Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3525. Ta bị bắt cóc rồi!



Chương 3525. Ta bị bắt cóc rồi!




Khi Diệp Huyền tỉnh lại thì đầu hắn đau như búa bổ, choáng váng vô cùng.
Hắn lắc mạnh đầu, đợi đầu óc thanh tỉnh rồi mới chầm chậm nhìn ngó xung quanh. Lúc này hắn đang ở giữa một chiến trường, khắp nơi đều là thi thể và máu tươi, trong không khí có mùi tanh và mùi thi thể thối rữa khiến người ta buồn nôn.
Đây là đâu?
Diệp Huyền nhíu mày, cha hắn đưa hắn tới nơi nào thế này?
Có vẻ như nhớ đến điều gì đó, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại. Một lát sau, sắc mặt hắn trở nên khó coi.
Hắn không liên lạc được với Tiểu Hồn!
Thanh Huyền Kiếm thực sự bị phong ấn rồi!
Lúc này, một giọng nói yếu ớt đột nhiên vang lên trước mặt Diệp Huyền: “Tiểu chủ…”
Là giọng nói của tiểu tháp!
Diệp Huyền nhìn ngực mình, tiểu tháp đang nằm trên ngực hắn. Lúc này trông tiểu tháp thê thảm vô cùng, khắp người là vết nứt!
Diệp Huyền lắc đầu thở dài: “Tiểu tháp, ta thấy ta không xứng làm tiểu chủ của ngươi!”
Thực ra hắn cũng cạn lời lắm, tiểu tháp ngông cuồng quá rồi, dám cứng miệng với cả cha hắn! Nó điên rồi hả?
Cha hắn là người như thế nào chứ?
Với tình hình hiện tại mà nói thì cha hắn chính là một sự tồn tại vô địch!
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên trầm giọng nói: “Ta và chủ nhân vẫn còn chút cách biệt!”
Diệp Huyền nghe mà chỉ biết lắc đầu, tiểu tháp đúng là hết thuốc chữa rồi!
Chỉ có chút cách biệt ư?
Trình độ mặt dày thế này hắn cũng phải xin xuống thế hạ phong!
Lúc này, tiểu tháp lại nói: “Tiểu chủ, giờ chúng ta phải làm thế nào?”
Phải làm thế nào?
Diệp Huyền nhìn xung quanh, hắn thấy hơi bất lực: “Còn có thể làm thế nào nữa? Từ giờ trở đi, ta phải khiêm tốn, ngươi cũng phải khiêm tốn!”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ta thấy dưới tam kiếm thì ta và tiểu chủ vẫn vô địch!”
Diệp Huyền muốn ngất luôn!
Tiểu tháp hoàn toàn hết thuốc chữa rồi!
Đúng lúc ấy, phía sau bỗng có tiếng bước chân vang lên. Diệp Huyền kinh ngạc, hắn quay người nhìn. Ở phía không xa có một nữ tử đang đi đến.
Không phải nhân loại!
Mặc dù không phải nhân loại nhưng trông dáng vẻ lại khá giống với nhân loại. Chỉ có điều tai của nữ tử này hơi giống tai hồ ly, nhiều lông. Ngoài ra, tóc của nữ tử này cũng không phải màu đen mà là màu xanh lam!
Phía sau nữ tử còn có vài nam tử thân hình vạm vỡ!
Diệp Huyền thầm phòng bị, chắc chắn cha hắn sẽ không đưa hắn đến một thế giới với nền văn minh cực kì thấp đâu. Nơi này bét cũng phải là văn minh cấp bảy!
Mà hắn càng không nhìn thấu nữ tử trước mặt này!
Nữ tử quan sát Diệp Huyền, sau đó lên tiếng, nhưng Diệp Huyền chẳng hiểu nàng đang nói gì!
Hắn do dự một lát rồi nói: “Cô nương, ngươi có thể nói tiếng người không?”
Nghe Diệp Huyền nói vậy, nữ tử bèn nhíu mày, một lát sau một giọng nói vang lên trong đầu hắn: “Ngươi là sinh vật gì? Tại sao tới nơi này?”
Giao lưu bằng thần thức!
Vẻ mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm nghị! Đối phương có thể tiến vào thần thức của hắn!
Thấy Diệp Huyền không trả lời, nữ tử bèn nhíu mày: “Tại sao không trả lời?”
Thấy vẻ mặt nữ tử không được thân thiện cho lắm, Diệp Huyền vội nói: “Nhân loại!”
“Nhân loại?”
Nữ tử quan sát Diệp Huyền một lần nữa, sau đó nói: “Chưa từng nghe đến!”
Diệp Huyền liếc nhìn nàng: “Xưng hô với cô nương như thế nào?”
Nữ tử nhìn Diệp Huyền mà không đáp lời.
Diệp Huyền thấy hơi khó xử, đừng bảo nữ nhân này nhìn trúng hắn đấy nhé?
Lúc này, nữ tử đột nhiên nói: “Nhân loại các ngươi xấu quá!”
Diệp Huyền: “…”
Nữ tử lại bảo: “Không những xấu mà còn yếu vậy nữa!”
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, vậy mà ngươi còn nhịn được hả? Đánh nàng ta đi!”
Diệp Huyền không buồn quan tâm đến tiểu tháp, hắn chắp tay, sau đó nói: “Cô nương, nơi này là?”
Nữ tử nhìn hắn: “Ngươi không biết nơi này là đâu ư?”
Diệp Huyền gật đầu.
Nữ tử híp mắt lại: “Thế tại sao ngươi xuất hiện ở nơi này?”
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, bầu trời phía xa xa bỗng cuộn trào!
Hắn quay người nhìn, ở phía xa có một luồng uy áp lớn mạnh kéo đến. Ngay sau đó, một nam tử bước ra từ không gian.
Nam tử này mặc khôi giáp màu vàng kim, trong tay nắm một cây trường thương, sau lưng là đôi cánh hơi phấp phới, khiến không gian như gợn sóng.
Trông thấy nam tử ấy, sắc mặt nữ tử lập tức trở nên lạnh lùng, hai cường giả phía sau nàng cũng nghiêm mặt lại.
Khôi giáp nam tử nhìn nữ tử, hắn ta nhếch khóe miệng: “A La Sênh cô nương, trùng hợp quá!”
Nữ tử tên A La Sênh cũng khẽ cười: “Viêm Hoàng, xem ra Viêm tộc các ngươi rất có hứng thú với cấm địa này!”
Viêm Hoàng mỉm cười: “Như nhau cả thôi!”
A La Sênh mỉm cười: “Hợp tác không?”
Viêm Hoàng liếc nhìn A La Sênh, hắn ta cười: “Được!”
A La Sênh quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi mới tới đây, xem ra là không có chỗ nào để đi, chi bằng ngươi đi theo ta, ngươi thấy sao?”
Diệp Huyền vội vàng lắc đầu, hắn đang định từ chối thì A La Sênh lại bảo: “Nơi này là Thập Phương Tuyệt Địa, ngươi có nhìn thấy những thi thể xung quanh ngươi không, những thi thể này khi còn sống đều là cường giả Thập Bát đoạn đấy!”
Thập Bát đoạn!
Vẻ mặt Diệp Huyền thay đổi!
Mẹ kiếp!
Cha hắn đưa hắn tới nơi quỷ quái gì thế này?
Cường giả Thập Bát đoạn mà như con kiến nhỏ nhoi?
Cha là cha ruột của hắn đấy!
Diệp Huyền cạn lời.
A La Sênh lại nói: “Ngươi suy nghĩ thế nào rồi?”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ta đi theo cô nương vậy!”
A La Sênh khẽ mỉm cười, sau đó nhìn Viêm Hoàng: “Chúng ta đi thôi!”
Viêm Hoàng liếc nhìn Diệp Huyền, đoạn gật đầu.
Mọi người đi về phía xa xa.
Chưa đi được mấy bước thì mặt đất phía bên phải đột nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, một cỗ thi thể đã thối rữa đột nhiên ngoi lên từ mặt đất, lao thẳng về phía mấy người A La Sênh. Thi thể này đi qua chỗ nào thì đệ thất trùng thời không của chỗ đó lập tức bị phá vỡ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi!
Thứ gì thế này, sao mà kinh khủng quá vậy?
Lúc này, Viêm Hoàng đâm thương đi.
Uỳnh!
Thi thể lập tức bị diệt trừ!
Miểu sát!
Diệp Huyền nhìn chằm chằm Viêm Hoàng và A La Sênh, thực lực của hai người này có thể đã đạt đến Nhị Thập đoạn rồi!
Rốt cuộc đây là nơi nào?
Diệp Huyền nhíu mày, hiện giờ hắn thấy hơi lo lắng cho sự sống còn của mình!
Phải biết rằng hiện giờ hắn mới đạt đến Thập đoạn, hơn nữa Thanh Huyền Kiếm còn bị cha hắn phong ấn! Hiện giờ thực lực của hắn quá yếu! Thi thể ban nãy cũng có thể miểu sát hắn!
Cha ơi!
Diệp Huyền thở dài một hơi, cha hắn chỉ biết đưa hắn đến mấy nơi nguy hiểm, nhưng chắc chắn không bao giờ nghĩ đến mức độ nguy hiểm của nơi này với thực lực hiện giờ của hắn.
Hết chương 3525.



Bạn cần đăng nhập để bình luận