Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3701. Có biến!



Chương 3701. Có biến!




Vân Mộng Tử vừa bước lên một bước thì thời không phía xa đột nhiên sụp đổ, một đường huyết sắc kiếm quang bỗng vỡ tan. Ngay sau đó, một bóng ngươi lùi mạnh về phía sau!
Bóng người này chính là Diệp Huyền!
Diệp Huyền lùi cả vạn trượng rồi dừng lại, mà khi hắn dừng lại, Vân Mộng Tử đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.
Nhìn thấy Diệp Huyền, Vân Mộng Tử bèn nhíu mày!
Lo lắng!
Thấy Diệp Huyền, trong lòng hắn ta bỗng dấy lên cảm giác này!
Lúc này, mấy người Tiêu Hiếu cũng đi theo. Thấy Vân Mộng Tử không ra tay, vẻ mặt Tiêu Hiếu và Tông Thủ bèn trở nên vô cùng khó coi.
Lo lắng!
Hai người đều lo lắng Vân Mộng Tử cũng như tiên tổ Chấp Pháp Tông!
Đúng lúc ấy, Vân Mộng Tử đột nhiên cười khẽ: “Thú vị đấy, ngươi có thể khiến ta cảm thấy nguy hiểm!”
Nói đoạn, ánh mắt hắn ta lộ rõ sát khí: “Có điều, ta lại thích những kẻ phản đạo như vậy!”
Dứt lời, hắn ta bèn bước lên phía trước một bước. Khoảnh khắc chân hắn ta hạ xuống, một luồng sức mạnh kinh khủng đột nhiên cuộn trào từ trên đỉnh đầu Diệp Huyền!
Lúc này, Diệp Huyền bèn xòe tay ra.
Uỳnh!
Một đường kiếm quang bay lên.
Vụt!
Kiếm xoẹt qua nền trời, luồng sức mạnh to lớn kia bị đánh tan!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Vân Mộng Tử bèn híp mắt lại, hắn ta đánh tiếp một quyền.
Rầm!
Diệp Huyền bị đánh vào một thời không thần bí, khi hắn rơi vào cực thẳm thời không, một thời không thần lôi đen thui đột nhiên giáng xuống!
Nhưng hắn không tránh!
Uỳnh!
Thời không thần lôi kia nhập vào Thanh Huyền Kiếm, sau đó bị hấp thụ hết sạch!
Vân Mộng Tử nhíu mày, lúc này, Tông Thủ ở một bên vội vàng nói: “Sư tổ, thanh kiếm trong tay người này không bị thời không ảnh hưởng đâu!”
Kiếm!
Vân Mộng Tử nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, một lát sau ánh mắt hắn ta thoáng hiện vẻ ngạc nhiên: “Thanh kiếm này bất phàm thật!”
Nói đoạn, hắn ta bèn xòe tay phải ra, sau đó lại đẩy xuống. Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh Diệp Huyền lập tức biến thành một cái lưới cực lớn.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Tông Thủ và Tiêu Hiếu lập tức trở nên khó coi. Mẹ kiếp, đã bảo cái tên này không bị thời không ảnh hưởng rồi mà sao Vân Mộng Tử vẫn còn dùng thời không chi lực để đối phó với Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền vẫn không tránh, hắn để mặc cái lưới thời không kia bao trùm lên người mình. Không nằm ngoài dự đoán, hắn lại hấp thụ cái lưới đó sạch sẽ.
Ánh mắt Vân Mộng Tử thoáng hiện vẻ ngạc nhiên: “Đúng là không bị thời không ảnh hưởng thật này… thú vị đấy!”
Tông Thủ ở một bên do dự một lát rồi nói: “Sư tổ, huyết mạch của ngươi này đặc biệt lắm, thời gian càng dài thì thực lực của hắn lại càng mạnh…”
Ý của hắn ta là mẹ kiếp, ngươi mau chóng giết chết hắn đi!
Vân Mộng Tử nhìn hắn ta: “Ngươi đang dạy ta cách làm việc đấy hả?”
Giọng nói của hắn ta lạnh như băng!
Nghe vậy, vẻ mặt Tông Thủ bèn thay đổi, hắn ta vội nói: “Không dám!”
Vân Mộng Tử nhìn Tông Thủ, sau đó nhìn Diệp Huyền ở phía xa xa. Hắn ta đang định nói chuyện thì lúc này, một thanh huyết kiếm đã đâm đến!
Đôi mắt Vân Mộng Tử ánh lên vẻ dữ tợn, hắn ta giơ hai ngón tay lên giữ.
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm bị chặn lại, thế nhưng ngay sau đó, vẻ mặt hắn ta chợt thay đổi, vội vàng buông Thanh Huyền Kiếm ra, sau đó lùi đi cả ngàn trượng!
Bởi lẽ khoảnh khắc hắn ta chặn kiếm của Diệp Huyền, Thanh Huyền Kiếm lại hấp thụ cả hắn ta!
Linh hồn mà cũng có thể hấp thụ?
Vân Mộng Tử khó mà tin được!
Mà lúc này, Diệp Huyền lại xuất hiện trước mặt hắn ta. Ngay sau đó, một thanh kiếm lao xuống từ đỉnh đầu hắn ta.
Vụt!
Thời không nứt vỡ!
Đôi mắt Vân Mộng Tử ánh lên vẻ dữ dằn, hắn ta phất tay áo, một luồng sức mạnh to lớn cuộn trào!
Uỳnh!
Luồng sức mạnh đã chặn Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền lại, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên gào lên.
Uỳnh!
Sát khí và lệ khí bao trùm lấy Vân Mộng Tử, sát khí to lớn khiến tinh thần hắn ta chao đảo. Mà đúng lúc ấy, Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền đột nhiên nhập vào đầu của Vân Mộng Tử!
Vân Mộng Tử sững sờ!
Mấy người Tông Thủ cũng sững sờ!
Vậy thôi hả?
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lùi lại cả chục trượng, Thanh Huyền Kiếm của hắn đang điên cuồng cắn nuốt linh hồn của Vân Mộng Tử!
Vân Mộng Tử nhìn Diệp Huyền, ánh mắt hắn ta dữ tợn: “Ngươi cứ đợi đó!”
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên giơ ngón giữa lên.
Vân Mộng Tử lập tức gào lên như một con thú: “Ngươi dám sỉ nhục bản tôn…”
Thanh Huyền Kiếm bỗng rung lên, sau đó hấp thụ hết linh hồn Vân Mộng Tử.
Sau khi hấp thụ linh hồn Vân Mộng Tử, Thanh Huyền Kiếm biến thành một đường kiếm quang rồi quay lại tay Diệp Huyền.
Hết rồi!
Mấy người Tông Thủ trầm mặc.
Thực lực của Diệp Huyền tăng lên mỗi một khắc, thực sự không có giới hạn!
Lúc này, hắn đột nhiên nhìn mấy người Tông thủ, ánh mắt Tông Thủ hiện vẻ kiêng dè: “Rút lui!”
Hắn ta không muốn đánh nữa!
Bởi vì không đánh lại được!
Không do dự nữa, Tông Thủ đưa những cường giả Vân Giới còn lại rời đi!
Thế nhưng Tiêu Hiếu lại không làm vậy!
Hết chương 3701.



Bạn cần đăng nhập để bình luận