Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1733: Hộ Đạo Điện!

Diệp Huyền nhíu mày, thật là kì lạ!

Thiên Hàm liếc nhìn bầu trời, nàng bỗng nói: “Đi thôi, không thì chúng ta sẽ bị mắc kẹt ở nơi này mất.”

Nói đoạn, nàng túm lấy Diệp Huyền rồi biến mất.

Hai người biến mất chưa được bao lâu thì bỗng có một bóng người xuất hiện. Bóng người ấy liếc mắt nhìn khắp bốn phía, sau đó khẽ nói: “Phong Ma huyết mạch… Sao có thể…”



Diệp Huyền và Thiên Hàm rời khỏi chiến trường ngoại vực, sau đó hắn theo Thiên Hàm trở về Thiên tộc.

Ở Thiên Đạo thành, thế lực của Thiên tộc rất mạnh, mà Thiên Hàm và Thiên Nhạn lại là con gái của tộc trưởng Thiên tộc, cả hai còn đều là kiếm tu.

Trong một tiểu viện, Diệp Huyền ngồi khoanh chân trên mặt đất. Hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại, hiện giờ hắn đang hồi tưởng lại chuyện ban nãy!

Diệp Huyền mỉm cười: “Có lẽ vậy!”

Đối với Diệp Huyền mà nói thì chỉ cần Diệp Linh được sống yên ổn là đã quá đủ rồi.

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta chưa từng được gặp phụ thân, cũng chẳng biết hắn ta là ai!”

Diệp Huyền lắc đầu, hắn cười: “Có muội muội ta ở đây thì chẳng cần phải hận ai cả!”

Hắn biết mẫu thân của mình thế nhưng lại không biết gì về phụ thân. Từ trước đến nay phụ thân vẫn luôn là một câu đố đối với hắn!

Ken két!

Huyết mạch cảm ứng!

Lúc này bỗng có tiếng gõ cửa vang lên.

Lúc này, tầng thứ chín bỗng lên tiếng: “Chắc phụ thân của ngươi không phải người bình thường đâu!”

Thực ra đến giờ hắn vẫn chưa thể hiểu được Phong Ma huyết mạch của mình!

Tầng thứ chín hỏi: “Ngươi không hận phụ thân của ngươi à?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Thiên Hàm cô nương!”

Tầng thứ chín nói: “Huyết mạch của ngươi mạnh vô cùng, người bình thường không thể có huyết mạch như vậy được. Thế nên theo phỏng đoán của ta thì có lẽ phụ thân của ngươi cũng là một đại lão nào đó!”

Thiên Hàm nói: “Sự việc có hơi nghiêm trọng.”

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, nhìn về phía cửa và nói: “Vào đi.”

Cửa mở, Thiên Hàm bước vào.

Thiên Hàm lắc đầu: “E là Thiên Đạo tinh vực không được yên bình nữa rồi!”

Thiên Hàm nói: “Thế nếu những cường giả bề trên đều tàng tàng, thực lực không hơn nhau là bao thì sao?”

Diệp Huyền liếc nhìn nàng, hắn cười: “Ta là người tốt!”

Thiên Hàm trầm giọng nói: “Những năm trước mặc dù Thiên Ma tộc và chúng ta có xô xát nhưng đều ở mức độ nhẹ, kiểu như luyện binh thôi. Nhưng tối qua, bọn họ đã suýt chút nữa tiêu diệt hết chúng ta!”

Diệp Huyền hỏi: “Nơi nào thế?”

Diệp Huyền thấy khó hiểu: “Việc gì nghiêm trọng?”

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức híp hai mắt lại.

Hộ Đạo điện!

Thiên Hàm đáp: “Hộ Đạo Điện!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Người có thể quyết định thắng thua thực sự là những người bề trên kìa! Thiên Hàm cô nương có bận tâm về những chuyện này thì cũng chẳng có ý nghĩa gì đâu!”

Thiên Hàm lắc đầu: “Trông ngươi chẳng giống một người tốt chút nào cả!”

Diệp Huyền: “…”

Thiên Hàm nói: “Dù sao thì chỉ cần ngươi không phải người của Thiên Ma tộc là được. À đúng rồi, lát nữa ngươi đi với ta đến một nơi.”

Diệp Huyền mỉm cười, hắn hỏi: “Thiên Hàm cô nương, ngươi muốn nói điều gì?”

Lúc này, Thiên Hàm bỗng lên tiếng: “Ta từng điều tra ngươi nhưng lại chẳng điều tra được gì cả, rốt cuộc ngươi là ai?”

Có nhiều cường giả xuất thế như vậy, nếu bọn họ đều đấu đá nhau thì chắc sẽ đánh bay cả Ngũ Duy vũ trụ này mất!

Diệp Huyền gật đầu, thực ra không phải mỗi Thiên Đạo tinh vực thôi đâu, mà cả Ngũ Duy vũ trụ này đều không yên bình nữa!

Đó là sào huyệt của Hộ Đạo giả đó!

Một lúc sau, Diệp Huyền rời đi cùng với Thiên Hàm. Thiên Hàm và Thiên Nhạn đưa hắn đến một Truyền Tống Trận. Sau khi tiến vào Truyền Tống Trận, ba người bèn biến mất. Khoảng nửa canh giờ sau, ba người Diệp Huyền xuất hiện trên một đỉnh núi.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn bốn bề, mây bay bồng bềnh xung quanh, những dãy núi thì đứng sừng sững.

Thiên Hàm chỉ về phía xa xa: “Ngươi nhìn xem, kia chính là Hộ Đạo Điện!”

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, ở đám mây mãi phía xa kia thoáng thấy một toà đại điện cổ kính!

Hộ Đạo Điện!

Diệp Huyền hỏi: “Thiên Hàm cô nương, chúng ta tới đây làm gì?”

Thiên Hàm nói: “Thiên Tử bảo chúng ta tới!”

Diệp Huyền chau mày: “Thiên Tử?”

Thiên Nhạn liếc nhìn hắn, nàng không lên tiếng.

Thiên Hàm nhìn hắn: “Ngươi không biết ư?”

Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi nói: “Hôm ấy uống nước nhanh quá nên nước chảy lên cả não, sau đó não bị tổn thương nên ta không thể nhớ được rất nhiều chuyện!”

Khoé miệng Thiên Nhạn hơi giật, suýt chút nữa thì nàng đã ra tay đánh người!

Thiên Hàm cũng lắc đầu: “Cũng không biết đường tìm lí do nào đó ổn hơn!”

Dù sao đối với Diệp Huyền mà nói thì hắn sẽ đáp trả nếu người khác khiến hắn khó chịu!

Thiên Hàm nói: “Thiên Tử là thiếu đạo chủ của Hộ Đạo giả, và cũng chính là Thiên Tuyển Chi Tử.”

Thiên Tuyển Chi Tử!

Diệp Huyền khẽ híp hai mắt lại, hắn đã từng nghe rất nhiều về “Thiên Tuyển Chi Tử”, và cũng từng nghe Tiểu Đạo nói về điều này.

Thiên Tuyển Chi Tử, người được trời cao chọn, đó quả là một thiên chi kiều tử chân chính, cuộc đời nhiều phúc vô cùng!

Diệp Huyền hỏi: “Hắn ta bảo chúng ta tới đây làm gì?”

Thiên Hàm lắc đầu: “Không biết nữa, dù sao thì các hào kiệt trong Thiên Đạo thành đã tới cả rồi! Chắc là chuyện của Thiên Ma Tộc!”

Diệp Huyền gật đầu: “Thế chúng ta đi thôi!”

Giờ hắn cũng muốn tìm hiểu về Hộ Đạo giả!

Thực ra Diệp Huyền cũng buồn bực lắm, giờ Hộ Đạo giả phải đối mặt với kẻ địch lớn, ấy thế mà vẫn muốn gây phiền phức cho hắn, bọn họ ăn no rửng mỡ hay gì không biết!

Diệp Huyền: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận