Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 903: Ngu Đến Mức Ta Phải Khóc!

Đường Thanh vừa rời khỏi đại điện, lúc này, đột nhiên có tiếng Đường Ách gọi lại:

- Đại tỷ, trước đó gia tộc từ bỏ ngươi, chẳng lẽ ngươi thật không có tức giận chút nào?

Đường Thanh dừng bước, nói khẽ:

- Đương nhiên là tức giận, nhưng mà, ta càng tức giận chính mình! Nếu như mình đủ ưu tú, ta nghĩ, gia tộc khẳng định sẽ không tiếc bất cứ giá nào bảo vệ ta, không phải sao?

Đường Ách cười nói:

- Đại tỷ nhìn việc rất thấu triệt.

Đường Thanh nói khẽ:

- Nhị đệ, vị trí thế tử chỉ có một, tất cả mọi người đều mong muốn, ta cũng muốn, nhưng mà, chúng ta có khả năng là đá mài đao của người khác!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Trong vùng biển bao la, trên một hòn đảo, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trước một gốc cây

Đường Ách nhìn pho tượng Mục Nam Tri trước mặt, nói khẽ:

. . .

Đường Thanh cười nói:

Thực lực của nữ tử váy đen quá mạnh mẽ, còn có Triệu Mục, nữ nhân kia vô cùng nghịch thiên!

Đường Ách mỉm cười:

Hấp thu thần tinh!

- Trong lòng Nhị đệ hẳn là hiểu rõ, ta chẳng qua chỉ nhắc nhở một câu.

- Đại tỷ có ý muốn nói với ta, địch nhân của ta cũng không phải là ngươi, phải không?

Nơi này, Đường Thanh đi đến trước pho tượng Mục Nam Tri, nhìn pho tượng này, Đường Thanh lâm vào suy nghĩ.

Đúng lúc này, Giới Ngục tháp xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nó bắt đầu nhảy nhót tốc độ cao.

- Ta tin số mệnh, nhưng ta muốn giành giật một hồi!

Tiểu Linh Nhi xuất hiện bên cạnh, nàng nhìn Giới Ngục tháp, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền:

Hắn lúc này vẫn còn sợ hãi.

Cũng may hai người đều là người tính khí táo bạo, một lời không hợp sẽ động thủ, bằng không, hắn không có chút cơ hội nào.

Diệp Huyền chỉ Giới Ngục tháp:

Tiểu Linh Nhi hỏi:

Diệp Huyền suýt té xỉu!

Diệp Huyền nói:

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, không gian cách đó không xa đột nhiên rung động, ngay sau đó, một nữ tử đi ra.

- Nó nói tại sao ngươi bỏ chạy, ngươi phải bắt nàng ném vào!

Đối phương lại tìm tới!

Nhìn thấy nữ tử váy đen, sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống!

Người tới, chính là nữ tử váy đen!

- Đánh không lại!

Giới Ngục tháp hiện tại xảy ra việc gì?

Nó hiện tại chỉ có trí tuệ của đứa trẻ ba tuổi hay sao?

Vì sao lại hỏi vấn đề ngu ngốc như thế!

- Nó hỏi vì cái gì ngươi đánh không lại!

- Nó nói: không phải ngươi biết lừa gạt hay sao? Lừa gạt nàng tiến vào.

Tiểu Linh Nhi nhìn Giới Ngục tháp, một lát sau, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ngươi hỏi nó một chút, vì sao nó không dám ra đánh nhau!

Lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên nói:

- Là nó bảo nàng tới!

Diệp Huyền ngây người, sau đó chỉ vào Giới Ngục tháp:

- Là nó gọi nàng tới?

Tiểu Linh Nhi gật đầu.

Diệp Huyền nghe xong suýt té xỉu!

Trời ơi!

Phá tháp bị điên rồi sao?

Cách đó không xa, nữ tử váy đen đi đến trước mặt Diệp Huyền, Giới Ngục tháp cùng Tiểu Linh Nhi trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Bảo nó ra đi!

Nữ tử váy đen lạnh lùng nói:

- Hai mươi thì hai mươi, ta mới hai mươi a! Ta vẫn là đứa bé mà thôi! A không phải, vẫn là một thiếu niên! Ngươi hi vọng ta mạnh bao nhiêu?

Khóe miệng Diệp Huyền co giật vài cái:

- Từ căn cốt mà nhìn, ít nhất cũng là hai mươi!

- Ta muốn phá tháp làm cái gì?

Diệp Huyền nói:

- Vậy ngươi đuổi theo ta làm cái gì?

Nữ tử váy đen xiết chặt nắm đấm, rất là tức giận:

- Ngươi là tháp chủ, tại sao ngươi lại yếu như thế? Ngươi không thể yếu như vậy!

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Ngươi tỉnh táo một chút, ngươi phải hiểu được, ta hiện tại rất trẻ! Ta mới mười tám tuổi a!

- Hai mươi!

Nữ tử váy đen lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:

Nữ tử váy đen lạnh lùng nói:

- Ngươi cũng muốn lấy được tháp này?

Diệp Huyền lãm đạm nói:

- Tại sao ngươi không chạy?

Nữ tử váy đen nhìn Diệp Huyền:

Diệp Huyền: . . .

- Nó bảo ngươi đi vào!

Nữ tử váy đen cười lạnh:

- Cho rằng ta ngốc hay sao? Đi vào còn không phải bị nó khống chế!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Ngươi không muốn trở về sao?

Nữ tử váy đen nhìn Diệp Huyền, giống như đang nhìn kẻ ngu:

- Bên ngoài chơi vui như vậy, trở về làm gì?

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Ngươi từ năm chiều tới sao?

Nữ tử váy đen lắc đầu:

- Không phải.

Diệp Huyền ngạc nhiên:

- Vậy ngươi. . .

Nữ tử váy đen lãm đạm nói:

- Từ lúc chúng ta có ý thức đã ở trong phá tháp này. Sau đó phá tháp có một ngày mang theo chúng ta chạy, chạy thì chạy , vừa chạy vừa bắt người, sau đó, có ngày gặp được ba kiếm tu!

Nói đến đây, nàng đột nhiên phẫn nộ:

- Chính là tội nghiệt của phá tháp! Đã bảo nó đừng đi đánh! Nó nhất định phải đi đánh, nó nói đánh thắng được, đồ đần độn này, bị người ta suýt đánh vỡ, còn hại chúng ta cũng suýt bị đánh tan! Nó là đồ ngu xuẩn, ngu đến mức ta phải khóc!

Diệp Huyền: . . .

Nữ tử váy đen càng nói càng xúc động, đến cuối cùng, nàng đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền, tức giận nói:

- Ngươi bảo nó ra đây, ta muốn đánh chết nó! Cái đồ đần độn này!

Diệp Huyền cười khổ:

- Nó không ra!

Nữ tử váy đen tức giận nói:

- Ta sẽ đánh ngươi!

Vừa dứt lời, nàng cách không đánh Diệp Huyền một quyền.

Diệp Huyền không dám khinh thường, hắn chém về phía trước.

Xùy!

Một sợi kiếm quang lóe lên!

Oanh!

Sợi kiếm quang nổ tung ngay lập tức, vào lúc này, Diệp Huyền đã lui ra xa hơn trăm trượng.

Sắc mặt hắn âm trầm, đánh tiếp, khẳng định sẽ bại lộ hành tung!

Nữ tử váy đen muốn động thủ lần nữa, lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Được rồi.

Nữ tử váy đen cau mày:

- Chuyện gì?

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

- Cao thủ so chiêu, điểm đến là dừng! Chúng ta đã qua một chiêu, hẳn là điểm đến là dừng!

Nữ tử váy đen trừng mắt nhìn, đầu có chút chập mạch.

Diệp Huyền thừa cơ nói:

- Không thể không nói, ngươi là đạo tắc lợi hại nhất ta gặp được, thật lợi hại, ngươi là kẻ ta bội phục nhất!

Nữ tử váy đen lãnh đạm:

- Ngươi đang nịnh nọt ta sao? Ta cho ngươi biết, ta không ăn bộ này. .. Nhưng mà, ta cảm thấy, mặc dù ngươi yếu một chút, thế nhưng là người thành thật, vẫn có chút thích hợp!

Diệp Huyền: . . .

Nữ tử váy đen lại nói:

- Ngươi gặp qua đạo tắc khắc?

Diệp Huyền gật đầu:

- Đúng! Có Đại Địa đạo tắc, Không Gian đạo tắc, Mộng chi đạo tắc!

Nữ tử váy đen cau mày:

- Ta xem một chút!

Diệp Huyền vội vàng thôi động Đại Địa đạo tắc, rất nhanh, trên mi tâm hắn xuất hiện một chữ 'Thổ'.

Đại Địa đạo tắc!

Nhìn thấy Đại Địa đạo tắc, nữ tử váy đen nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Còn có nữa không?

Diệp Huyền vội vàng lấy Không Gian đạo tắc và Mộng chi đạo tắc ra, một lát sau, nữ tử váy đen hỏi:

- Ngươi biết dùng chúng nó như thế nào không?

Diệp Huyền gật đầu:

- Biết!

Vừa dứt lời, hắn mở lòng bàn tay ra, rất nhanh, đại địa chi lực chung quanh tụ tập lại, chỉ chốc lát, một thanh kiếm ngưng tụ trong tay hắn.

Diệp Huyền nâng kiếm trong tay lên cho nữ tử váy đen xem:

- Ngươi nhìn đi!

Nữ tử váy đen nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Cứ như vậy?

Diệp Huyền gật đầu.

Ánh mắt nữ tử váy đen biến thành. . . Thương hại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận