Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3569. Ta vô địch!



Chương 3569. Ta vô địch!




Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt rất nhiều cường giả nấp trong bóng tối đều thay đổi!
Cái tên này rốt cuộc là ai?
Sao hắn dám không nể mặt Thần Đạo Quốc và Linh Sơn như vậy, hắn muốn chết à?
Lúc này A Đạo Linh cũng hơi sững sờ, cái tên này có thể diệt trừ hư tượng của sư tôn nàng ta ư?
Điều quan trọng nhất là cái tên này còn không thèm nể mặt Thần Đạo Quốc và Linh Sơn!
Đây là lần đầu tiên nàng ta gặp một người không nể mặt mình như vậy!
A Đạo Linh nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ánh mắt sắc như đao, như thể sắp sửa khoét một cái lỗ trên người hắn vậy: “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?”
Diệp Huyền không hề phí lời, hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt A Đạo Linh, đoạn chém kiếm xuống.
Vụt!
Một đường kiếm quang lóe lên, linh hồn của A Đạo Linh bèn bị diệt trừ!
Hoàn toàn bị diệt trừ, đến cơ hội luân hồi cũng chẳng có!
Trông thấy cảnh tượng ấy, các cường giả đang núp trong bóng tối bèn hít một hơi thật sâu!
Giết thật rồi! Hơn nữa còn giết vô cùng tuyệt tình, giết ngay lập tức, đến cơ hội luân hồi cũng không có!
Làm vậy có khác gì tát thẳng vào mặt Thần Đạo Quốc với Linh Sơn đâu!
Thiếu niên này là thần thánh phương nào?
Ở một bên khác, sắc mặt Trần thống lĩnh cũng tái nhợt, cả người hắn ta run rẩy!
Công chúa A Đạo Linh đã bị giết như vậy ư?
Diệp Huyền giết A Đạo Linh xong thì quay người rời đi.
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, tại sao ngươi không nhẫn nhịn một chút? Ngươi giết người ta như vậy sau này lại gặp phiền phức đấy!”
Diệp Huyền chỉ nói: “Ta đâu phải con rùa rụt cổ, sao phải nhẫn nhịn?”
Tiểu tháp thở dài: “Tiếp theo đây ngươi lại có thể kẻ địch là Thần Đạo Quốc và Linh Sơn rồi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế thì đã sao? Ngươi cũng thấy rồi đấy! Diệp Huyền ta không ức hiếp người khác, là nàng ta bắt nạt ta trước!”
Tiểu tháp trầm mặc.
Diệp Huyền tiếp tục nói: “Đúng vậy, khi đó nếu ta cúi người, hành lễ thì có thể sẽ không có mấy phiền phức sau đó! Nhưng tiểu tháp này, sao chúng ta phải hành lễ với nàng ta? Bởi nàng ta là công chúa của Thần Đạo Quốc, là thánh nữ của Linh Sơn sao? Ta không quan tâm nhiều vậy đâu, ta chỉ biết người khác không động vào ta thì ta cũng không động vào người khác, nếu đã động vào ta thì ta bắt buộc sẽ đánh trả!”
Tiểu tháp nói: “Ta hiểu ý của tiểu chủ, cũng biết sự kiêu ngạo cùa tiểu chủ. Tiếp theo đây ngươi chuẩn bị đối đầu với Linh Sơn và Thần Đạo Quốc như thế nào?”
Diệp Huyền nhún vai: “Đánh được thì cứ đánh, không đánh được thì chạy, còn làm sao được nữa?”
Tiểu tháp nói: “Thế tại sao ngươi không chạy?”
Vẻ mặt Diệp Huyền thay đổi: “Có người tới?”
Tiểu tháp hỏi ngược lại: “Ngươi không cảm nhận được à?”
Khóe miệng Diệp Huyền giật giật: “Ta cảm nhận được cái con khỉ ấy!”
Nói đoạn, hắn bèn ngự kiếm bay đi, chớp mắt đã biến mất phía cuối chân trời.
Sau khi Diệp Huyền rời đi không lâu, một phụ nhân xinh đẹp xuất hiện. Nàng ta nhìn xuống phía dưới, vẻ mặt nghiêm nghị.
Nàng ta là sư tôn của A Đạo Linh, cũng là đại trưởng lão của Linh Sơn, tên Lam Linh!
Một lát sau, Lam Linh quay người rời đi: “Truyền lệnh của ta, bằng mọi giá phải tìm được người này!”

Thần Đạo Quốc.
Thần Đạo Quốc nằm ở Thần Đạo tinh vực, ngày xưa Thần Đạo tinh vực loạn lạc vô cùng, có đến hàng chục vạn thế lực lớn nhỏ. Có điều cuối cùng, Thần Đạo tinh vực có một vị thần hoàng xuất hiện, vị thần hoàng này đã thống nhất cả Thần Đạo tinh vực chỉ trong vòng trăm năm, sau đó thành lập một thế lực siêu cấp trước này chưa từng có: Thần Đạo Quốc!
Hoàng cung Thần Đạo Quốc, trong một tòa đại điện, một nữ tử chầm chậm bước đi, trong tay nàng là một cuốn cổ tịch dày cộp.
Nữ tử đọc rất nghiêm túc, thỉnh thoảng lại nhếch khóe miệng, nở nụ cười động lòng người.
Nữ tử mặc y phục màu trắng rộng rãi, đuôi váy có một con thần phượng màu tím, mắt phượng sắc lẹm!
Nữ tử là quốc chủ hiện tại của Thần Đạo Quốc, tên Thần Đạo Linh.
Nàng là nữ nhân có quyền thế nhất chư thiên vạn giới!
Đúng lúc ấy, một lão giả bước tới cửa đại điện, thấy Thần Đạo Linh đang đọc sách, bàn chân đang tính bước vào đại điện của lão giả bèn khựng lại. Hắn ta do dự, cuối cùng vẫn bước vào.
Lúc này, Thần Đạo Linh ở phía xa xa đã buông cuốn sách xuống, nàng quay đầu nhìn lão giả, cười nói: “Xảy ra chuyện gì sao?”
Lão giả khẽ hành lễ: “Bệ hạ, Linh công chúa đã bị giết!”
A Đạo Linh!
Thần Đạo Linh chầm chậm bước đến cửa đại điện, vẻ mặt nàng bình tĩnh: “Ai giết?”
Lão giả nói: “Một thiếu niên không rõ lai lịch!”
Thần Đạo Linh mỉm cười: “Không rõ lai lịch?”
Lão giả gật đầu: “Không rõ lai lịch, chỉ biết đối phương là một kiếm tu! Hơn nữa cảnh giới cũng chỉ mới đạt Vô Gian cảnh!”
Thần Đạo Linh chớp mắt: “Một kẻ Vô Gian cảnh mà lại giết Linh Nhi Mệnh Thể cảnh?”
Lão giả gật đầu.
Thần Đạo Linh khẽ cười: “Thú vị đấy!”
Lão giả khẽ khom người: “Bệ hạ, ta đã phái Ngự Linh Thần Vệ đi bắt người này, bệ hạ muốn bắt sống hay là cứ giết?”
Thần Đạo Linh mỉm cười: “Mộc Tá đại nhân, một thiếu niên Vô Gian cảnh lại có thể giết người Mệnh Thể cảnh, hơn nữa đối phương đã biết thân phận của Linh Nhi nhưng vẫn dám giết, ngươi thấy hắn có thể là người thường không?”
Vẻ mặt Mộc Tá bình tĩnh: “Dù hắn có lai lịch thế nào, nếu đã dám giết Linh công chúa thì là mạo phạm Thần Đạo Quốc chúng ta, phải chu di thập tộc!”
Thần Đạo Linh mỉm cười: “Linh Sơn đã phái người đi tìm người này chưa?”
Mộc Tá gật đầu.
Hết chương 3569.



Bạn cần đăng nhập để bình luận