Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3375: Thời Không cảnh!

Uỳnh!

Diệp Huyền đột nhiên mở mắt. Giờ khắc này, hắn đã nâng từ Đăng Thiên cảnh lên Tuyệt Trần cảnh!

Tuyệt Trần cảnh!

Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, chầm chậm siết chặt tay phải. Xung quanh hắn, không gian đang nứt vỡ từng chút một!

Ở phía xa xa, Mục Tôn nhìn Diệp Huyền: "Tuyệt Trần cảnh! Ngươi tưởng ngươi đạt đến Tuyệt Trần cảnh là có thể ngang hàng với ta hay sao? Nực cười!"

Nói đoạn, hắn ta đang định ra tay thì lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, một đường kiếm quang đột nhiên ập xuống từ đỉnh đầu hắn ta.

Năm trăm sáu mươi đường Bạt Kiếm Định Sinh Tử xếp chồng!

Đường kiếm này vừa xuất hiện thì đất trời lập tức bùng nổ!

Cái tên này lên Tuyệt Trần cảnh xong lại kinh khủng như vậy ư?

Điều quan trọng nhất là đối phương vừa mới đạt Tuyệt Trần cảnh thôi!

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lại bay đi. Tuy nhiên, lần này Mục Tôn cũng phải lùi về phía sau gần trăm trượng!

Mà lúc này, một kiếm của Diệp Huyền lại khiến hắn ta phải lùi cả trăm trượng!

Vẫn là đường quyền vô cùng đơn giản!

Khoảnh khắc ấy, hắn cảm giác cơ thể mình có một luồng sức mạnh vô cùng vô tận!

Thế giới này hoàn toàn không thể chịu được uy lực kinh khủng trong đường kiếm ấy!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại. Trong tay hắn là Kiếm Khư đang rung chuyển.

Ầm ầm!

Đôi mắt Mục Tôn cũng loé lên vẻ kinh ngạc, hắn ta không nghĩ ngợi gì nhiều, nhanh chóng xuất quyền!

Trước đó, mặc dù Diệp Huyền cũng rất mạnh, thế nhưng hắn không thể uy hiếp đến hắn ta!

Mặc dù chỉ kém một cảnh giới, song hắn phát hiện, thực lực của mình đã có sự thay đổi long trời lở đất!

Sau khi dừng lại, hắn ta siết chặt tay phải, trong lòng kĩnh hãi vô cùng!

Ở phía xa xa, Mục Tôn đột nhiên gằn giọng nói: "Chỉ là Tuyệt Trần cảnh mà thôi, ngươi tưởng ngươi có thể lật cả trời hay sao?"

Sức mạnh!

Tuyệt Trần cảnh!

Một đường kiếm quang loé lên, sức mạnh to lớn đột nhiên bùng nổ trước mặt hắn!

Diệp Huyền kinh hãi, vội vàng rút kiếm chém.

Kiếm quang vỡ tan, mà lúc này Diệp Huyền đã lùi về phía sau cả ngàn trượng!

Uỳnh uỳnh!

Mục Tôn có hơi kinh ngạc, vội phất tay áo, một luồng sức mạnh bay ra từ tay áo hắn ta. Trong chốc lát, bốn đường kiếm quang kia lập tức vỡ tan!

Dứt lời, hắn ta đột nhiên bước lên trước một bước.

Uỳnh!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền cầm Kiếm Khư tra vào vỏ!

Tốc độ rất nhanh, thế nhưng với cường giả cấp bậc như hắn ta mà nói thì tốc độ này cũng chẳng thể đả thương hắn ta!

Không gian xung quanh Diệp Huyền bắt đầu bùng nổ. Chỉ trong chốc lát, hắn cảm giác như có hàng ngàn hàng vạn sức mạnh đang xâu xé nhục thân mình, định nghiền nát mình!

Hắn chỉ tay về phía Mục Tôn: "Chém!"

Vụt vụt vụt vụt!

Bốn đường kiếm quang lao về phía Mục Tôn từ bốn phía, nhanh như chớp!

Vụt!

Uỳnh!

Mục Tôn híp mắt lại, phất tay áo.

Mà lúc này, Mục Tôn đột nhiên xông đến trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta đang định ra tay thì vô số đường kiếm quang bỗng lao về phía hắn ta!

Một luồng kiếm thế to lớn cuộn trào từ cơ thể hắn, sau đó lao về phía Mục Tôn như sóng dữ!

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!

Mục Tôn nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng, hắn ta bước lên phía trước một bước. Một bước này khiến kiếm thế của Diệp Huyền tan vỡ!

Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xông về phía trước. Hắn lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu Mục Tôn, sau đó chém kiếm xuống!

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Năm trăm ba mươi đường Bạt Kiếm Định Sinh Tử xếp chồng!

Đường kiếm này vừa xuất hiện thì không gian xung quanh lập tức bị nghiền nát!

Cảm nhận được sức mạnh to lớn ẩn chứa trong kiếm của Diệp Huyền, Mục Tôn kinh ngạc. Hắn ta không dám lơ là, tay phải siết chặt thành quyền, sau đó vung mạnh về phía trước!

Đối đầu trực tiếp!

Thời Không cảnh!

Một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên cuộn trào từ cơ thể hắn. Ngay sau đó, khí tức của hắn càng lúc càng mạnh. Một lát sau, một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên lan khắp đất trời!

Nói đoạn...

Diệp Huyền lắc đầu: "Nửa khắc thôi!"

Mục Tôn nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng: "Cho ngươi mười năm đấy ngươi có muốn không?"

Diệp Huyền nói: "Cho ta một chút thời gian!"

Sức mạnh ban nãy có phản phệ khiến nhục thân hắn khó mà chịu đựng được!

Cũng may mà có Bất Tử Huyết Mạch và tử khí!

Bằng không, hắn thực sự đã toi đời!

Mục Tôn ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, ánh mắt hắn ta tràn ngập sát khí: "Ngươi bắt buộc phải chết!"

Diệp Huyền quá yêu nghiệt!

Không thể để hắn tiến bộ!

Mục Tôn đang định ra tay lần nữa thì lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Đợi đã!"

Mục Tôn híp mắt lại, đang định lên tiếng thì Diệp Huyền bỗng bảo: "Hiện giờ ta vẫn chưa thể đánh lại ngươi!"

Mục Tôn lạnh lùng cười: "Ngươi cũng tự biết sức mình đấy!"

Lúc này, cả người hắn nứt toác!

Đương nhiên, vết thương của Diệp Huyền nghiêm trọng hơn!

Lần này hắn ta thực sự bị thương!

Hắn ta vừa dừng lại thì cánh tay phải đã đứt lìa!

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lập tức bay ngược về phía sau, còn Mục Tôn cũng lùi lại vài trăm trượng!

Rầm rầm!

Diệp Huyền đã lên đến Thời Không cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận