Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3542. Ngươi phải tự hiểu chứ! (2)



Chương 3542. Ngươi phải tự hiểu chứ! (2)




Hiện giờ hắn đã đạt Thập Lục đoạn, nếu như tiếp tục tu luyện lên, muốn đạt Nhị Thập đoạn cũng không khó, bởi hắn không chỉ có truyền thừa của Thần Tông mà còn được Huyết Đồng hướng dẫn!
Có điều hắn cũng không muốn nhanh như vậy, hiện giờ hắn muốn từ từ!
Kiếm đạo!
Sau khi Diệp Huyền giác ngộ, kiếm ý của hắn được nâng cao, nhờ có kiếm ý hắn có thể dung hợp với đệ thất trùng.
Nói một cách đơn giản thì là hiện giờ hắn muốn nâng cao kiếm đạo của mình!
Thực ra Huyết Đồng cũng thấy rất kinh ngạc, dưới tình huống bình thường, chắc hẳn Diệp Huyền không thể tiến vào đệ thất trùng thời không mới đúng, thế mà cái tên này không những có thể làm được mà còn dung hợp được với đệ thất trùng. Điều quan trọng nhất là kiếm kĩ của hắn rất đáng sợ!
Mấy môn kiếm kĩ kia thực sự khiến sức chiến đấu của Diệp Huyền tăng lên vài lần!
Cái tên thần bí này!
Một lát sau, hai người tiếp tục đi về phía trước.
Ba ngày sau, hai người tới trước một thời không hắc động. Diệp Huyền đang định tiến vào trong đó thì lúc này, Huyết Đồng bỗng hỏi: “Muốn vào à?”
Diệp Huyền gật đầu.
Huyết Đồng trầm mặc.
Diệp Huyền hỏi: “Nguy hiểm?”
Huyết Đồng nhìn hắn: “Ngươi không cảm nhận được sao?”
Diệp Huyền lắc đầu.
Huyết Đồng nhìn hắn: “Sao ngươi có thể sống đến hiện giờ vậy? Nhờ vào may mắn à?”
Diệp Huyền: “…”
Huyết Đồng liếc nhìn thời không hắc động: “Trong này chắc là có văn minh cấp tám trong truyền thuyết rồi! Với thực lực của chúng ta, chúng ta mà vào đó thì coi như rơi vào hang sói, hiểu chưa?”
Diệp Huyền có hơi bất lực: “Vậy phải làm thế nào? Ta đã đồng ý với người khác sẽ giúp rồi.”
Huyết Đồng nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Chúng ta vào đó khiêm tốn một chút là được!”
Nói đoạn, nàng bèn đi vào trong.
Diệp Huyền cũng vội vàng đi theo.
Nửa khắc sau, hai người bọn họ xuất hiện giữa một tinh vực nào đó. Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, đoạn nói: “Đi thôi!”
Nói đoạn, hắn bèn đưa Huyết Đồng đi về phía bên phải.
Một canh giờ sau, Diệp Huyền tới trước một dãy núi. Lúc này, Huyết Đồng ở bên cạnh hắn nhíu mày lại: “Có mùi máu!”
Diệp Huyền cũng ngửi thấy mùi máu. Hắn nhìn về phía xa, đúng lúc này trên bầu trời của dãy núi kia, một thủ ấn dài cả vạn trượng đang lao xuống. Chỉ trong chốc lát, dãy núi lập tức rung chuyển!
Vẻ mặt Diệp Huyền chợt thay đổi!
Đúng lúc đó, trong dãy núi bỗng có một quang mạc màu vàng kim bay lên.
Uỳnh!
Thủ ấn kia lập tức vỡ tan khi gặp quang mạc, sau đó hóa thành hư vô. Luồng khí lãng to lớn lan tràn khắp bốn phía, chỉ trong chốc lát thời không đã bị hủy diệt!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức sầm xuống. Chuyện gì xảy ra vậy?
Huyết Đồng nhìn hắn: “Hình như sự việc có hơi không đơn giản rồi!”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Chúng ta đổi hôm khác tới đi!”
Huyết Đồng gật đầu: “Ý kiến hay!”
Nói đoạn, hai người bèn rời đi!
Đúng lúc ấy, một lão giả bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và Huyết Đồng. Vẻ mặt Diệp Huyền thay đổi, mà lúc này lão giả đột nhiên nhìn nạp giới trên ngón tay hắn. Khi trông thấy nạp giới, vẻ mặt lão giả bèn thay đổi: “Thần Giới!”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Các hạ là người của Thần Tông sao?”
Lão giả lập tức hành lễ: “Lý Mộc Kì của Thần Tông tham kiến tông chủ!”
Tông chủ?
Diệp Huyền sững sờ, sau đó vội vàng nói: “Các hạ hiểu lầm rồi! Ta chỉ đến để đưa cái nhẫn này, ta không phải tông chủ của các ngươi!”
Nói đoạn, hắn bèn định tháo cái nhẫn xuống, tuy nhiên Diệp Huyền lại phát hiện ra hắn không thể tháo được nó!
Chuyện gì thế này?
Hắn ngơ ngác.
Lý Mộc Kì vội cung kính hành lễ: “Tông chủ, mời ngươi trở về với ta!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta thật sự không phải tông chủ của các ngươi, ta chỉ được tông chủ của các ngươi nhờ đưa cái nhẫn này về, ngươi đừng hiểu lầm!”
Lý Mộc Kì nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đeo nhẫn tông chủ! Ngươi chính là tông chủ!”
Diệp Huyền cạn lời, hắn còn muốn nói gì đó song lúc này, một luồng uy áp kinh khủng bỗng bao trùm lấy hắn. Diệp Huyền nhíu mày, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy nền trời bỗng nứt ra. Ngay sau đó, một hư ảnh xuất hiện, hư ảnh đó nhìn hắn.
Lúc này, Lý Mộc Kì tái mặt: “Tông chủ, mau về với ta!”
Diệp Huyền còn muốn nói gì đó, Huyết Đồng bỗng bảo: “Nghe hắn ta, vào vòng bảo vệ đi!”
Nói đoạn, nàng cũng xông vào vòng bảo vệ.
Lý Mộc Kì vội vàng đưa Diệp Huyền biến mất, Hai người vừa biến mất thì khu vực xung quanh Diệp Huyền vừa rồi đã bị một luồng sức mạnh diệt trừ!
Thấy vậy, vẻ mặt Diệp Huyền phía xa xa lập tức trở nên khó coi!
Rất nhanh sau đó, ba người đã xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi.
Lý Mộc Kì nhìn bầu trời, sau đó nhìn Diệp Huyền: “Tông chủ, lần này Thập Tuyệt Thần Điện tới bao vây tấn công chúng ta, mục đích chính là Thần Giới của Thần Tông chúng ta!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta không phải tông chủ của các ngươi!”
Nói đoạn, hắn bèn tháo nhẫn xuống, tuy nhiên vẫn không tháo được.
Lúc này, Lý Mộc Kì nói: “Thần Chỉ đã nhận ngươi làm chủ rồi!”
Nói đoạn, hắn ta chầm chậm quỳ xuống: “Mong tông chủ bảo vệ Thần Tông ta!”
Diệp Huyền cạn lời.
Mẹ kiếp!
Nữ nhân Thần Linh Điện kia bị điên rồi sao?
Bảo hắn tới làm tông chủ Thần Tông, nàng muốn hắn cứu Thần Tông sao?
Nhưng hắn thì cứu kiểu gì!
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, ngươi ngốc quá. Nữ nhân kia không phải muốn ngươi cứu Thần Tông, chắc chắn nàng ta muốn Thiên Mệnh tỷ tỷ cứu Thần Tông! Ngươi là tông chủ Thần Tông thì tức là gì? Tức là người đứng phía sau Thần Tông chính là Thiên Mệnh tỷ tỷ! Còn về ngươi… nếu như không có Thiên Mệnh tỷ tỷ thì chắc người ta còn chẳng cho ngươi vào cửa nữa là! Ngươi phải tự hiểu chứ!”
Diệp Huyền nói: “Lần sau gặp Thanh Nhi ta phải mách nàng ấy ngươi nói xấu nàng ấy!”
Tiểu tháp lập tức phẫn nộ: “Ngươi đừng vu oan cho ta! Thiên Mệnh tỷ tỷ là tín ngưỡng của ta!”
Diệp Huyền nói: “Ngươi nói Thanh Nhi tin ta hay tin ngươi?”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi đáp: “Tiểu chủ, ta xin lỗi vì những lời vừa rồi của mình. Xin lỗi, sau này tiểu tháp ta sẽ chú ý ngôn từ, ngươi đại nhân đại lượng bỏ qua cho ta đi!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3542.



Bạn cần đăng nhập để bình luận