Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 582: Mời Ngài Mai Lại Tới!

: Đạo Trụ?

Nghe vậy, mọi người nhìn về phía Minh Khôn.

Minh Khôn khẽ gật đầu:

- Tại Thiên Vực xa xôi kia, có một Đạo Trụ, không ai biết được lai lịch của Đạo Trụ này, chỉ biết, nó ẩn chứa Vô Thượng Đại Đạo... Người có thể lưu lại tên của bản thân trên đó, mới thật sự là yêu nghiệt.

Nói xong, hắn nhìn mọi người một lần, cười khổ:

- Cho đến nay, Bắc Vực chúng ta chỉ có ba người có thể lưu lại tên của bản thân trên đó, một vị trong đó, chính là Mục viện trưởng, người sáng lập Đạo Nhất học viện chúng ta.

Mục Đạo Nhất!

Thần sắc đám người trở nên ngưng trọng.

- Chúng ta cũng không cần tự coi nhẹ bản thân a? Nếu người khác mạnh hơn chúng ta, đó là chuyện tốt, chứng minh chúng ta còn có không gian trưởng thành, có mục tiêu để theo đuổi.

Minh Khôn suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:

Mọi người đã hiểu rõ ý tứ của hắn.

- Tin tưởng bản thân, chúng ta cũng sẽ không kém hơn người khác.

- Đạo Nhất học viện chúng ta ở Bắc Vực này cũng là tạm được, nhưng nếu đặt vào Nam Vực và Thiên Vực...

- Các ngươi ở đây cố gắng tu luyện, ta phải đi làm ít chuyện.

Đối với mọi người mà nói, Mục Đạo Nhất là một truyền thuyết không thể nghi ngờ a!

- Diệp huynh nói cực phải, chúng ta cần phải bình ổn tâm tính như vậy mới được.

Nói đến đây, hắn không nói tiếp.

Minh Khôn lại nói:

Nói xong, hắn vỗ vỗ bả vai Minh Khôn, cười nói:

Sau khi Diệp Huyền đi, Minh Khôn đột nhiên nhìn về phía Tiêu Qua:

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cười nói:

- Diệp huynh là vừa tiến nhập nội viện sao?

Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, sau đó nói:

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Sau khi rời khỏi Đạo Nhất học viện, Diệp Huyền đi thẳng tới Đạo Nhất thành, rất nhanh, hắn tìm được một nhà thương hội.

- Thực lực của Diệp huynh, quả nhiên là thâm bất khả trắc a!

Diệp Huyền nói:

- Mới vừa gia nhập!

Diệp Huyền cười nói:

Tiêu Qua gật đầu:

- Cũng không phải ý này, chẳng qua là...

Nữ tử thanh tú vội vàng nói:

- Ngươi sợ ta mua không nổi sao?

Minh Khôn nói khẽ:

- Ta cần ba món đồ, Thần Hồn mộc, Hộ Tâm liên, Tố Linh hoa... Có sao?

Nữ tử thanh tú liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

- Các hạ, mấy món này đều không phải đồ vật bình thường...

Tiêu Qua: "..."

- Xin hỏi các hạ cần gì?

Sau khi Diệp Huyền tiến vào thương hội, một nữ tử tướng mạo thanh tú ra đón, nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, cười nói:

Thái Hòa thương hội.

Diệp Huyền cười nói:

- Ngươi có thể làm chủ sao? Nếu không thể làm chủ, để một người có thể làm chủ tới nói chuyện với ta.

Nữ tử thanh tú khẽ thi lễ:

- Vậy xin các hạ chờ ta một lát.

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Chỉ chốc lát, một lão giả đi ra, lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Các hạ muốn ba món đồ vật kia?

Diệp Huyền gật đầu.

Lão giả cười nói:

Lão giả cười híp mắt thu hồi nạp giới, sau đó nói:

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó bấm tay một cái, một viên nạp giới bay đến trước mặt lão giả, trong nạp giới, vừa vặn có hai mươi vạn Tử Nguyên tinh.

Tiền đặt cọc!

- Cần giao trước hai mươi vạn Tử Nguyên tinh làm tiền đặt cọc, đến lúc đó nếu tiểu hữu đột nhiên không cần nữa, chúng ta có thể sẽ không trả lại số tiền này.

Lão giả cười nói:

- Vậy nhanh chóng điều hàng đi, mau sớm!

- Xem ra các hạ cũng không phải người bình thường, không biết các hạ là?

Diệp Huyền hơi không kiên nhẫn:

- Tán tu một giới mà thôi, các hạ, ta nhu cầu cấp bách ba món vật phẩm kia.

Lão giả cười nói:

- Vị khách quý này, ba món vật phẩm này thương hội ta cũng không có.

Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền lập tức lạnh đi, không có, vậy ngươi nói như không a!

Lão giả lại nói:

- Quý khách chớ nên hiểu lầm, ý tứ của lão phu là nơi này không có, nhưng mà, chúng ta có khả năng điều hàng, cần một ngày.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền, cười nói:

- Vậy xin mời các hạ lấy ra ba món vật phẩm kia đi!

Diệp Huyền vội vàng nói:

Nghe vậy, trong lòng Diệp Huyền buông lỏng, đối với hắn mà nói, mười vạn Tử Nguyên tinh chỉ là một bữa ăn sáng.

Mười vạn miếng!

- Ba món vật phẩm kia đều không phải tục vật, đặc biệt là Hộ Tâm liên, vật này càng vô cùng trân quý, ít nhất mười vạn Tử Nguyên tinh.

- Vậy mời các hạ giờ này ngày mai lại đến.

Diệp Huyền ôm quyền:

- Vậy xin làm phiền.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Sau khi rời đi Thái Hòa thương hội, Diệp Huyền về tới Đạo Nhất học viện.

Trong nhà gỗ, Diệp Huyền tiến vào Giới Ngục tháp.

Kiếm kỹ!

Hiện tại, cuối cùng hắn cũng có thể ổn định tâm thần nghiên cứu môn kiếm kỹ mà bóng người trong thế giới mịt mờ cho hắn trước đó.

Kiếm kỹ này không có danh tự, thế nhưng hắn có thể cảm giác được kiếm kỹ này rất cường đại.

Diệp Huyền bắt đầu nghiên cứu, rất nhanh, hắn phát hiện một đặc điểm của kiếm kỹ này, một đặc điểm lớn nhất của kiếm kỹ này chính là lực bộc phát!

Lực bộc phát trong nháy mắt rút kiếm!

Kiếm kỹ này khác biệt với Nhất Kiếm Định Sinh Tử, uy lực của Nhất Kiếm Định Sinh Tử liên quan đến tín niệm và tự tin, mà môn kiếm kỹ này, chỉ đơn thuần là liên quan đến lực lượng cùng với tốc độ.

Cả hai hoàn toàn khác biệt!

Nghĩ đến đây, trong đầu Diệp Huyền đột nhiên có thêm một ý nghĩ, có thể dung hợp hai môn kiếm kỹ khác biệt này thành một loại hay không?

Dung hợp!

Diệp Huyền có chút hưng phấn, bởi vì hắn phát hiện, việc này hoàn toàn có khả năng.

Diệp Huyền cũng không chỉ dừng lại ở suy nghĩ, mà bắt đầu thử ngay lập tức, nhưng vừa mới thử, hắn đã gặp phải một vấn đề.

Đó chính là vỏ kiếm!

Hắn phát hiện, vỏ kiếm bình thường căn bản chịu không nổi hai loại kiếm kỹ này, không đúng, chỉ đơn thuần là kiếm kỹ rút kiếm kia cũng không phải vỏ kiếm bình thường có thể chịu đựng nổi.

Nhất định phải tìm một vỏ kiếm thích hợp!

Không có vỏ kiếm, bởi vậy, Diệp Huyền chỉ có thể tạm thời từ bỏ ý định dung hợp hai môn kiếm kỹ, hiện tại, hắn có thể làm, chính là nghiên cứu thật tốt, hiểu rõ môn kiếm kỹ này.

Thời gian trôi qua từng chút một, ngày thứ hai, Diệp Huyền rời đi Giới Ngục tháp, hắn đi tới Thái Hòa thương hội Đạo Nhất thành lần nữa.

Đón tiếp hắn vẫn là nữ tử thanh tú ngày hôm qua, Diệp Huyền cười nói:

- Còn mời các hạ thông báo cho quản sự của quý thương hội, cứ nói là ta tới lấy đồ vật.

Nữ tử thanh tú khẽ gật đầu:

- Chờ một lát!

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Chỉ chốc lát, nữ tử thanh tú đi ra, nàng đi đến trước mặt Diệp Huyền, có chút áy náy nói:

- Thật có lỗi, Hứa quản sự không có ở đây.

Diệp Huyền nhíu mày:

- Hắn để ta giờ này hôm nay tới lấy đồ vật, làm sao lại không có ở đây?

Nữ tử thanh tú lắc đầu:

- Không biết, còn mời quý khách ngày mai lại đến.

Nói xong, nàng quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận