Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3795. Có vậy thôi hả?



Chương 3795. Có vậy thôi hả?




Đúng lúc ấy, cửa nhà mở ra, một nữ tử chầm chậm bước ra.
Nữ tử mặc y phục đơn giản, tóc dài xõa vai, trông rất nho nhã.
Mà Diệp Huyền cũng biết nữ tử này!
Là Đinh cô nương!
Đinh cô nương thấy Mộ Niệm Niệm xong thì sững sờ, rất rõ ràng nàng không ngờ Mộ Niệm Niệm sẽ tới!
Mộ Niệm Niệm đi vào sân, nàng mỉm cười: “Không có làm phiền ngươi chứ?”
Đinh cô nương liếc nhìn mấy người Cổ Đế, đoạn khẽ mỉm cười: “Khách sáo rồi!”
Nói đoạn, nàng bèn bỏ chậu hoa trong tay xuống, sau đó nhìn Diệp Huyền, mỉm cười: “Qua đây!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi đi đến trước mặt Đinh cô nương, Đinh cô nương khẽ cười: “Hận cha ngươi không?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Không dám!”
Đinh cô nương lắc đầu cười: “Không dám… Vậy tức là trong lòng ngươi vẫn oán giận!”
Diệp Huyền không lên tiếng.
Hắn không có mất não như tiểu tháp, gì cũng dám nói!
Cha hắn mà đánh người thì không phải chuyện đùa đâu, hơn nữa hắn còn không thể đánh trả!
Cha đánh con là chuyện quá mức bình thường rồi còn gì?
Đinh cô nương đột nhiên chỉ vào căn nhà: “Có nhìn thấy căn nhà kia không?”
Diệp Huyền liếc nhìn căn nhà, hắn không hiểu ý.
Đinh cô nương mỉm cười: “Ngôi nhà này đã trải qua vô số sóng gió, nhưng nó vẫn tồn tại! Không những tồn tại, nó còn rất ổn!”
Nói đoạn, nàng lấy một bông hoa tươi đẹp trong giỏ hoa ra: “Đây là mẫu đơn, rất đẹp, nhưng nó chỉ có thể tồn tại trong nhà kính. Nếu như xét về sức sống thì nó chẳng thể sánh với cọng cỏ. Trước kia ta đã từng nói với ngươi, trải nghiệm của phụ thân ngươi với ngươi khác nhau, từ nhỏ hắn ta đã không có phụ thân, sống cùng với mẫu thân và muội muội. Về sau bà của ngươi cũng chết thảm… Cuộc đời của hắn ta rất khổ, nhưng cũng bởi vậy mới tạo nên hắn ta!”
Nói đến đây, nàng khẽ cười: “Tiểu gia hỏa, ngươi thấy ngươi rất khó khăn, thế nhưng so với cha ngươi thì cuộc đời của ngươi dễ dàng hơn nhiều!”
Diệp Huyền trầm mặc, nhưng hắn lại thầm hỏi: “Tiểu tháp, Đinh cô nương không có lừa ta đấy chứ?”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Cuộc đời của chủ nhân thực sự rất bấp bênh, hơn nữa tính tình hắn ta lại cứng đầu, còn cứng đầu hơn cả ngươi! Hiện giờ trông hắn ta có vẻ dễ nói chuyện, bình thường cũng hay cười cợt, đó là bởi hiện giờ hắn ta gần như không có đối thủ!
Trước kia, ngày nào hắn ta không phải đáng đánh nhau thì là đang trên đường đi đánh nhau. Gì mà nhục thân đốt cháy, linh hồn đốt cháy, đó là chuyện như cơm bữa.
Còn tiểu chủ ngươi… Nói thật thì mặc dù kẻ địch của ngươi đều không bình thường, nhưng ngươi cũng có đánh những kẻ địch không bình thường đó đâu! Lần nào ngươi liều mạng được một nửa xong cũng có người đến giúp ngươi…”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi có ý gì thế? Ngươi đang nói ta là nhị đại chứ gì?”
Tiểu tháp trầm giọng nói: “Câu hỏi này của ngươi khiến ta cũng phải cạn lời! Chẳng lẽ ngươi không phải nhị đại?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp tiếp tục nói: “Tính cách của các ngươi cũng có điểm khác nhau, ngày xưa tính cách chủ nhân kiểu dữ dằn, nhất là sau khi hắn ta kích hoạt huyết mạch chi lực, đến mình cũng chém! Còn ngươi, ngươi kích hoạt huyết mạch chi lực xong cứ như say rượu vậy… Hơn nữa, ngày nào ngươi cũng ra vẻ, chém gió… Có lẽ đây chính là cuộc sống của nhị đại!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Đinh cô nương ở trước mặt Diệp Huyền lại bảo: “Hắn ta mong ngươi chịu khổ hơn một chút nữa, xuất phát điểm này tốt, nhưng phương thức của hắn ta lại không tốt lắm. Đương nhiên, cũng bởi hắn ta không giỏi nói chuyện thôi!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta hiểu ý của Đinh cô nương! Ta cũng không hận hắn ta, phải nói là ta không có tư cách hận hắn ta, nếu như không có hắn ta…”
Nói đến đây, hắn không nói tiếp nữa.
Bởi lẽ hắn phát hiện không có cha hắn, hình như hắn còn có Thanh Nhi…
Ôi!
Đúng là cuộc đời chết tiệt!
Đinh cô nương cũng hiểu được suy nghĩ của Diệp Huyền, nàng lập tức lắc đầu cười.
Đúng lúc ấy, tiểu nữ hài đang ôm con búp bê rách nát đột nhiên nói: “Chúng ta tới để xem các ngươi nói chuyện à?”
Đinh cô nương nhìn tiểu nữ hài, tiểu nữ hài cũng quan sát Đinh cô nương, nàng nhếch miệng, nở nụ cười có hơi u ám: “Lớp da này của ngươi rất không tồi, nếu như làm thành búp bê thì chắc chắn rất đẹp!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Chắc ngươi không có cơ hội này rồi!”
Tiểu nữ hài đang định nói chuyện thì tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu nữ hài, cái miệng của ngươi giữ cho sạch sẽ vào… Ngươi có thể sỉ nhục tiểu chủ, nhưng tốt nhất là đừng có sỉ nhục nữ chủ nhân nhà chúng ta!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, mẹ kiếp, tiểu tháp ngươi nói cái quái gì vậy hả?
Tiểu nữ hài liếc nhìn bụng Diệp Huyền, nàng trào phúng: “Ngươi là cái thá gì mà cũng xứng nói chuyện với ta?”
Tiểu tháp thở dài một hơi: “Ngươi đúng là đồ ngu xuẩn! Ngươi với cái tên Thiên Diệp lần trước y hệt nhau, hắn ta đang gọi ngươi à?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu nữ hài nhíu mày: “Thiên Diệp? Cái thứ gì thế? Đàm luận được với ta ư?”
Tiểu tháp: “…”
Lúc này, Cổ Đế ở một bên đột nhiên cười nói: “Cô nương, người mà ngươi nói đâu?”
“Người?”
Tiểu nữ hài trào phúng: “Bọn họ đang lãng phí thời gian thì có!”
Nói đoạn, nàng nhìn Đinh cô nương, cười lạnh lùng: “Ngươi muốn gọi ngươi còn gì? Mau gọi đi! Chúng ta đang đợi đây này!”
Hết chương 3795.



Bạn cần đăng nhập để bình luận