Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3566. Vô địch! (2)



Chương 3566. Vô địch! (2)




Cứ thế, thời gian trôi qua từng chút một. Diệp Huyền cứ thử hết lần này đến lần khác. Sau khi thử vô số lần, cuối cùng hắn cũng có thể kết hợp với thời không thần bí dưới sự giúp đỡ của tiểu tháp!
Có điều cũng chỉ kéo dài được ba giây mà thôi!
Ba giây sau, Diệp Huyền lại phải tách ra, bằng không cơ thể hắn sẽ bị phá hủy! Hơn nữa, hắn còn phải nhờ tiểu tháp giúp đỡ mới được!
Sau khi kết hợp với thời không thần bí kia, Diệp Huyền bắt đầu thử dùng thời không thần bí đó. Hắn đã thử rất nhiều lần, cuối cùng cũng có thể sử dụng thời không thần bí, thôi động áp lực thời không trong nó!
Điều này khiến Diệp Huyền hưng phấn không thôi!
Bởi lẽ hắn phát hiện, áp lực thời không trong thời không thần bí kia có thể hủy diệt đệ cửu trùng một cách dễ dàng!
Trong khoảng thời gian tiếp đó, Diệp Huyền cứ thử hết lần này đến lần khác. Nhưng tiếc là hắn vẫn không thể tiến vào vực thẳm thời không của thời không thần bí kia, cũng không thể thay đổi cấu tạo của thời không thần bí. Không chỉ có vậy, hắn còn không cảm nhận được mật độ của thời không thần bí đó.
Hắn chỉ có thể sử dụng thời không áp lực của thời không thần bí, có điều như vậy thôi đã là đủ rồi!
Đương nhiên, dù sử dụng áp lực thời không thì cũng phải có tiểu tháp giúp đỡ mới được!
Nói một cách đơn giản thì hiện giờ hắn mà ném tiểu tháp ra thì đến đệ cửu trùng thời không cũng bị hủy diệt!
Diệp Huyền thở dài, cuối cùng thì tiểu tháp cũng hữu dụng rồi!
Không nghĩ ngợi nhiều nữa, hắn rời khỏi tiểu tháp, hắn vừa mới rời khỏi tiểu tháp thì không gian phía không xa bỗng rung chuyển.
Diệp Huyền nhíu mày: “Đến nhanh vậy sao?”
Lúc này, một nam tử trung niên bước ra từ không gian trước mặt ấy!
Người tới chính là Dương Liêm, tộc trưởng Dương tộc!
Dương Liêm nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Tìm ngươi mệt quá đấy! Ngươi…”
Diệp Huyền đột nhiên xòe tay ra, tiểu tháp bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Ngay sau đó, hắn vung tay, tiểu tháp bèn hóa thành một đường kim quang và bay ra.
Ở phía xa xa, Dương Liêm nhíu mày. Ngay sau đó, vẻ mặt hắn ta thay đổi. Hắn ta đan hai tay lại rồi đẩy về phía trước.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, từ đệ nhất trùng đến đệ bát trùng thời không ngưng đọng thành một bức tường thời không.
Tiểu tháp đã tới!
Uỳnh!
Bức tường thời không trước mặt Dương Liêm vỡ tan, cùng lúc đó Dương Liêm cũng hóa thành hư vô!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền sững sờ!
Kinh khủng vậy sao?
Rốt cuộc áp lực thời không mạnh đến mức nào? Trước đó hắn không biết mà chỉ biết chắc chắn không hề yếu, nhưng hắn không ngờ nó lại mạnh đến mức độ này!
Miểu sát một cường giả Mệnh Hồn cảnh?
Diệp Huyền hưng phấn không thôi!
Hắn không nghĩ nhiều nữa mà lập tức thu tiểu tháp lại, quay người chạy đi!
Hắn chỉ có thể dùng một lần, sau lần đó thì bắt buộc phải trị thương một canh giờ!
Bởi vì hắn tốn quá nhiều sức!
Sau khi Diệp Huyền đưa theo tiểu tháp biến mất không lâu, Tiêu Thiên và Lâm Tiêu xuất hiện. Hai người họ liếc nhìn thời không hắc động phía không xa, trầm mặc không lên tiếng!
Dương Liêm chết rồi!
Lâm Tiêu trầm giọng nói: “Chắc không phải do cái tên Diệp Huyền kia làm đâu nhỉ?”
Tiêu Thiên lắc đầu: “Hắn không có cái thực lực ấy đâu, có thể là do nữ tử trước đó đã cứu hắn làm!”
Vẻ mặt Lâm Tiêu có hơi nghiêm trọng: “Nếu đối phương đã có thể giết Dương Liêm thì thực lực…”
Vẻ mặt Tiêu Thiên cũng hơi khó coi.
Lâm Tiêu trầm giọng nói: “Chi bằng trả lại thanh kiếm cho hắn đi?”
Tiêu Thiên gằn giọng nói: “Trả lại cho hắn thì hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta ư? Sẽ không! Chúng ta và hắn không đội trời chung, dù chúng ta có xin tha thì hắn cũng không bỏ qua cho chúng ta đâu. Hơn nữa, bảo ta khom lưng trước hắn sao, Tiêu tộc chúng ta không làm được!”
Lâm Tiêu trầm giọng nói: “Lâm tộc chúng ta cũng không làm được!”
Tiêu Thiên nhìn về phía xa xa, vẻ mặt lạnh như băng: “Ta tới Thần Đạo Quốc một chuyến!”
Lâm Tiêu nhíu mày: “Tới Thần Đạo Quốc?”
Tiêu Thiên nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, đoạn bảo: “Ta phải đưa thanh kiếm này tới Thần Đạo Quốc, chẳng phải Diệp Huyền lợi hại lắm sao? Hắn tới Thần Đạo Quốc mà lấy!”
Lâm Tiêu do dự một lát rồi nói: “Thật sự phải đưa tới đó sao?”
Tiêu Thiên gật đầu: “Thanh kiếm này không có tác dụng gì khi ở trong tay chúng ta, chi bằng mang nó đến Thần Đạo Quốc, để Diệp Huyền xung đột với Thần Đạo Quốc.”
Nói đoạn, hắn ta bèn liếc nhìn xung quanh, sau đó bảo: “Giờ đi luôn!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Lâm Tiêu do dự một lát rồi nói: “Ta đi cùng với ngươi!”
Nói đoạn, hắn ta vội vàng đuổi theo.
Cái chết của Dương Liêm khiến hai người bọn họ sợ hãi!
Dương Liêm cùng đẳng cấp với bọn họ mà hiện giờ hắn ta lại chết một cách thần không biết quỷ không hay! Như vậy cũng có nghĩa là người phía sau Diệp Huyền có thể khiến bọn họ chết một cách thần không biết quỷ không hay!
Khoảnh khắc ấy, cuối cùng bọn họ cũng tỉnh ra!
Mà Thời Không Thần Điện vẫn đang điên cuồng tìm kiếm Diệp Huyền…
Một canh giờ sau, trong tinh không, Diệp Huyền ra khỏi tiểu tháp. Hắn liếc nhìn tiểu tháp trong tay, bật cười: “Cuối cùng thì lão tử cũng vô địch rồi!”
Lúc này, tiểu tháp lại nói: “Tiểu chủ, trực giác mách bảo ta rằng ngươi ngầu không đến ba ngày đâu, kẻ địch của ngươi có thể lại thăng cấp nữa đấy!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3566.



Bạn cần đăng nhập để bình luận