Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 742: Cấm Kỵ Chi Thuật

Nhìn thấy một màn này, sáu tên Thần pháp sư kia biến sắc, sáu người vội vàng đưa tay kết pháp quyết, sau đó bắt đầu điên cuồng đọc thầm chú ngữ, rất nhanh, không gian xung quanh Vị Ương Thiên bắt đầu rung động kịch liệt, từng đạo lực lượng thần bí hội tụ đến vị trí của Vị Ương Thiên .

Mà đối diện Vị Ương Thiên, lão giả lưng còng kia đột nhiên đè ép hai tay xuống.

Ầm ầm!

Chân trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ vang rền, ngay sau đó, không gian bắt đầu rạn nứt từng khúc.

Sáu tên Thần pháp sư liếc mắt nhìn nhau, sau một khắc, sáu người vây quanh một chỗ, tay bấm ấn ba góc, trong miệng cấp tốc mặc niệm chú ngữ gì đó, rất nhanh, vùng trời phía trên Vị Ương Thiên và lão giả lưng còng xuất hiện một chú ấn màu vàng to lớn!

Ầm ầm!

Từng đạo quang mang màu vàng kim không ngừng bao phủ xuống từ bên trong chú ấn màu vàng này, rất nhanh, không gian xung quanh Vị Ương Thiên và lão giả lưng còng bắt đầu khôi phục như bình thường, cùng lúc đó, những quang mang màu vàng kim này không ngừng kích bắn về phía Vị Ương Thiên và lão giả lưng còng.

Vị Ương Thiên đưa tay ra phía trước chặn lại, những quang mang màu vàng kim kia đều bị ngăn cản!

Vị Ương Thiên không chút chần chờ, thân hình nàng run lên, trực tiếp biến mất, sau một khắc, từng tiếng nổ vang kinh thiên không ngừng vang vọng lên từ bên trong trận pháp.

Ầm ầm!

Oanh!

- Bọn hắn sắp thoát ra rồi!

- Vị Ương cung chủ, để ta ngăn cản, ngươi phá trận này!

Đại Tôn nhìn chằm chằm Họa Sư:

Thế nhưng, những quang mang màu vàng kim kia lại giống như vô cùng vô tận, điên cuồng kích bắn về phía Vị Ương Thiên cùng với lão giả lưng còng!

Mảnh ánh sáng trắng kia ầm ầm vỡ tan, rất nhanh, ánh sáng tan hết, một bóng người từ trong đó lùi nhanh hơn trăm trượng!

Nói xong, hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt Vị Ương Thiên, sau một khắc, hai tay hắn đột nhiên hợp lại, sau đó vỗ lên trên một chưởng.

Đúng lúc này, lão giả lưng còng cách Vị Ương Thiên không xa đột nhiên nói:

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt sáu tên Thần pháp sư đại biến, một tên Thần pháp sư trong đó quay đầu nhìn về phía mảnh ánh sáng trắng cách đó không xa kia:

Họa Sư mỉm cười:

Thiên địa run lên kịch liệt, một cỗ lực lượng cường đại mạnh mẽ chặn lại tất cả quang mang màu vàng kim.

- Ngươi không yếu như ta tưởng tượng a.

Người này, chính là Đại Tôn kia!

- Ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng!

Đại quân!

100 người này, đều cầm trường thương trong tay, thân mặc giáp sắt màu đen, trên thân phát tán ra một cỗ khí tức cường đại!

Đại Tôn cười nói:

- Phải không?

Nói đến đây, nàng đột nhiên nhìn qua Diệp Huyền phía dưới:

Đại Tôn nói khẽ:

- Không hoàn toàn đúng!

Đại Tôn cười nói:

- Vì hắn sao?

Thanh âm vừa dứt, hắn vung lên tay phải, phía bên phải đột nhiên xuất hiện ba truyền tống trận, rất nhanh, không gian xung quanh bắt đầu rung động kịch liệt, chỉ chốc lát, hai lão giả đi ra từ bên trong truyền tống trận, mà sau lưng hai lão giả này, còn có gần 100 người!

- Thiên Hà Tinh Vực.

Nghe vậy, Họa Sư càng nhíu chặt chân mày:

- Thiên Hà Tinh Vực cách nơi này rất xa, vì sao các ngươi lại tới...

Ngoài ra, bên trong thông đạo không gian kia, vô số yêu thú bay ra, những yêu thú này có hình thể khổng lồ, khí tức cực cường!

- Các ngươi thuộc Tinh Vực nào!

Nhìn thấy một màn này, Họa Sư cau lại chân mày:

Đây là đại quân xâm lấn!

Họa Sư nói khẽ:

- Hiểu rõ! Hẳn là các ngươi biết được Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực ta đang giao chiến, thế là muốn chơi trò ngư ông đắc lợi!

Đại Tôn cười nói:

- Họa Sư các hạ, với thực lực của ngươi, có nơi nào không đi được? Việc gì phải ở lại nơi này, chiến đấu vì Vị Ương Tinh Vực này, không phải sao?

Họa Sư cười nói:

- Nơi này nói thế nào cũng là đất mẹ, sao có thể để cho người ngoài chà đạp?

Thanh âm vừa dứt, nàng mở ra lòng bàn tay, trong lòng bàn tay, một chiếc bút màu đen lặng yên ngưng tụ!

Nhìn thấy chiếc bút này, vẻ mặt Đại Tôn lập tức trở nên ngưng trọng.

Đại Tôn chậm rãi nắm chặt tay phải:

- Thực lực của nàng, rất mạnh, thực sự hiếm thấy, nếu không phải lúc trước nàng đại chiến với tên Ma Kha tộc kia, tiêu hao quá nhiều, sợ là cho dù sáu người chúng ta hợp lại cũng không thể ngăn được nàng!

Nơi xa, tên Thần pháp sư cầm đầu kia nhìn chằm chằm Vị Ương Thiên, trầm giọng nói:

Nhưng mà, bản thân Vị Ương Thiên cũng bị chấn cho liên tục lùi lại phía sau mấy chục trượng!

Quang thuẫn trực tiếp rạn nứt ra!

Oanh!

Vị Ương Thiên trực tiếp đấm ra một quyền!

Vị Ương Thiên đấm ra một quyền.

Oanh!

Những lôi điện kia ầm ầm vỡ tan, nhưng đúng lúc này, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên bạo phát ra từ trong không gian trước mặt nàng, sau đó nghiền ép tới phía nàng!

Sắc mặt Vị Ương Thiên băng lãnh, nàng đưa tay vỗ xuống một chưởng.

Oanh!

Cỗ lực lượng kia vỡ tan trong nháy mắt!

Thế nhưng bốn phía, vô số hỏa diễm một ngọn nối tiếp một ngọn bắn nhanh tới phía nàng.

Vị Ương Thiên quay đầu nhìn về phía sáu tên Thần pháp sư cách đó không xa kia, sau một khắc, nàng đột nhiên giẫm chân phải một cái, cả người bắn thẳng đến phía sáu người, những nơi nàng đi qua, không gian trực tiếp nổ tung từng khúc!

Nơi xa, vẻ mặt sáu tên Thần pháp sư biến đổi, bọn hắn đột nhiên kéo hai tay một phát, trong nháy mắt, một tấm quang thuẫn to lớn màu lửa đỏ ngăn cản trước mặt Vị Ương Thiên.

Chân trời rung động một hồi, sau một khắc, Vị Ương Thiên và một lão giả liên tục lùi lại, mà trong quá trình hai người lui lại, bốn phía trên không, vô số lôi điện màu đỏ tựa như từng đầu Hỏa Xà kích bắn về phía Vị Ương Thiên!

Ầm ầm!

Phát giác được hai lão giả vọt tới, Vị Ương Thiên cau lại lông mày, nàng đưa tay lập tức oanh ra một chưởng!

Mà hai lão giả khác thì xông về phía Vị Ương Thiên và lão giả lưng còng ở một bên, bởi vì giờ khắc này, dưới sự oanh tạc của Vị Ương Thiên, đại trận kia đã sắp nát vụn!

Thanh âm vừa dứt, hắn vọt thẳng đến chỗ Họa Sư!

- Giết!

Ở bên cạnh hắn, một lão giả khác cũng một mặt ngưng trọng:

- Rất mạnh! Bắt đầu dùng cấm kỵ chi thuật sao?

Thần pháp sư cầm đầu lắc đầu:

- Còn chưa đến lúc!

Nói xong, hắn nhìn qua Diệp Huyền phía dưới, rất nhanh, hắn cau lại chân mày.

Phía dưới, trước mặt Diệp Huyền, tên Trọc và Chiến Quân còn có Liên Vạn Lý ngăn cản gắt gao những người áo giáp đen kia, nhưng mà giờ phút này, ba người đều bị áp chế gắt gao.

Những người áo giáp đen này thật sự mạnh vô cùng!

Đế Khuyển và đầu Ác Kỳ Lân kia cũng ngăn cản vô số yêu thú kia!

Lúc này hai đầu yêu thú này không hẹn mà cùng lựa chọn hợp lại, không hợp sức, chỉ có một con đường chết!

Trên không, tên Thần pháp sư cầm đầu trầm giọng nói:

- Không thể tiếp tục kéo dài như thế! Không cần lưu thủ!

Lão giả bên cạnh hắn khẽ gật đầu, sau một khắc, tay phải của hắn vạch qua bên cạnh một cái, không gian mở ra, rất nhanh, chỗ sâu trong không gian kia, dường như có đồ vật gì đó đang vội vàng chạy tới phía bên này.

Rất nhanh, một tên người đá khổng lồ chạy ra từ bên trong không gian!
Bạn cần đăng nhập để bình luận