Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 818: Không Có Kết Cục Tốt

Nữ tử nói:

- Có phải là Diệp công tử đang lo lắng, sợ ta có âm mưu gì?

Diệp Huyền gật đầu:

- Cô nương giúp ta mà không cần bất cứ điều kiện gì, ta quả thực không yên lòng.

Nữ tử mỉm cười:

- Diệp công tử lo lắng là có đạo lý, nhưng mà, ta có khả năng nói cho Diệp công tử biết, so với Tiên tinh của Diệp công tử, ta càng coi trọng nhân tình của Diệp công tử.

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử:

- Đa tạ cô nương đã để mắt!

Nữ tử khẽ trầm ngâm một lát:

- Năm trăm vạn Tiên tinh vẫn không đủ à?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Diệp Huyền ngượng ngập cười cười:

Nữ tử nói:

Diệp Huyền sầm mặt lại, mà lúc này, nữ tử lại nói:

Nói xong, hắn do dự một chút, sau đó nói:

Nữ tử lắc đầu:

- Bao nhiêu!

- Ta muốn mua sắm một số kiếm từ cô nương, tốt nhất là cấp bậc Tiên khí.

- Diệp công tử không đủ tiền.

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử:

- Hai mươi thanh!

- Cô nương có điều kiện gì?

- Bảo vật cấp bậc Tiên khí, đối với cường giả Tạo Hóa cảnh mà nói, là phi thường hữu dụng. Bởi vì nếu một cường giả Tạo Hóa cảnh có một món Tiên khí, thực lực của hắn có thể tăng thêm ít nhất là hơn ba thành. Mà Diệp công tử cần kiếm, càng là dạng tồn tại trân quý trong số các Tiên khí. Hai mươi thanh kiếm cấp bậc Tiên khí, ngay cả Thông Bảo thương hội ta, cũng khó có thể thu thập được trong thời gian ngắn!

- Nhưng mà, ta có thể thu thập giúp công tử, không chỉ như thế, còn có khả năng để công tử ký sổ.

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó tế ra Giới Ngục tháp, lúc nhìn thấy toà tiểu tháp trước mặt Diệp Huyền, vẻ mặt nữ tử khẽ rung động, một lát sau, nàng nói:

- Chỉ đơn giản như vậy?

- Ta có thể tiến vào xem một chút không?

- Ta muốn nhìn thử món bảo vật trên thân công tử!

- Cũng không có gì đường đột cả, cô nương muốn vào xem, đi ngay cũng được!

Nữ tử nói khẽ:

Tiểu Linh Nhi đang tò mò nhìn nữ tử.

Bên trong tầng thứ nhất của Giới Ngục tháp, nữ tử có chút tò mò nhìn bốn phía, mà ở trước mặt nàng không xa, là Tiểu Linh Nhi.

Nói xong, hắn trực tiếp đưa nữ tử vào bên trong Giới Ngục tháp.

Diệp Huyền sửng sốt một chút, sau đó cười nói:

Nói xong, nàng lại nói:

- Là ta đường đột.

Diệp Huyền cười nói:

Nữ tử gật đầu.

Nữ tử lại hỏi:

Diệp Huyền gật đầu.

- Diệp công tử, có phải là bên trong tháp này có thể tự thành không gian?

Nữ tử nói khẽ:

- Khó trách...

Bên cạnh nữ tử, Diệp Huyền hỏi:

- Thế nào?

Nữ tử khẽ lắc đầu:

- Vật này quả thật bất phàm, khó trách có nhiều người muốn tranh đoạt vật này như vậy!

Diệp Huyền cười nói:

- Cô nương không muốn sao?

Nữ tử lắc đầu:

- Thì ra là thế!

- Diệp công tử chớ lo lắng, vật này chính là Tỏa Linh ngọc bội, có thể khóa lại linh khí của bản thân nàng, không để linh khí tiết ra ngoài, kể từ đó, linh khí của nàng sẽ không bị lãng phí.

Nữ tử nói khẽ:

- Cô nương, đây là gì?

Diệp Huyền hỏi:

Tiểu Linh Nhi tiếp nhận ngọc bội, ngọc bội kia lập tức tản mát ra một tia sáng trắng chui vào giữa chân mày Tiểu Linh Nhi.

- Hiện tại ta có đuổi nó cũng không đi!

Nữ tử khẽ gật đầu, không tiếp tục hỏi nhiều, nàng nhìn về phía Tiểu Linh Nhi ở trước mặt, nói khẽ:

- Nàng là Bản Nguyên Chi Linh phải không!

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử, hơi kinh ngạc, nữ nhân này không đơn giản a!

Lúc này, Tiểu Linh Nhi lấy ra một viên linh quả đưa cho nữ tử.

Nữ tử mỉm cười:

- Đa tạ!

Nói xong, nàng thu hồi linh quả. Nàng do dự một chút, sau đó lấy ra một viên ngọc bội đưa cho Tiểu Linh Nhi:

- Vật này hẳn là có ích đối với ngươi!

Diệp Huyền cười khổ:

- Vậy vì sao Diệp công tử còn giữ nó ở bên người?

Nữ tử mỉm cười:

- Đối với ta mà nói, hiện tại nó cũng là tai họa!

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Loại bảo vật như thế này, nếu rơi vào trong tay ta, đối với ta mà nói, chỉ là tai họa!

Diệp Huyền nhìn về phía Tiểu Linh Nhi, cười nói:

- Còn không mau đa tạ tỷ tỷ?

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía nữ tử, âm thanh giòn tan nói:

- Đa tạ tỷ tỷ!

Nữ tử nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tiểu Linh Nhi, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền:

- Chúng ta ra ngoài đi!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó mang theo nữ tử rời khỏi Giới Ngục tháp.

Bên ngoài Giới Ngục tháp.

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử:

- Cô nương...

- Bạch Chỉ!

Nữ tử nói khẽ:

- Diệp công tử có thể gọi ta là Bạch Chỉ!

Diệp Huyền cười nói:

- Bạch Chỉ cô nương, sự tình thu thập kiếm, xin làm phiền.

Nói xong, hắn bấm tay một cái, một viên nạp giới rơi vào trước mặt Bạch Chỉ.

Bạch Chỉ thu hồi nạp giới:

- Ba ngày sau Diệp công tử có thể tới đây tìm ta!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Vậy xin đa tạ! Ta còn có việc, xin cáo từ trước!

Nói xong, hắn quay người muốn đi.

Lúc này, Bạch Chỉ đột nhiên nói:

- Diệp công tử.

Diệp Huyền dừng bước lại, quay người nhìn về phía Bạch Chỉ, người sau hỏi:

- Diệp công tử, vì sao ngươi lại tin tưởng ta như vậy?

Diệp Huyền cười nói:

- Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ta muốn kết giao cô nương làm bằng hữu.

Bạch Chỉ khẽ gật đầu:

- Vậy chúng ta sẽ là bằng hữu.

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Về sau ta tới đây mua đồ, có thể khuyến mãi mấy phần không?

Bạch Chỉ khẽ ngẩn người, sau đó lắc đầu cười một tiếng:

- Mục đích của ngươi là thế này sao?

Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, quay người biến mất không thấy gì nữa.

Tại chỗ, Bạch Chỉ cười khẽ:

- Một tên rất có ý tứ.

Nói xong, trên bàn đá trước mặt nàng xuất hiện một quyển trục.

Bên trong quyển trục, ghi chép mọi thứ cần biết về Diệp Huyền.

Đương nhiên nàng sẽ không vô duyên vô cớ trợ giúp Diệp Huyền, dù sao, nếu giúp một tên bạch nhãn lang, vậy thật quá chán ghét.

Lúc này, mỹ phụ trước đó xuất hiện ở sau lưng Bạch Chỉ, mỹ phụ nhìn về phía phương hướng Diệp Huyền rời đi:

- Tiểu thư!

Bạch Chỉ nói khẽ:

- Gia gia sắp gặp phải đại nạn, rất nhiều thế lực trong bóng tối đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần gia gia xảy ra chuyện, bọn hắn sẽ lập tức ra tay với Thông Bảo thương hội chúng ta.

Mỹ phụ trầm giọng nói:

- Chúng ta có thể nhờ Võ viện và Kiếm tông hỗ trợ, hoặc là...

Bạch Chỉ lắc đầu:

- Kẻ yếu đi nhờ cường giả hỗ trợ, không có kết cục tốt.

Nói xong, nàng đứng dậy rời đi.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận