Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 521: Đạo Tắc Thứ Hai!

Diệp Huyền đi theo thềm đá, bên trong, một màu đen kịt, không thể không nói, hắn vẫn có chút hoảng, bởi vì mỗi một đạo tắc đều không đơn giản, đạo tắc thứ nhất là có nữ tử thần bí hỗ trợ, hắn lấy được rất dễ dàng.

Mà thu được Không Gian đạo tắc, hoàn toàn là gặp may!

Mà đạo tắc thứ hai này, hắn cũng không biết còn có vận khí tốt như vậy hay không!

Bất kể thế nào, phải cẩn thận mới được!

Diệp Huyền tiếp tục đi xuống dưới, không ít hơn nửa canh giờ, mới đi đến đáy!

Mà trước mặt hắn không xa, là một tòa cung điện, trước cung điện, là thi thể đầy đất!

Ít nhất trên trăm!

Nhìn thấy một màn này, khóe mắt Diệp Huyền hơi nhảy, quả nhiên, sự tình không hề đơn giản như vậy a!

- Sợ?

Diệp Huyền đi đến cửa cung điện, hắn không do dự, trực tiếp đẩy ra cửa chính cung điện, trong điện, rỗng tuếch!

- Đại thần lầu hai, nơi này không hề an toàn chút nào a!

Diệp Huyền tiếp tục đi tới, mặc dù nơi này nguy hiểm, thế nhưng, vẫn phải tiếp tục đi tới a! Dù sao, đã đáp ứng Đại thần lầu hai này, sẽ thả nàng ra ngoài.

Quỷ dị!

Giờ phút này, hắn cứ nhìn chằm chằm Diệp Huyền như vậy.

Diệp Huyền đi đến trước những thi thể này, từ mặt ngoài mà xem, những thi thể này đều đã chết từ rất lâu.

Diệp Huyền đi vào, trong điện vô cùng yên tĩnh, tiếng bước chân của hắn lộ ra đặc biệt vang dội, mà trong điện, cũng chỉ có tiếng bước chân của hắn.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

Ngoài ra, mặt ngoài của những thi thể này đều không có vết thương, một chút vết thương cũng không có, chết rất an tường, tựa như ngủ thiếp đi!

Diệp Huyền cười cười, cũng không phải hắn sợ, mà là hiện tại, hắn hiểu được một đạo lý! Không thể khinh thị bất cứ ai hay chuyện gì, bởi vì thường thường đối phương có thể cho ngươi một sự ngạc nhiên!

- Ngươi tới vì vật kia?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

Vật kia?

Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền không xa, lưng của lão giả hết sức còng, thân thể gần như uốn cong, trên mặt hắn, mọc ra từng mủ độc, diện mạo cực kỳ dữ tợn.

Thần sắc Diệp Huyền bình tĩnh, đang muốn nói chuyện, lão giả đột nhiên nói:

Lão giả cười lạnh:

Diệp Huyền lắc đầu:

Lão giả nhìn Diệp Huyền:

- Phải!

Lão giả mặt không biểu tình:

Trong lòng Diệp Huyền run lên, nói:

- Ý gì?

Diệp Huyền nhăn mày lại:

- Điệu thấp? Ngươi cảm thấy bây giờ ngươi còn có thể ra ngoài?

Lão giả đột nhiên nở nụ cười âm trầm.

- Ngươi là ai?

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Điệu thấp, ta phải khiêm tốn một chút.

- Lão nhân gia, ngươi chớ có dọa ta!

- Ngươi biết ta là ai không?

Diệp Huyền cười nói:

- Dọa ngươi? Người trẻ tuổi, thấy những thi thể ở bên ngoài sao? Những thi thể kia, đều đạp chung một vết xe đổ a!

Nói xong, hắn quay người đi ra ngoài điện, khi hắn đi tới cửa, một bình chướng vô hình đã ngăn trước mặt hắn!

Không ra được!

Diệp Huyền quay người nhìn qua lão giả, người sau lãnh đạm nói:

- Không cần nhìn! Lão phu cũng bị vây ở đây trăm năm!

Trăm năm!

Bị vây trăm năm!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Là ai làm?

Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Diệp Huyền đen mặt lại...

- Không phải ngươi rất biết lừa gạt sao? Lừa gạt nó tiến đến!

Lúc này, Đại thần lầu hai đột nhiên nói:

- Vậy bây giờ nên làm thế nào?

Diệp Huyền cười khổ:

- Năm đó tháp này bị trọng thương, hết thảy đạo tắc và pháp tắc cùng với đủ loại bản nguyên trong tháp đều bị trọng thương, đạo tắc thứ hai này không có khả năng khôi phục hoàn toàn, nhiều nhất chỉ là khôi phục một chút, ngươi không cần quá lo lắng!

Đại thần lầu hai trầm giọng nói:

- Nó đang dòm ngó ngươi, nói cách khác, có thể tên này đã khôi phục một chút ý thức.

Diệp Huyền ngây người, sau đó hỏi:

- Đạo tắc này còn có ý thức?

Đại thần lầu hai lạnh lùng nói:

- Thiên địa vạn vật đều có Linh, huống chi đạo tắc này? Đại Địa đạo tắc và Không Gian đạo tắc đều đang ngủ say, nếu không phải như vậy, ngươi cho rằng đạo tắc sẽ rác rưởi như thế? Nếu chúng nó khôi phục, ví như Không Gian đạo tắc này, một ý niệm của nó có thể hủy đi không gian Thanh Thương giới của các ngươi.

Diệp Huyền có chút xấu hổ, kỳ thật, ngẫm lại cũng thế, có thể trấn áp những đại năng này bên trong Giới Ngục tháp, hẳn là những đạo tắc này sẽ không đơn giản như vậy.

Chẳng qua, nếu đạo tắc thứ hai này khôi phục, vậy là vấn đề hơi lớn a!

Dường như biết suy nghĩ của Diệp Huyền, Đại thần lầu hai đột nhiên nói:

- Chậm đã!

- Ta dùng tháp thu phục nó?

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Là nó! Đạo tắc kia, nó ở ngay trong điện này!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lúc này, Đại thần lầu hai đột nhiên nói:

- Ngươi nói xem?

Lừa gạt!

Cảm giác đầu tiên của Diệp Huyền chính là Đại thần lầu hai đang giễu cợt hắn!

Nhưng mà, Đại thần lầu hai lại nói:

- Có thể thử xem!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Vì sao không trực tiếp dùng tháp thu phục nó?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

- Nếu nó chưa thức tỉnh linh trí, dùng tháp khẳng định là không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng nó đã khôi phục một chút, nếu mạnh mẽ thu, ngươi có thể sẽ chết đầu tiên!

- Vì sao?

Diệp Huyền có chút không hiểu.

- Bởi vì ngươi không đánh lại nó!

Diệp Huyền: "..."

Lừa dối!

Diệp Huyền đi tới đi lui trong điện, mẹ nó, làm sao lừa dối? Tưởng đối phương là Tiểu Linh Nhi a, dụ dỗ một chút là được?

Một bên, lão giả nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi làm quỷ gì?

Diệp Huyền lắc đầu:

- Đau đầu! Ta đi một chút!

Lão giả: "..."

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhìn qua lão giả:

- Ngươi chưa từng tiếp xúc với nó?

Lão giả lắc đầu:

- Chưa từng tiếp xúc, nhưng mà, có thể cảm giác được, nó ở trong bóng tối.

Bóng tối!

Diệp Huyền nhăn mày lại, đạo tắc thứ hai này rốt cục là đạo tắc gì?

Muốn lừa dối, trước tiên cần phải làm cho đối phương hiện thân mới được!

Nhưng nếu dùng Giới Ngục tháp, vô cùng có khả năng khiến đối phương phòng bị, mà nếu đối phương thật sự ra tay với hắn, khi đó, thật sự phiền phức lớn!

Trầm mặc một lát, giữa chân mày Diệp Huyền, một chữ thổ lặng yên ngưng tụ.

Đại Địa đạo tắc!

Đều là đạo tắc, nói thế nào cũng nhận biết a?

Nhưng vào lúc này, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên đánh về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng, cả người đã trực tiếp nện vào vách tường nơi xa.

Bành!

Toàn bộ vách tường kịch liệt run lên!

Diệp Huyền còn chưa đứng lên, đột nhiên, cảm giác buồn ngủ tiến đến, hắn đang muốn chìm vào giấc ngủ, mà lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên từ trong đầu hắn:

- Tỉnh lại!

Diệp Huyền như gặp phải nước lạnh xối xuống đầu, cả người hắn lập tức thanh tỉnh rất nhiều, tỉnh táo lại, trên trán Diệp Huyền lập tức nổi lên mồ hôi lạnh!

Nghĩ mà sợ!

Bởi vì một chớp mắt vừa rồi, trực giác nói cho hắn biết, chỉ cần hắn ngủ, sợ là không còn tỉnh lại!

Hơn nữa, trong nháy mắt vừa rồi, hắn còn cảm thấy trong thân thể có vật gì đang xói mòn!

Trong lòng Diệp Huyền trầm giọng hỏi:

- Đó là lực lượng gì?

Trầm mặc một lát sau, Đại thần lầu hai nói:

- Ngày sau ngươi sẽ biết!

Diệp Huyền lại hỏi:

- Vì sao ta sử dụng Đại Địa đạo tắc, nó lại ra tay với ta?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

- Trong tháp có chín đạo tắc, lúc trước chín đạo tắc này cùng tồn tại trong tháp, giữa bọn chúng, có ở chung vui sướng, mà cũng có không dễ ở chung như vậy! Rõ ràng, thổ đạo tắc này và nó chung đụng hết sức không thoải mái!

Diệp Huyền đen mặt lại, rối loạn gì, giữa những đạo tắc này còn có ân oán hay sao?

Giời ạ, nếu ngày sau chín đạo tắc tề tụ, toàn bộ Giới Ngục tháp còn không nháo lật trời?
Bạn cần đăng nhập để bình luận