Diệp Huyền, mặc dù nội viện vẫn thường có tranh đấu, nhưng bình thường đều tới điểm là dừng, chuyện náo tới mức như hôm nay, vẫn rất là hiếm thấy.

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cầm kiếm chém xuống.

Thanh âm vừa dứt, tay phải hơn điểm nhẹ, kiếm đưa lên một tấc, nháy mắt, một vệt máu tươi chảy ròng ròng khắp mặt Tiêu Tiềm.

- Ta cầu ngươi động tới ta đó!

Tiêu Tiềm trở nên dữ tợn:

Nhìn thấy cảnh này, đám người đều hiểu chuyện này không đơn giản, tuyệt đối không phải ẩu đả bình thường.

Chuẩn bị giết người!

Xùy!

Đối diện, Tiêu Tiềm cũng sửng sốt.

Hắn cũng không nghĩ tới, Diệp Huyền lại dám thực sự động thủ, hắn cố nén đau đớn từ cánh tay truyền tới, gắt gao nhìn Diệp Huyền, đang muốn nói, kiếm đã lần nữa điểm tới mi tâm:

- Hai mươi bạn Tử Nguyên tinh, có cho hay không?

Nhìn thấy cảnh này, đám người lập tức ngây người.

Đám người yên tĩnh.

- Thiên địa chứng giám, là hắn cầu ta động thủ!

Diệp Huyền đưa mắt nhìn bốn phía, có chút vô tội:

- Lão tử không cho, ngươi có gan thì giết lão tử…

Đúng lúc này, Diệp Huyền cầm kiếm đẩy tới, nhìn thấy cảnh này, Tiêu Tiềm liền biến sắc, hắn không nghĩ tới, Diệp Huyền lại dám thực sự giết hắn. Mà trong lúc mấu chốt này, Tiêu Tiềm đột nhiên biến mất tại chỗ, lần nữa xuất hiện, đã cách ngoài mười trượng, bên cạnh xuất hiện một nam tử trung niên.

Nhìn thấy nam tử trung niên, đám học viên lập tức ngây người, lập tức xoay người chạy.

Nam tử trung niên nhìn qua Diệp Huyền:

- Ngươi mới tới?

Diệp Huyền gật đầu:

- Mới tới!

Nam tử trung niên chậm rãi bước tới:

- Ngươi rất phách lối!

Diệp Huyền cầm kiếm vọt tới, thần sắc dữ tợn, đại địa chi lực không ngừng hội tụ tới.

- Kiếm tiên!

Nhìn thấy cảnh này, nam tử trung niên hơi hơi híp mắt:

“Xùy” một tiếng, kiếm chém tới đáy, lực lượng trong không gian trực tiếp nát bấy.

Đúng lúc này, Diệp Huyền gầm thét một tiếng, hai tay đột nhiên dùng sức.

Vừa chém xuống, không gian trước mặt trực tiếp nứt ra, mà kiếm của hắn lại không thể chém hết, bởi trước mắt, lực lượng chấn động trong không gian quá mạnh.

Thanh âm vừa dứt, một thanh kiếm lặng yên xuất hiện giữa mi tâm Tiêu Tiềm, thế nhưng, kiếm còn chưa chạm tới, đã bị hai ngón tay kẹp lấy.

Hai ngón tay này, là của nam tử trung niên!

Nhìn kiếm trước mặt, đại não Tiêu Tiềm hoàn toàn trống rỗng, Diệp Huyền này điên rồi sao?

Mà nam tử trung niên cũng lạnh mặt lại, hắn không nghĩ tới, Diệp Huyền lại thực sự dám động thủ trước mặt hắn.

Nam tử trung niên nhìn Diệp Huyền, ngón tay búng nhẹ, động tác rất nhẹ, nhưng hắn vừa búng, không gian trước mặt Diệp Huyền liền động như sóng triều.

Đối diện, Diệp Huyền thầm giật mình, nam tử trung niên này tuyệt không phải Phá Không cảnh bình thường.

Không dám khinh thường, hắn bước tới một bước, nháy mắt, vô số đại địa chi lực hội tụ lại, cùng lúc, một thanh kiếm ngưng tụ trong tay, lại lập tức, chém xuống một kiếm.

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Xùy!

- Vậy xem ra ta không cần nói thêm!

Diệp Huyền cười cười, nói:

- Ta chỉ thấy ngươi đánh người, lại còn muốn giết người, vậy là đủ rồi!

Nam tử trung niên nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Tiền bối không muốn hỏi nguyên do sao?

Diệp Huyền nghĩ một chút, nói:

Thấy Diệp Huyền còn muốn động thủ, nam tử trung niên khẽ cười:

- Thú vị!

Thanh âm vừa dứt, tay phải vươn ra, lòng bàn hay hướng ra ngoài, trong tay, một cỗ lực lượng cường đại lặng yên ngưng tụ.

Lúc này, Diệp Huyền đã xuất hiện ngay trước mắt, nam tử trung niên vỗ ra một chưởng, lực lượng trong tay bùng nổ như hỏa sơn, lực lượng vừa hiện, không gian giữa hắn cùng Diệp Huyền lập tức bị bóp méo.

Kiếm cương của Diệp Huyền cũng chém xuống, người lại trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, trọn vẹn mấy chục trượng, vừa tiếp đất, mặt đất dưới chân lập tức nổ tung.

Mà lúc này, nam tử trung niên đột nhiên điểm nhẹ chân phải, nhát mắt, không gian quanh thân Diệp Huyền trực tiếp nứt ra, vô số hắc sắc khí lưu áp tới Diệp Huyền.

Ám vật chất!

Diệp Huyền thầm kinh hãi, vội thôi động Không Gian đạo tắc, vừa thôi động Không Gian đạo tắc, không gian xung quanh lập tức khôi phục như thường!

Nhìn thấy cảnh này, nam tử trung niên lập tức lộ vẻ kinh ngạc:

- Ngươi lại có thể chữa trị không gian… hơn nữa còn dễ dàng như thế…

Nói xong, hắn đánh giá nhìn Diệp Huyền:

- Không ít thủ đoạn!

Một bên, Bách Linh cùng Tiêu Tiềm kinh hãi không thôi, bọn hắn không nghĩ tới, Diệp Huyền lại dám giao thủ cùng nam tử trung niên này.

Phải biết, nam tử trung niên này là đạo sư Võ đạo của nội viện, là người chuyên môn chỉ đạo Võ đạo cho học viên.

Trong nội viện này, tuyệt đối là tồn tại khiến người sợ hãi, mà Diệp Huyền lại có thể giao thủ mấy hiệp, hơn nữa chỉ hơi rơi xuống hạ phong!

Diệp Huyền cầm kiếm chỉ xéo xuống đất, trầm mặc.

Hắn biết, nam tử trung niên trước mặt còn không dùng toàn lực, thực lực người này thâm bất khả trắc, một chiêu vừa rồi, nếu không nhờ Không Gian đạo tắc, hắn đã trực tiếp bại triệt để.

Rất mạnh!

Tạm thời không đánh lại!

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền thu kiếm, xoay người chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận