Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 479: Da Mặt Này Của Ngươi, Sao Lại Dày Như Vậy?!

Diệp Huyền rời đi Vân Kiếm điện, sau đó hắn lại tới Đúc Khí phong, rõ ràng, người Đúc Khí phong đều biết hắn, trên đường đi, đệ tử Đúc Khí phong vừa nhìn thấy hắn đều dồn dập hành lễ gọi sư huynh.

Diệp Huyền cũng hoàn lễ với từng người một.

Rất nhanh, Diệp Huyền đi tới trong lòng núi Đúc Khí phong, hắn gặp được Chiến Thiết.

Diệp Huyền vội vàng thi lễ một cái:

- Gặp qua Chiến sư thúc.

Chiến Thiết lãnh đạm nói:

- Có việc?

Diệp Huyền cười hắc hắc:

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Là rất nguy hiểm, vậy làm sao bây giờ?

Chiến Thiết nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Chiến Thiết khẽ gật đầu:

- Không có việc gì vậy mau đi đi! Ta đang rất bận đây!

Chiến Thiết lãnh đạm nói:

- Không có việc gì, chỉ là đến thăm sư thúc người!

Diệp Huyền xoa xoa đôi bàn tay, cười nói:

Diệp Huyền vẫn không có đi, cứ đứng đấy như vậy.

Chiến Thiết mặt không biểu tình:

- Chiến sư thúc, lần này ta trở về Thanh Châu ngăn cản Hộ Giới minh thu hoạch Bản nguyên tâm của Thanh Châu, việc này ngươi cũng biết, ta còn trẻ như vậy, lại còn yếu như thế, lần này đi, nguy hiểm a!

Diệp Huyền thấp giọng thở dài:

- Có việc?

- Ai, cũng được, sống chết có số, giàu có nhờ trời. Chiến sư thúc, ta, cáo từ!

- Chuyện là, Chiến sư thúc, người là đúc khí sư lợi hại nhất Thanh Thương giới chúng ta, người khẳng định là có rất nhiều bảo bối a! Vậy nên, có một chút trang bị gì đó tốt hay không, cấp cho sư chất dùng một chút thôi! Ta cam đoan sẽ trả lại!

- Không có! Một cọng lông cũng không có!

Chiến Thiết lắc đầu thở dài:

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên dừng lại, quay người nhìn về phía Chiến Thiết:

Hơn nữa, đều là Thiên giai!

Mà Chiến Thiết không hề có ý tứ kêu dừng!

Nhưng mà, hắn cũng không trở về Thanh Châu ngay lập tức, mà là đi tới một tòa cổ thành tên là Túy Tiên thành.

Nói xong, hắn quay người đi đến phía bên ngoài.

Bởi vì bọn hắn có tiền!

Túy Tiên lâu ở Trung Thổ Thần Châu cũng không được xếp vào thế lực siêu cấp, thế nhưng, dù là ai cũng không dám tuỳ tiện khinh thường bọn hắn.

Tổng bộ Túy Tiên lâu chính là ở đây!

Diệp Huyền đi rất chậm, vô cùng chậm, hơn nửa ngày cũng không có đi ra khỏi.

Hiện tại, hắn hoàn toàn không sợ cường giả Chân Ngự Pháp cảnh!

Trong lòng vui vẻ!

Cứ như vậy, Diệp Huyền hài lòng rời đi Thương Kiếm tông, hắn cũng không đi tìm Lục Bán Trang cùng với đám người Lăng Hàn, hiện tại, hắn đi tìm ai, chính là tìm phiền phức cho người đó.

- Chiến sư thúc, lần này ta đi, rất nguy hiểm đó a! Ngươi thật sự không có ý tứ suy nghĩ một thoáng?

Mà ở bên trong Giới Ngục tháp của hắn, có thêm một thanh phi kiếm, tăng thêm chuôi Kinh Hồng mà Chiến Thiết đặc biệt làm cho hắn trước đó, hiện tại hắn có hết thảy hai thanh phi kiếm!

Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền rời đi Đúc Khí phong.

- Da mặt này của ngươi, sao lại dày như vậy?!

Vô cùng nhiều tiền!

Một khi tiền nhiều đến vô cùng, tác dụng là phi thường lớn. Ví dụ như, có thể mời cường giả từ ngoại vực, Thương Mộc học viện đã từng làm như vậy.

Nhưng mà, cái giá cho việc này có chút lớn, thế lực bình thường căn bản không mời nổi!

Sau khi đi vào Túy Tiên lâu, Diệp Huyền trực tiếp bày ra ngay tấm thẻ đen của bản thân, rất nhanh, một lão giả đi tới trước mặt Diệp Huyền.

Người này, Diệp Huyền đã gặp qua, chính là Tam lâu chủ lúc trước!

Thấy Diệp Huyền, Tam lâu chủ mỉm cười:

- Tiểu hữu, đã lâu không gặp, ngươi thế mà đã là Kiếm Hoàng.

Nói xong, hắn có chút dừng lại, sau đó lại nói:

- Lệnh sư đã hoàn hảo?

Tam lâu chủ lắc đầu cười một tiếng:

- Không có, không có, ta rất nghèo!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Những vật này cũng không đáng bao nhiêu tiền, ước chừng mười mấy ức cực phẩm linh thạch. Tiểu hữu có còn đồ vật nào tốt hay không?

Tam lâu chủ liếc mắt đánh giá những vật kia:

- Tam lâu chủ, những đồ chơi này có khả năng bán được bao nhiêu?

- Tam lâu chủ, thật sự không dám giấu giếm, lần này tới, là muốn bán ít đồ.

Tam lâu chủ mỉm cười:

- Tự nhiên không có vấn đề!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó một mạch bày ra đủ loại đồ vật.

Một đống lớn!

Những vật này, đều là chiến lợi phẩm hắn đạt được trong khoảng thời gian này, ngoại trừ mấy món bảo vật Thiên giai kia, những vật khác đối với hắn đều là vô dụng, để đó chỉ là chiếm diện tích, cho nên, hắn quyết định bán đi toàn bộ.

Tam lâu chủ nhìn thoáng qua những vật trước mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền, ánh mắt có chút cổ quái. Không cần phải nói, những vật này đều là kẻ trước mắt này ăn cướp được.

Thật là nhiều a!

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền cũng không khách khí, sau khi ngồi xuống, hắn uống một ngụm trà, sau đó nói:

- Tiểu hữu mời ngồi.

Tam lâu chủ làm một cái thủ thế mời:

Nữ tử thần bí chắc chắn là vẫn còn tốt, ai dám chọc giận nàng?

- Còn tốt, còn tốt!

Diệp Huyền cười nói:

- Dạng này thế nào, ta cho tiểu hữu một chút tiện nghi, cho ngươi hai tỷ, toàn bộ những vật này đều bán lại cho ta!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Đây không phải là thua thiệt tiền bối sao?

Tam lâu chủ cười nói:

- Nói lời khác đi!

Diệp Huyền cười nói:

- 1 tỷ rưỡi đi! Cứ quyết định như vậy.

Loại chuyện này, tốt nhất là chiếm ít tiện nghi, càng chiếm nhiều tiện nghi, về sau ngược lại không còn ai nguyện ý tới lui với bản thân.

Tam lâu chủ cũng không nói thêm lời gì, lập tức bấm tay một cái, một viên nạp giới bay đến trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền cũng không do dự, thu hồi nạp giới, sau đó đứng dậy ôm quyền:

- Tam lâu chủ, cáo từ!

Tam lâu chủ cười nói:

- Bảo trọng!

Diệp Huyền quay người rời đi.

Sau khi Diệp Huyền đi, Tam lâu chủ trầm mặc rất lâu, sau đó quay người đi vào nội điện, trong nội điện, có một tấm gương màu đen.

Tam lâu chủ đi đến trước tấm kính màu đen kia, khẽ thi lễ:

- Không biết lâu chủ có quyết định gì!

Một lát sau, một thanh âm truyền ra từ trong kính:

- Đối với điều kiện Hộ Giới minh mở ra, ngươi động tâm sao?

Tam lâu chủ cười khổ:

- Thật sự động tâm! Điều kiện bọn hắn mở ra, hết sức mê người. Có điều, còn có chút lưỡng lự!

- Vì sao lưỡng lự?

Trong gương, âm thanh kia hỏi.

Tam lâu chủ suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Thiếu niên kia không đơn giản, nếu người này có thể tiếp tục trưởng thành, khó đảm bảo sẽ không trở thành Thương Giới kiếm chủ thứ hai. Còn nữa, giao tình giữa Túy Tiên lâu ta và hắn cũng tạm được, nếu hiện tại phản chiến Hộ Giới minh, hết thảy nỗ lực đã làm trước đó, đều uổng phí!

Một lát sau, trong gương tiếp tục vang lên một thanh âm:

- Ai cũng không giúp, về phần sinh ý, mặc kệ là Hộ Giới minh hay là thiếu niên kia, chỉ cần bọn hắn tới tìm chúng ta, vậy chúng ta cứ làm việc với bọn hắn. Chuyện còn lại, chúng ta không lẫn vào! Nếu Lục tôn chủ kia lại đến nữa, ngươi cứ nói đây là ý tứ của ta, hắn sẽ rõ!

Tam lâu chủ khẽ thi lễ:

- Hiểu rõ!

Nói xong, hắn đang muốn quay người rời đi, mà lúc này, trong gương kia lại vang lên một thanh âm:

- Đối với thiếu niên kia, nếu được, có thể âm thầm tương trợ một phen, nhưng mà, chớ có bại lộ bản thân.

Tam lâu chủ ngây ngẩn cả người, sau đó gật đầu:

- Hiểu rõ!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận