Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3859. Chính là ngươi!



Chương 3859. Chính là ngươi!




Tức không?
Hắc Diêm nhìn chằm chằm Diệp Huyền, rất rõ ràng hắn ta rất tức giận!
Mẹ kiếp!
Đã bảo không dùng kiếm rồi mà đột nhiên Diệp Huyền lại dùng, điều này khiến hắn ta không phòng bị kịp!
Thực ra hắn ta cũng tưởng Diệp Huyền sẽ không dùng thanh kiếm kia thật. Dẫu sao thì Diệp Huyền cũng là kiếm tu, sao hắn có thể giở trò như vậy?
Nhưng hắn ta không ngờ, tên kiếm tu này lại không hành động như thường!
Sơ suất rồi!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa nhếch miệng. Ngay sau đó, hắn khẽ đẩy ngón tay cái.
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm bay đi!
Đôi đồng tử của Hắc Diêm co lại, hắn ta kinh hãi, bởi lẽ đường kiếm này của Diệp Huyền nhắm thẳng vào hắn ta.
Hiện giờ hắn ta đang ở linh hồn thể, sao hắn ta có thể ngăn chặn đường kiếm này?
Đúng lúc ấy, một mũi tên màu tím đột nhiên bay qua. Ngay sau đó, mũi tên màu tím đó lao thẳng vào Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền.
Đối đầu trực tiếp!
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm bị ép dừng lại, nhưng ngay sau đó mũi tên màu tím kia vỡ tan! Có điều lúc này, Hắc Diêm đã lùi đi vài vạn trượng, kéo giãn khoảng cách với Diệp Huyền!
Phi kiếm của Diệp Huyền rất kinh khủng, thế nhưng chỉ cần tốc độ kéo xa ra thì mức độ uy hiếp cũng sẽ giảm đi một ít!
Ở phía xa xa, bạch y nam tử nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, đoạn khẽ nói: “Có thể phá vỡ cả Tử Hư của ta… kiếm hay đấy!”
Diệp Huyền liếc nhìn nghịch hành giả và tử y nữ tử. Lúc này, hai người đánh đi đánh lại mà vẫn chưa phân thắng thua.
Diệp Huyền thu hồi ánh mắt, hắn nhìn bạch y nam tử: “Lại đi!”
Dứt lời, hắn đang định xuất kiếm nhưng đúng lúc ấy, dị biến đột nhiên xảy ra, một đường hàn mang bỗng xuất hiện trước cổ họng của hắn!
Diệp Huyền nổi hết cả da gà, mẹ kiếp còn có sát thủ!
Hắn kinh hãi, lúc này xuất kiếm thì không kịp rồi mà chỉ có thể tránh, phản ứng của hắn cũng cực nhanh. Khoảng khắc đường hàn mang kia lóe lên, hắn đã lùi đi hàng trăm trượng!
Tuy nhiên vẫn hơi chậm!
Vụt!
Máu tươi bắn ra từ cổ họng Diệp Huyền!
Cùng lúc đó, nhục thân của hắn cũng mục rữa nhanh chóng!
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, có sát thủ!”
Diệp Huyền đen mặt: “Sao ngươi không đợi ta chết rồi hẵng nói?”
Tiểu tháp thấy tủi thân: “Ta cũng mới phát hiện ra mà!”
Diệp Huyền cạn lời.
Đúng lúc ấy, nghịch hành giả đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền. Hắn ta liếc nhìn xung quanh, sau đó nói: “Diệp huynh, sát thủ đó ra tay rồi hả?”
Diệp Huyền nhìn nghịch hành giả: “Ngươi biết có sát thủ?”
Nghịch hành giả gật đầu: “Đúng vậy! Hắn ta chém đứt cánh tay ta đấy! Sao nào, ngươi không biết sao?”
Diệp Huyền tức điên lên: “Cái thứ lừa đảo nhà ngươi!”
Nghịch hành giả: “…”
Lúc này, vết thương trên cổ họng của Diệp Huyền đã hồi phục hoàn toàn. Mặc dù một đao vừa rồi đã cắt đứt cổ họng hắn, đồng thời còn ăn mòn hắn, thế nhưng hắn còn có Bất Tử Huyết Mạch cơ mà!
Chỉ cần không một kích giết chết hắn thì hắn khó mà chết lắm!
Thấy thương thế của Diệp Huyền hồi phục nhanh chóng, bạch y nam tử ở phía xa xa không khỏi nhíu mày. Hắn ta không ngờ trúng một đao rồi mà Diệp Huyền vẫn có thể sống. Phải biết rằng, đường đao kia đã cắt đứt cổ họng của Diệp Huyền, không những thế còn ăn mòn hắn.
Hơi phiền phức rồi đây!
Bạch y nam tử sầm mặt lại.
Ở phía xa xa, nghịch hành giả đột nhiên nói: “Diệp huynh, giờ phải làm thế nào?”
Làm thế nào?
Diệp Huyền nhìn bạch y nam tử, mặc dù hắn đã dùng Thanh Huyền Kiếm nhưng hắn vẫn chưa tự tin có thể giết chết ba người này, rồi cả tên sát thủ đang ẩn mình kia nữa!
Bởi lẽ trực giác mách bảo hắn rằng tử y nữ tử và bạch y nam tử vẫn còn đại chiêu!
Nghịch hành giả trầm giọng nói: “Diệp huynh, hay là chúng ta chuồn đi!”
Diệp Huyền nói: “Ngươi chặn hậu?”
Vẻ mặt nghịch hành giả khựng lại.
Lúc này, bạch y nam tử đột nhiên xòe tay ra, trong lòng bàn tay hắn ta lại có một mũi tên xuất hiện. Mũi tên này màu vàng kim hơi tối, trên đầu mũi tên là màu máu đỏ!
Diệp Huyền liếc nhìn mũi tên kia, hắn đột nhiên biến mất. Khoảnh khắc hắn biến mất, Thanh Huyền Kiếm đột nhiên xuyên qua trán bạch y nam tử!
Chết rồi hả?
Không!
Đường kiếm này chỉ xuyên qua một tàn ảnh!
Bản thể của bạch y nam tử đã ở cách đó hàng ngàn trượng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống, tốc độ của cái tên này nhanh hơn hắn dự tính!
Ở phía xa xa, bạch y nam tử đột nhiên kéo cung. Ngay sau đó, một mũi tên xoẹt đi!
Uỳnh!
Mũi tên bay đi như một làn sóng cuộn trào giữa tinh không. Chỉ trong chốc lát, ở nơi mũi tên đi qua, một vực thẳm rộng khoảng ngàn trượng xuất hiện trong tinh không!
Trông thấy mũi tên ấy, nghịch hành giả nhíu mày. Hắn ta đang định ra tay thì đúng lúc đó, một luồng thần thức to lớn khóa chặt lấy hắn ta.
Tử y nữ tử!
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên quay người chém kiếm xuống!
Uỳnh!
Kiếm chém xuống, trước mặt Diệp Huyền bỗng có một đường hàn mang chói sáng lóe lên. Ngay sau đó, một tàn ảnh lùi đi hàng vạn trượng!
Là sát thủ kia!
Hết chương 3859.



Bạn cần đăng nhập để bình luận