Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 664: Không Chết Không Thôi!

Ác niệm một chuyện, ngày trước hắn chỉ nghiên cứu ác niệm của bản thân, mà bây giờ, hắn bắt đầu nghiên cứu ác niệm của người khác, sau đó hắn phát hiện, hắn cũng có thể sử dụng ác niệm của người khác!

Ngoại trừ nghiên cứu Ác Niệm kiếm ý, hắn cũng dành thời gian tu luyện cảnh giới của bản thân.

Khí Biến cảnh!

Đến bây giờ, hắn vẫn chưa lựa chọn đột phá!

Không đến cực hạn, không đột phá!

Một lúc lâu sau, Độc Cô Huyên trở lại tửu lâu.

Trong gian phòng, Độc Cô Huyên nói:

- Ở Vị Ương thành, có vô số thương hội, nhưng mà, lớn nhất là Vạn Bảo thương hội, thương hội này cứ cách năm ngày sẽ cử hành một buổi đấu giá, mà mỗi một lần đấu giá, đều sẽ xuất hiện đồ tốt. Nếu như ngươi muốn mua đồ vật gì, hoặc bán đồ vật gì, nhà thương hội này là một lựa chọn tốt.

Độc Cô Huyên trầm giọng nói:

- Khẳng định sẽ bại lộ, dù sao chúng ta cũng không ẩn giấu bất cứ thứ gì.

Diệp Huyền đứng dậy:

Diệp Huyền cười nói:

Độc Cô Huyên gật đầu:

Diệp Huyền nói:

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Độc Cô Huyên nhìn về phía Diệp Huyền:

- Một nhà tình báo, Bách Hiểu các, nghe nói, chỉ cần ra được giá, không có sự tình bọn hắn không biết.

- Trong thành có thế lực chuyện môn tìm hiểu tình báo hay không?

- Khi chúng ta trở về, phát hiện dường như xung quanh có vài người theo đuôi chúng ta, chuyện chúng ta đang ở trong thành, hẳn là đã bại lộ.

Độc Cô Huyên không hiểu:

- Đi Bách Hiểu các.

- Vậy mà ngươi còn quang minh chính đại tới đây!

- Trên người ngươi có món chí bảo kia, sẽ trở thành đối tượng tất cả mọi người nhìn chằm chằm!

- Ta biết.

- Không có sau đó, chỉ có một chữ: Đánh. Kẻ nào tới tìm chúng ta phiền phức thì đánh chết kẻ đó!

- Sau đó thì sao?

- Thoạt nhìn càng đơn giản, có thể càng bất phàm!

- Trốn tránh không được, ta cũng không muốn trốn tránh nữa. Hiện tại, ta đang muốn nhìn một chút, ai sẽ là người đầu tiên tới tìm ta phiền phức.

Nam tử nói:

Diệp Huyền nói khẽ:

- Tìm người!

Diệp Huyền nói:

- Hỏi chuyện gì?

Độc Cô Huyên trầm giọng nói:

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó đi đến trước nhà gỗ nhỏ, lúc này, cửa mở ra, Diệp Huyền đi vào, trong phòng có một nam tử đang ngồi, nam tử nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Biết quy củ sao?

Diệp Huyền lắc đầu.

Diệp Huyền cười nói:

Bên cạnh Diệp Huyền, Độc Cô Huyên nói khẽ:

Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền mang theo Độc Cô Huyên và Đế Khuyển đi tới Bách Hiểu các. Lúc đi đến Bách Hiểu các, Diệp Huyền hoài nghi hắn đã tới sai chỗ, bởi vì ở trước mặt bọn hắn, cũng chỉ có một gian nhà gỗ nhỏ, nhà gỗ phi thường nhỏ, nếu không phải trên nhà gỗ có viết ba chữ: Bách Hiểu các, chắc chắn hắn sẽ cho rằng bản thân đến nhầm địa phương.

Độc Cô Huyên: "..."

Nam tử nói:

- Có chân dung không?

Diệp Huyền gật đầu, sau đó hắn nhẹ nhàng phất tay phải một cái, rất nhanh, chân dung của Diệp Linh xuất hiện trước mặt nam tử.

Nam tử nói:

- Năm mươi vạn Tử Nguyên tinh.

Diệp Huyền bấm tay một cái, một viên nạp giới rơi xuống trước mặt nam tử.

Nam tử đang muốn thu lấy viên nạp giới kia, lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên:

- Chậm đã!

Nghe tiếng, nam tử vội vàng đứng lên, từ một bên, một nữ tử đi ra.

Nữ tử chậm rãi nắm chặt tay phải, đang muốn nói chuyện, nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện sau lưng nữ tử, thân thể nữ tử cứng ngắc, chỗ yết hầu của nàng, có một điểm đỏ nho nhỏ.

- Là ngươi muốn nhìn, mà không phải quý các muốn nhìn, đúng không?

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

Vô Thượng Chi Cảnh!

Theo thanh âm của nữ tử truyền đi, sau lưng Diệp Huyền không xa đột nhiên xuất hiện một lão giả.

- Bách Hiểu các ta rất có hứng thú đối với món chí bảo này, không biết Diệp công tử có thể để cho ta nhìn một chút hay không?

Nữ tử cười nói:

- Đúng vậy, có không ít người tìm hiểu công tử, hơn nữa đều là đại lão.

Diệp Huyền mỉm cười:

- Lần này tới đây, chỉ là muốn quý các hỗ trợ tìm người, chỉ thế thôi!

Nữ tử đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, cười nói:

- Theo Bách Hiểu các ta được biết, món chí bảo đệ nhất bảng xếp hạng kia đang ở trên thân Diệp công tử!

Diệp Huyền gật đầu:

- Ở trên người ta.

Nữ tử híp lại hai mắt:

- Xem ra, có khá nhiều người nhờ quý các tìm hiểu ta!

Diệp Huyền cười nói:

Diệp công tử!

- Hóa ra là Diệp công tử!

Nữ tử cười nói:

Nữ tử mặc một bộ váy dài màu đen, tóc cao cao búi lại, dáng người có chút đầy đặn.

Nữ tử mắt nhìn phía trước, trong mắt là vẻ khó có thể tin:

- Ngươi...

Vừa nói một chữ, yết hầu của nàng, máu tươi bắn nhanh.

Mà lão giả cách đó không xa kia cũng biến sắc, đang muốn xuất thủ, thế nhưng, theo một sợi kiếm quang chợt lóe lên, thân thể lão giả trực tiếp cứng ngắc.

Diệp Huyền chẳng biết lúc nào đã xuất hiện sau lưng lão giả, cùng lúc đó, trong tay hắn xách theo một đầu lâu đẫm máu, chính là đầu của lão giả kia.

Miểu sát Vô Thượng Chi Cảnh!

Ngày trước, hắn cần phải vận dụng Chư Thần Bộ, mới có thể chém giết Vô Thượng Chi Cảnh, thế nhưng hiện tại, hắn tiện tay là có thể làm được!

Trong phòng, tên nam tử kia kinh hãi nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi...

Diệp Huyền không để ý tới nam tử, mà là quay người nhìn về phía cách đó không xa, chẳng biết lúc nào nơi đó đã xuất hiện một lão giả tóc trắng.

Cường giả Thánh cảnh!

Lão giả tóc trắng nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, ngươi cũng thật lớn gan...

Diệp Huyền nói:

- Nếu không, giảng đạo lý trước đi? Ta thật tâm nguyện ý giảng đạo lý!

Lão giả tóc trắng lạnh lùng nói:

- Còn giảng đạo lý gì? Ngươi động thủ với người Bách Hiểu các ta, cho dù ngươi có lý, vậy cũng đáng chết, ngươi...

Diệp Huyền đột nhiên lắc đầu:

- Giết!

Thanh âm của Diệp Huyền vừa dứt, Đế Khuyển cách đó không xa trực tiếp xông ra ngoài, sắc mặt lão giả tóc trắng đại biến, vội vàng ra tay... Nửa khắc đồng hồ sau, lão giả tóc trắng nằm trên mặt đất.

Diệp Huyền quay người nhìn về phía nam tử ở trong phòng:

- Nói cho Các chủ quý các, ta cũng không muốn trở mặt với quý các, muốn nói, ta nguyện ý ngồi xuống nói chuyện với quý các thật tốt. Muốn đánh, Diệp Huyền ta tùy thời phụng bồi, không chết không thôi!

Nói xong, hắn mang theo Độc Cô Huyên và Đế Khuyển quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận