Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3590. Của nam nhân của ta! (2)



Chương 3590. Của nam nhân của ta! (2)




Diệp Huyền cười ha ha, hắn không nói gì nữa mà quay người rời đi.
Mệnh Tri?
Hắn biết, cảnh giới của Thanh Nhi chắc chắn phải hơn Mệnh Tri cảnh!
Có điều, hắn không biết rốt cuộc Thanh Nhi đã đạt cảnh giới gì, dù sao từ đầu đến giờ dù hắn có tiến bộ như thế nào thì vẫn cảm giác Thanh Nhi thâm sâu khó lường vô cùng.
Cảnh giới?
Thanh Nhi đã vượt ngoài cảnh giới rồi!
Hung Nghê liếc nhìn Diệp Huyền, nàng nhíu mày: “Đừng bảo thực sự là Mệnh Tri cảnh đấy nhé?”

Diệp Huyền trở về phòng mình, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hiện giờ thực lực của hắn có thể chiến đấu với cường giả Nguyên Thần cảnh, thế nhưng hắn không tự tin có thể thắng được!
Hơn nữa, Nguyên Thần cảnh có hai mạng!
Sau một hồi trầm mặc, Diệp Huyền bắt đầu thử tiếp xúc với vực thẳm thời không trong thời không thần bí!
Sau khi đạt đến Mệnh Thần cảnh là có thể không bị vực thẳm thời không ảnh hưởng. Bình thường vực thẳm thời không không uy hiếp gì đến cường giả như Hung Nghê, song nếu là vực thẳm thời không trong thời không thần bí thì sao?
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Huyền bắt đầu tiếp xúc với vực thẳm thời không trong thời không thần bí.
Mục tiêu hiện giờ của hắn là nắm vững vực thẳm thời không!

Hôm ấy, một nam tử trung niên tới bầu trời của học viện nữ tử. Phía sau nam tử trung niên còn có hai lão giả.
Nam tử trung niên cúi xuống nhìn học viện nữ tử, đoạn cười: “Thời không thần bí! thú vị đấy!”
Lão giả phía bên trái nam tử trung niên trầm giọng nói: “Tông chủ, chuyện này không đơn giản!”
Nam tử trung niên này chính là Mạc Thiên Minh, tông chủ của Thiên Đạo Tông!
Mạc Thiên Minh khẽ cười: “Năm xưa Hung Nghê bị Thiên Đạo Tông và Thượng Thanh Môn liên thủ phong ấn, mà chúng ta đã dùng đến mười mấy loại thời không đặc biệt mới hoàn toàn phong ấn được nàng ta! Nhưng bây giờ thời không của chúng ta lại bị thời không thần bí của thiếu niên kia phá vỡ… Điều này không đơn giản!”
Lão giả nói: “Theo như ta được biết thì thần nữ của Thượng Thanh Môn đã tiếp xúc với thiếu niên đó!”
Mạc Thiên Minh nói: “Chắc là nàng ta thất bại rồi! Thế nên mới lộ thông tin cho Thiên Đạo Tông chúng ta, mong chúng ta xử lí đây mà!”
Lão giả trầm giọng nói: “Thế tông chủ có xử lí không?”
Mạc Thiên Minh mỉm cười: “Xem tình hình!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất. Khi xuất hiện trở lại thì hắn ta đã ở trong học viện nữ tử.
Bên trong học viện nữ tử, Đinh cô nương đang đọc sách ngẩng đầu nhìn Mạc Thiên Minh phía không xa, nàng thấy hơi đau đầu. Mới vài hôm mà sao lại có người tới nữa vậy!
Mạc Thiên Minh quan sát Đinh cô nương, sau đó nói: “Cô nương, ta tới chỉ muốn gặp thiếu niên kia!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Muốn thời không thần bí trong cơ thể hắn chứ gì?”
Mạc Thiên Minh mỉm cười: “Chỉ gặp mà thôi!”
Đinh cô nương nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Hiện giờ hắn đang tu luyện!”
Mạc Thiên Minh mỉm cười, hắn ta liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Nơi này rất bình thường, thế nhưng thần nữ Thần Khâm lại không thể phản công…”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Đinh cô nương: “Nghe nói trong tay ngươi có một đường kiếm quang thần bí!”
Đinh cô nương cười nói: “Ngươi lại muốn xem à?”
Mạc Thiên Minh mỉm cười: “Cô nương, ngươi cho rằng đường kiếm quang đó có thể bảo vệ các ngươi sao?”
Đinh cô nương lắc đầu: “Ta thấy hơi đau đầu!”
Mạc Thiên Minh cười nói: “Cô nương, ngươi là một người thông minh, ngươi phải biết rằng thời không đó nằm trong tay hắn thì chỉ có hại hắn!”
Lúc này, Diệp Huyền xuất hiện bên cạnh Đinh cô nương, Đinh cô nương mỉm cười: “Tới tìm ngươi đấy!”
Diệp Huyền liếc nhìn Mạc Thiên Minh, sau đó nói: “Dì Đinh, ngươi biết hiện giờ ta khó khăn như nào rồi chứ! Đi đến đâu cũng không thiếu kẻ địch!”
Đinh cô nương chớp mắt: “Ngươi không thấy kẻ địch của ngươi đều rất… mất não hả?”
Diệp Huyền: “…”
Nghe vậy, nụ cười của Mạc Thiên Minh bèn biến mất.
Diệp Huyền cũng thấy hơi gượng gạo, hắn liếc nhìn Mạc Thiên Minh, sau đó nói: “Dì Đinh, người ta còn đang ở đây đấy! Ngươi nể mặt người ta chút đi!”
Đinh cô nương lắc đầu: “Ta kệ! Ngươi tự chơi với bọn họ đi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền vội nói: “Đừng mà dì Đinh! Cảnh giới của cái tên này cao hơn ta nhiều lắm! Ngươi…”
Đinh cô nương quay người nhìn Diệp Huyền, cắt ngang lời hắn: “Nếu như ngươi còn không xử lí được cái thứ mất não này thì sao ngươi vượt qua cha ngươi? Ta tin ngươi có thể làm được!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Mạc Thiên Minh đột nhiên cười: “Ta mất não?”
Đinh cô nương nhìn hắn ta: “Chẳng lẽ không phải sao?”
Mạc Thiên Minh lắc đầu cười: “Đúng là thú vị! Quá thú vị, một con kiến bình thường như ngươi có tư cách gì mà miệt thị người mạnh hơn ngươi gấp vạn lần? Chỉ bởi trong tay ngươi có đường kiếm quang thần bí kia ư? Ngươi thấy đường kiếm quang đó có thể bảo vệ ngươi sao? Cái thứ đó ngươi có thể dùng được mấy lần? Ngươi…”
Đinh cô nương đột nhiên cười nói: “Rất xin lỗi, ta có thể sử dụng vô số lần!”
Nói đoạn, nàng xòe tay ra, một đường kiếm quang bay lên.
Vụt!
Mạc Thiên Minh còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đường kiếm quang xuyên qua trán!
Uỳnh!
Cơ thể hắn ta trực tiếp trở nên hư ảo.
Mạc Thiên Minh sững sờ.
Hắn ta bị giết rồi!
Mạc Thiên Minh nhìn Đinh cô nương: “Ngươi… đường kiếm quang này là của ai…”
Đinh cô nương mỉm cười: “Của nam nhân của ta!”
Hết chương 3590.



Bạn cần đăng nhập để bình luận