Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1664: Thật ngu ngốc

Tiểu Đạo nhìn Nguyên Nhất mà không nói lời nào.

Nguyên Nhất tự nhiên hiểu được, lòng bàn tay hắn ta mở ra, một cái ấn nhỏ to bằng bàn tay xuất hiện trong tay hắn ta, sau đó hắn ta đưa ấn cho Tiểu Đạo.

Tiểu Đạo nhìn thoáng qua sau đó nói: “ Thái Nhất tông chí bảo Thái Thượng Ấn!”

Nguyên Nhất gật đầu: “Phải!”

Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: “Nỡ lòng sao?”

Nguyên Nhất lắc đầu: “Nếu không có linh mạch, linh khí ở Thái Thượng giới sẽ bị khô kiệt, so với cái này, Thái Thượng Ấn cũng không quan trọng như vậy.”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ngươi có biết vì sao linh khí ở Thái Thượng giới biến mất nhanh như vậy không?”

Nguyên Nhất vội vàng cung kính hành lễ: “Kính xin Tiểu Đạo cô nương giải thích nghi hoặc cho!”

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Ngươi muốn giúp đỡ sao?”

Nói xong, nàng nhìn Nguyên Nhất: “Ở Thái Thượng giới ngươi có một con Phệ Linh Thiên Thú, thú này chuyên thôn phệ linh khí, mà sở dĩ các ngươi không phát hiện ra nó là vì nó có thể lợi dụng linh khí che giấu bản thân.”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta cũng không phải làm từ thiện, ta...”

Tiểu Đạo liếc nhìn Diệp Huyền, nàng trầm mặc một lát sau đó sau đó nhìn Thánh Thiên đang quỳ ngoài cửa mà lắc đầu: “Ngu xuẩn!”

Tiểu Đạo im lặng, không nói lời nào.

Nói xong, hắn ta dường như nghĩ đến gì đó, lại quay về phía Diệp Huyền ở xa xa, ôm quyền: “Đa tạ tiểu hữu!”

Đây mới là mục đích chân chính của hắn ta!

Phệ Linh Thiên Thú!

Nguyên Nhất cười khổ: “Tiểu Đạo cô nương, Thái Nhất tông ta cũng không có gì đáng giá.”

Linh khí của Thái Thượng giới biến mất quá nhanh, còn là nhanh đến mức không bình thường, nhưng mà Thái Thượng giới vẫn không tìm được nguyên nhân.

Diệp Huyền cười nói: “Nguyên Nhất tiền bối rất tốt.”

Tiểu Đạo lại nói: “Phệ Linh Thiên Thú là thiện linh, tuy nó cắn nuốt nhiều linh khí như vậy nhưng các ngươi tốt nhất đừng đả thương nó, bằng không sẽ dính một ít ác quả không tốt.”

Lúc này, Diệp Huyền cách đó không xa đột nhiên nói: “Ta cho ngươi tử khí!”

Nguyên Nhất gật đầu: “Hiểu rồi! Chỉ là nếu nó vẫn luôn ẩn nấp thì làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy nó?”

Nguyên Nhất ngẩn người sau đó cung kính hành lễ với Tiểu Đạo: “Đa tạ Tiểu Đạo cô nương!”

Diệp Huyền nở nụ cười sau đó tiếp tục nấu cơm.

Tiểu Đạo cũng mỉm cười: “Nếu ngươi tìm được thì thú thuộc về ngươi, ta có thể nói cho ngươi biết, Phệ Linh Thiên Thú cũng là một tên gia hỏa tốt, nếu ngươi có được sẽ có lợi ích không tưởng tượng nổi!”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Nếu tìm được thì nó thuộc về ai?”

Thật ra, hắn cũng không để ý Phệ Linh Thiên Thú gì đó cho lắm mà hắn quan tâm đến việc kết giao với Nguyên Nhất này.

Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Ta?”

Nguyên Nhất cười nói: “Mặc kệ có thể tìm được hay không, tình cảm này của tiểu hữu Thái Nhất tông ta đều ghi nhớ trong lòng!”

Tiểu Đạo suy nghĩ một chút sau đó nhìn Diệp Huyền cách đó không xa: “Có hứng thú đi tìm Phệ Linh Thiên Thú không?”

Một lát sau, Diệp Huyền đã nấu đồ ăn xong, Tiểu Đạo không khách sáo mà ăn luôn, Diệp Huyền cũng không khách sáo. Hắn cũng ngồi xuống ăn, dường như nghĩ đến gì đó, hắn nhìn Nguyên Nhất: “Tiền bối, ngươi cũng đến ăn đi!”

Diệp Huyền cười ha ha, nói: “Được!”

Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Ăn cơm trước sau đó đi!”

Tiểu Đạo gật đầu.

Thái Nhất tông cũng không phải là thế lực bình thường gì, nếu có thể kết giao thì dĩ nhiên là chuyện tốt!

Nghe hắn nói, Nguyên Nhất lại ôm quyền với hắn: “Tiểu hữu, đa tạ!”

Diệp Huyền cười nói: “Ta sẽ cố gắng hết sức, nhưng ta cũng không dám bảo đảm có thể tìm được!”

Nguyên Nhất bên cạnh vội vàng nói: “Nếu tiểu hữu tìm được, Phệ Linh Thiên Thú thuộc về tiểu hữu!”

Diệp Huyền không do dự nữa mà gật đầu: “Có!”

Tiểu Đạo gật đầu: “Thực lực cũng không tệ lắm, thế nào, có hứng thú hay không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương, Phệ Linh Thiên Thú lợi hại không?”

Nguyên Nhất liếc nhìn Tiểu Đạo sau đó lắc đầu: “Không không, ta đã ăn rồi!”

Diệp Huyền hỏi: “Thật sự không ăn sao?”

Nguyên Nhất lắc đầu lần nữa: “Không không, không ăn, tiểu hữu cứ từ từ ăn đi!”

Diệp Huyền gật đầu: “Được, vậy ta ăn trước!”

Nói xong, hắn gắp một miếng thịt nạc đặt vào trong bát của Tiểu Đạo: “Nếm thử cái này đi, hôm nay ta dùng cách khác để làm, xem hương vị như thế nào!”

Tiểu Đạo cũng không từ chối, nàng gắp miếng thịt nạc lên nếm thử, một lát sau bèn gật đầu: “Hương vị ngon lắm!”

Diệp Huyền cười nói: “Lần sau ta lại đổi cách làm!”

Tiểu Đạo gật đầu: “Có thể!”

Nguyên Nhất bên cạnh nhìn hai người Diệp Huyền một lát mà hơi cúi đầu.

Đây đâu phải là bằng hữu, đây quả thực chính là người thân mà.

Nguyên Nhất liếc nhìn Diệp Huyền, tiểu hữu này rất không đơn giản!

Mà lúc này, Thánh Thiên quỳ ở ngoài cửa cuối cùng cũng hiểu được mình đã ngu xuẩn đến mức nào!

Diệp Huyền này rõ ràng có quan hệ không tầm thường với Tiểu Đạo, khó trách Tiểu Đạo mới nói mình giống với Diệp Huyền hay sao?

Thật ngu ngốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận