Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 607: Lựa Chọn!

Trên không, nữ tử váy trắng đang muốn ly khai, đột nhiên, nàng cúi đầu nhìn xuống nơi nào đó phía dưới, nàng nhíu mày:

- Tên kia...

Thanh âm vừa dứt, nàng trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, rất nhanh, nàng đi tới phía trên phiến rừng rậm Diệp Huyền đang ở đây, mà nhìn bộ dáng của nàng, chắc chắn chẳng qua chỉ là đi ngang qua, nhưng vào lúc này, trong rừng rậm, một đạo khí tức cường đại đột nhiên phóng lên tận trời...

Hình ảnh hơi ngừng.

Diệp Huyền nhìn về phía Ám Ma nhân trước mắt, không cần phải nói, lúc nữ tử váy trắng đi ngang qua mảnh rừng rậm này, khẳng định đã xảy ra chuyện gì đó.

Trước mặt Diệp Huyền, Ám Ma nhân nói:

- Đây chính là sự tình đã phát sinh ở mảnh thế giới này.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Diệp Huyền chuẩn bị rời đi mảnh thế giới này, bởi vì mảnh thế giới này quá nguy hiểm, hắn không muốn tiếp tục dạo quanh nơi đây.

Mạc Ngôn Tiêu nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Hắn không biết lúc nữ tử váy trắng đi qua nơi này đã xảy ra chuyện gì với Ám Ma Tộc, thế nhưng hắn có thể xác định, bình thường nữ tử váy trắng sẽ không tìm người ta gây phiền phức trước, bởi vì những chuyện như thế này, khó mà làm cho nàng để ý.

Tông chủ Thượng Tiêu tông Mạc Ngôn Tiêu!

- Có khả năng!

- Không phải!

- Hiểu rõ. Nếu nàng tới tìm ta, ta sẽ để nàng tới nơi đây một chuyến. Dĩ nhiên, có tới hay không, là chuyện của nàng, nhưng mà, lời của ngươi nhất định ta sẽ truyền lại!

- Đệ tử Thượng Tiêu tông ta, là ngươi giết?

Diệp Huyền khẽ gật đầu, quay người rời đi.

Ám Ma nhân nói:

Rất nhanh, Diệp Huyền đi tới bên trong tinh không, mà lúc này, một nam tử trung niên xuất hiện ở trước mặt hắn.

- Học viên Đạo Nhất học viện ngươi ở cùng một chỗ với đệ tử Thượng Tiêu tông ta, mà học viên Đạo Nhất học viện ngươi đều sống sót đi ra, nhưng đệ tử Thượng Tiêu tông ta lại một người cũng không thể thoát ra.

Mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, những việc này đều không có quan hệ gì với hắn.

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

Diệp Huyền lắc đầu:

Mạc Ngôn Tiêu lạnh lùng nói:

Dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

Mạc Ngôn Tiêu yên lặng.

Nói xong, hắn trực tiếp ngự kiếm biến mất ở phần cuối nơi xa.

Mạc Ngôn Tiêu híp lại hai mắt, vẻ mặt có chút bất thiện, lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cười nói:

Diệp Huyền sầm mặt lại, vội vàng liên hệ với Vân Thắng, nhưng mà, lại không có bất kỳ lời hồi đáp nào!

- Dường như chuyện này không có quan hệ gì với ta!

Nói xong, Đại trưởng lão trực tiếp mang theo Diệp Huyền về Đạo Nhất học viện.

- Đi theo ta!

Lúc này, Đại trưởng lão đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, Đại trưởng lão trầm giọng nói:

- Mạc tông chủ, đệ tử của ngươi biến mất ở phía dưới, ngươi cảm thấy Diệp Huyền ta có năng lực dùng sức một người toàn diệt bọn hắn?

Tại chỗ, Mạc Ngôn Tiêu trầm mặc một lát, sau đó lao thẳng xuống phía dưới, chỉ chốc lát, phía dưới truyền đến từng đợt tiếng đánh nhau.

Mà Diệp Huyền đã về tới Đạo Nhất thành, hắn đi tới chỗ tiệm thợ rèn ban đầu, mà giờ khắc này, tiệm thợ rèn vốn đã được hắn sửa xong đã trở thành một vùng phế tích!

Xảy ra chuyện!

Bởi vì hắn thấy, Diệp Huyền quả thực không có khả năng dùng lực lượng một người mà tru diệt toàn bộ đệ tử Thượng Tiêu tông!

- Nếu tiền bối muốn biết, có thể tự mình đi xuống điều tra một phen, dĩ nhiên sẽ biết được đáp án. Vãn bối còn có việc, không thể phụng bồi!

Diệp Huyền cười nói:

- Nhưng ngươi hẳn phải biết bọn hắn đã chết như thế nào!

Bên trong Đạo Nhất điện, tất cả trưởng lão đạo sư Đạo Nhất học viện đều ở đây.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Đại trưởng lão, có phải là đã xảy ra chuyện gì?

Đại trưởng lão khẽ gật đầu:

- Vân Thắng đã bị người Vân gia mang đi, mà bọn hắn, yêu cầu Đạo Nhất học viện ta giao ngươi ra! Ngoài ra, Độc Cô gia Thiên Vực cũng phái người đến đây, yêu cầu Đạo Nhất học viện ta trong ba ngày nhất định phải giao ngươi ra, bằng không, bọn hắn sẽ trực tiếp động thủ!

- Độc Cô gia?

Diệp Huyền nhíu mày:

- Đây là gia tộc gì? Ta chưa từng nghe thấy.

Đại trưởng lão nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Theo ta suy đoán, có thể là bọn hắn nhằm vào món chí bảo trên người ngươi!

Đại trưởng lão trầm giọng nói:

- Không có hảo tâm? Đại trưởng lão có ý tứ gì?

Diệp Huyền nhăn mày lại:

- Nếu như ngươi không muốn trở về Độc Cô gia, Đạo Nhất học viện ta sẽ bảo đảm ngươi đến cùng, nhưng nếu ngươi muốn trở về, chúng ta cũng sẽ không ngăn cản. Nhưng mà, Độc Cô gia này muốn mang ngươi trở về, có khả năng không có hảo tâm gì!

Trên đại điện, Đại trưởng lão nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Nghe vậy, Diệp Huyền sững sờ ngay tại chỗ.

Nàng đến từ Độc Cô gia?

Trong điện, Diệp Huyền trầm mặc.

Kỳ thật, trong đầu hắn, nữ nhân kia đã càng ngày càng mơ hồ.

Hoặc là nói, hắn đã dần dần quên lãng!

Hận?

Nói không hận đó là giả, phải biết, lúc đối phương rời đi, hắn chẳng qua chỉ mới mười hai tuổi. Cũng chính vì đối phương đột nhiên rời đi, hắn và muội muội mới kém chút chết thảm ở Diệp phủ.

Bởi vậy, qua nhiều năm như vậy, hắn chưa bao giờ muốn đi tìm đối phương.

Mà bây giờ, tộc nhân của đối phương lại đến tìm hắn.

Mẫu thân?

- Ngươi đến từ Diệp gia Thanh Thành, thế nhưng, mẹ ngươi thì sao?

Đại trưởng lão trầm giọng nói:

- Xác định!

Diệp Huyền gật đầu:

- Ngươi xác định chưa từng nghe qua?

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Ta có thể gặp mặt bọn hắn một lần sao?

Đại trưởng lão khẽ gật đầu:

- Ta sẽ an bài.

Diệp Huyền khẽ thi lễ, sau đó lui xuống.

Trong điện, Đại trưởng lão thấp giọng thở dài:

- Hắn đúng là một mầm mống tốt, đáng tiếc, thân mang trọng bảo, ta sợ Đạo Nhất học viện ta không thể bảo đảm được hắn!

Phía dưới, một lão giả khẽ gật đầu:

- Xác thực, nếu hắn lưu tại Đạo Nhất học viện chúng ta, sợ là Đạo Nhất học viện chúng ta sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu.

Trong điện, mọi người đều yên lặng.

Bởi vì từ lúc mới bắt đầu đến giờ, đã có rất nhiều người tới Đạo Nhất học viện tìm kiếm Diệp Huyền.

Mà Đạo Nhất học viện cũng giúp Diệp Huyền ngăn cản được rất nhiều người, bao quát cả Vân gia và Độc Cô gia hiện tại.

Nếu như không nhờ Đạo Nhất học viện, hai nhà này đã trực tiếp đi tìm Diệp Huyền.

Mà bọn hắn hiểu rõ, Đạo Nhất học viện cũng không chống đỡ được bao lâu!

Một món bảo vật trên bảng tinh tế treo giải thưởng, đối với vô số thế lực mà nói, thứ này có dụ hoặc quá lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận