Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3330: Không có thanh kiếm nào lợi hại hơn ta

Ở phía không xa, Vương Chiến nghe Diệp Huyền nói vậy thì cũng hơi sững sờ, lập tức mỉm cười: "Diệp huynh khách khí quá? Theo ta biết thì Diệp huynh cũng là một yêu nghiệt siêu cấp!"

Diệp Huyền lắc đầu cười khổ: "Trước khi gặp Vương huynh, ta thấy ta cũng yêu nghiệt lắm, nhưng bây giờ..."

Nói đoạn, hắn thở dài một hơi: "Gặp Vương huynh xong, ta mới biết thế nào gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Sau này nếu có cơ hội mong Vương huynh chỉ giáo đôi điều!"

Vương Chiến cười ha ha: "Không dám thỉnh giáo, chúng ta có thể giao lưu với nhau!"

Diệp Huyền vội vàng nói: "Giao lưu thì không dám! Vương huynh hãy chỉ điểm cho ta vài điều là ta đã vui lắm rồi!"

Tiêu Lâm Lang nhìn chằm chằm vào hắn, sao ngươi giỏi giả bộ quá vậy?

Trên bầu trời, Vương Chiến mỉm cười: "Diệp huynh, trước kia người của Đại Linh Thần Cung nói ngươi kiêu căng vô cùng, nhưng ta thấy con người ngươi rất thành thật đó chứ! Xem ra lời đồn là không đáng tin rồi!"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Thiên hạ này không ai có tư cách kiêu căng trước mặt Vương huynh!"

Thế nhưng được một yêu nghiệt nịnh lại khác!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên trầm giọng nói: "Vương huynh, cho lão đầu này đi đi!"

Còn Vương Chiến thì bật cười!

Bởi lẽ đó chính là thành tựu!

Tiêu Lâm Lang chầm chậm nhắm hai mắt lại!

Nghe Diệp Huyền nói vậy, Tiêu Lâm Lang ở một bên bèn liếc nhìn lão giả chỉ còn lại linh hồn kia, đoạn lắc đầu.

Mọi người: "..."

Vương Chiến nhíu mày: "Tại sao?"

Nàng không nhìn nổi nữa rồi!

Nịnh hót thế này...

Vương Chiến hắn ta thích nhất là khiến các thiên tài yêu nghiệt cùng thời với mình phải phục mình!

Quả nhiên, Vương Chiến nghe Diệp Huyền nói vậy thì nở nụ cười kiêu ngạo: "Vương Chiến ta mà phải sợ Tiểu Động Thiên ư?"

Được người ta nịnh nót hắn ta thấy rất ghê tởm!

Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất!

Diệp Huyền liếc nhìn lão giả: "Lão đầu này là người của Tiểu Động Thiên đấy! Nếu Vương huynh giết hắn, e là Tiểu Động Thiên sẽ cho cả vũ trụ truy nã ngươi đấy!"

Lão đầu này xong đời rồi!

Vương Chiến đúng là đại diện cho Chiến Các!

Giết rồi!

Vương Chiến là tương lai của Chiến Các!

Rầm!

Chuyển đi!

Ở phía xa xa, sắc mặt lão giả lập tức thay đổi. Hắn ta đang định chạy trốn thì lúc này, một quyền ấn đã đánh lên người hắn ta.

Vương Chiến nở nụ cười kiêu ngạo: "Cứ kệ bọn họ báo thù!"

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Vương huynh, thể nào Tiểu Động Thiên cũng báo thù ngươi! Ngươi..."

Nghe vậy, sắc mặt Vương Chiến lập tức sầm xuống.

Lão giả lập tức thần hồn tan nát, đến ý thức cũng bị diệt trừ!

Lúc này, Vương Chiến phất tay phải, nạp giới của lão giả bèn bay đến tay hắn ta. Bên trong nạp giới này chỉ có một vài bảo vật bình thường và thần tinh!

Vương Chiến quay đầu nhìn Diệp Huyền: "Diệp huynh..."

Diệp Huyền trầm giọng nói: "E là bọn họ đã chuyển đi rồi!"

Trông thấy cảnh tượng ấy, mọi người bèn trầm mặc!

Thế nhưng Chiến Các chắn chắn sẽ không tử bỏ Vương Chiến!

Chắc chắn không thể nhịn được!

Mà giờ hắn ta giết người của Tiểu Động Thiên, Tiểu Động Thiên có nhịn được không?

Diệp Huyền cười khổ: "Vương huynh, ta phải đi đây! E là Tiểu Động Thiên cũng không bỏ qua cho ta đâu, ta phải đi trốn đây! Sau này có cơ hội mong được Vương huynh chỉ giáo!"

Vương Chiến do dự một lát rồi gật đầu: "Được!"

Diệp Huyền chắp tay: "Vương huynh, sau này gặp lại!"

Nói đoạn, hắn lại nhìn Tiêu Lâm Lang: "Lâm Lang cô nương, sau này gặp lại nhé!"

Tiêu Lâm Lang nhìn hắn: "Diệp công tử bảo trọng!"

Diệp Huyền gật đầu rồi quay người, hóa thành một đường kiếm quang và biến mất.

Vương Chiến nhìn Diệp Huyền đã biến mất trên nền trời, khẽ nói: "Con người Diệp huynh này đúng là không tồi! Tại sao Đại Linh Thần Cung đều nói xấu hắn nhỉ? Đại Linh Thần Cung đúng là chẳng ra sao cả!"

Tiêu Lâm Lang: "..."

Sau khi rời khỏi Kiếm Khư Tông, Diệp Huyền tới một dãy núi.

Bên một con sông nào đó, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất. Trước mặt hắn là ba cái nạp giới!

Trong đó một cái nạp giới chứa hàng trăm triệu viên vĩnh sinh thần tinh!

Ban đầu còn có một trăm năm mươi triệu viên cơ!

Hắn đã bảo Kiếm Tâm Tâm mang năm mươi triệu viên kia đi, năm mươi triệu viên vĩnh sinh thần tinh này đủ để thực lực của cả Kiếm Minh bước lên một tầm cao mới!

Hơn nữa Kiếm Tâm Tâm còn mang về một vài công pháp và kiếm kĩ nữa!

Giọng nói của nó tràn ngập vẻ kiêu ngạo!

Không lâu nữa, thực lực tổng thể của cả Kiếm Minh sẽ đạt đến trình độ như Cổ Thần tinh vực!

Bởi lẽ thiên phú của các kiếm tu ở Kiếm Minh cũng rất kinh khủng!

Diệp Huyền thu hồi tâm tư rồi nhìn nạp giới thứ hai. Hắn sử dụng tâm niệm, một thanh kiếm bay ra từ nạp giới!

Thanh kiếm này dài bốn thước, rộng bằng ba ngón tay, thân kiếm còn có hình tia chớp!

Thanh kiếm này là thanh kiếm tốt nhất trong tất cả những thanh kiếm ở Kiếm Khư Tông!

Diệp Huyền quan sát thanh kiếm. Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên từ trong thanh kiếm: "Ngươi là chủ nhân mới sao?"

Có linh!

Diệp Huyền mỉm cười: "Đúng vậy! Ngươi tên là gì thế?"

Thanh kiếm kia nói: "Ta tên là Kiếm Khư, là thanh kiếm mạnh nhất từ trước đến nay ở Kiếm Khư Tông! Thế gian này không có thanh kiếm nào lợi hại hơn ta!"

Những thứ này có tác dụng vô cùng lớn đối với Kiếm Minh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận