Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 873: Đại Đạo Chính Là Nhân Sinh!

Nghỉ ngơi một lát, sau đó Diệp Huyền đứng lên, bắt đầu đối luyện với người gỗ kia một lần nữa.

Bên trong Giới Ngục tháp, Diệp Huyền đang điên cuồng tu luyện, mà Đế Khuyển lại đang nằm ngáy o o.

Đối với yêu thú như chúng nó mà nói, đi ngủ chính là cách tu luyện tốt nhất!

Mà Tiểu Linh Nhi vẫn đang chăm sóc linh quả của nàng!

Hiện tại, linh quả của nàng đã có chừng mấy trăm quả, nếu mang những linh quả này ra bán, tuyệt đối là giá trị liên thành, có thể nói, ngoại trừ mấy món bảo vật Tạo Hóa cảnh kia, Diệp Huyền cũng không giàu có bằng nàng!

Nhưng mà, tiểu nha đầu này coi linh quả còn trọng yếu hơn mạng!

Ngay cả Diệp Huyền cũng không dám mang linh quả của tiểu nha đầu này ra bán!

Tiểu nha đầu này sẽ phát cuồng!

- Tiểu nha đầu này đang tính toán khả năng đánh thắng được ta hay không a...

Lúc này, Tiểu Linh Nhi ôm hai viên linh quả đỏ rực đi đến trước mặt hắn, Tiểu Linh Nhi đưa linh quả cho Diệp Huyền, Diệp Huyền cũng không khách khí, cầm lên ăn ngay, trái cây vừa mới vào bụng, một cỗ linh khí tinh thuần lập tức lan ra khắp cơ thể hắn, rất nhanh, vết thương trên người hắn vậy mà nhanh chóng khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Nàng ôm kiếm quay người rời đi.

Diệp Huyền nằm trên mặt đất, giờ phút này, toàn thân hắn đều đã ướt đẫm, không chỉ như thế, trên người hắn càng có mấy chục vệt máu!

Nhiều lần nàng cầm kiếm đi đến lối vào lầu thứ sáu, nhưng dường như đang lo lắng chuyện gì, cuối cùng đều tạm thời từ bỏ.

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn:

Tiểu Linh Nhi đã chiếm lĩnh lầu thứ năm, rất nhanh, nàng đi đến lối vào lầu thứ sáu, hai tay nàng không ngừng vuốt cằm mà nhìn lầu thứ sáu, trầm tư.

Diệp Huyền giật mình trong lòng, hắn nhìn về phía linh quả trong tay, kinh ngạc nói:

Đương nhiên, chẳng qua chỉ là tạm thời!

Mà ở bên cạnh nàng, một thanh kiếm trôi nổi.

Ngày thứ ba.

Diệp Huyền: "..."

Lầu thứ sáu, một thanh âm đột nhiên vang lên:

Tiểu Linh Nhi hỏi:

- Đây, đây là linh quả gì?

- Tiểu Hồng Quả!

Khóe miệng Diệp Huyền khẽ co quắp... Linh quả trong tay hắn đây tuyệt đối là trân quý hơn cả Tiên tinh, bởi vì năng lực khôi phục này quá kinh khủng!

Tiểu Linh Nhi chỉ chỉ lầu hai, có chút hưng phấn nói:

Nhưng mà, hắn cũng có chút hiếu kỳ, khi nào lầu thứ sáu này mới rời đi a?

Diệp Huyền gật đầu:

- Tạm thời không thể.

- Ăn ngon không?

Lầu thứ sáu nói:

- Vì sao?

Diệp Huyền có chút không hiểu:

- Ăn ngon!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên phía trên:

- Tiền bối, ngươi có thể rời khỏi tháp sao?

Lầu thứ sáu nói:

- Còn muốn không? Ta có thật nhiều, rất nhiều a!

Khóe miệng Diệp Huyền co quắp lần nữa, tiểu nha đầu này vẫn chưa chịu từ bỏ ý nghĩ này a!

- Khi nào lầu thứ sáu mới chịu đi nha!

Lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên tới gần Diệp Huyền, lặng lẽ nói:

- Bên ngoài nguy hiểm, vẫn là ở trong này an toàn hơn!

Diệp Huyền đen mặt lại:

- Tiền bối ngươi đang nói đùa sao?

Lầu thứ sáu thấp giọng thở dài:

- Cũng không phải nói đùa với ngươi, bên ngoài quả thực rất nguy hiểm. Yên tâm, ta sẽ không ở mãi trong này, lúc nên ra ngoài, ta sẽ tự đi ra!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Tiền bối, ngài bị giam nhiều năm như vậy, không tức giận sao?

Lầu thứ sáu cười nói:

- Ngươi đang muốn hỏi, vì sao ta không nhằm vào ngươi sao?

- Muốn nói điều gì?

Lầu thứ sáu nói:

Diệp Huyền muốn nói lại thôi.

- Chính hợp ý ta, mặc dù ngươi ta không phải người cùng thời đại, có điều, tính cách tính tình của ngươi rất hợp khẩu vị của ta, cho nên, hẳn là chúng ta có thể chung đụng thật tốt.

Lầu thứ sáu nói:

- Bất kể thế nào, ta hi vọng có thể ở chung với tiền bối thật tốt.

- Tháp này đúng là chí bảo, nói không động tâm, đó là giả. Nhưng mà, tháp này không phải ta có khả năng sở hữu. Tháp này có đại nhân quả, mà ta, thời kì đỉnh phong còn không chịu nổi nhân quả này, huống chi hiện tại! Cho nên, ngươi yên tâm, ta cũng sẽ không đánh chủ ý vào bảo vật này của ngươi.

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Tiền bối hiểu rõ đại nghĩa, vãn bối thật tâm bội phục!

Hắn thật tâm bội phục, loại cường giả này, hiểu được thứ gì nên cầm, thứ gì không nên cầm!

Cầm lên được, thả xuống được, loại người này rất sáng suốt.

Đương nhiên, bây giờ không phải là hắn không muốn buông xuống, mà là không buông xuống được, Giới Ngục tháp này, đã ỷ lại vào hắn!

Lầu thứ sáu lại nói:

- Kỳ thật, nhân quả của tháp này cũng không phải ngươi có khả năng tiếp nhận, nhưng mà, ngươi cũng không phải người bình thường, sau lưng có người mạnh mẽ đang giúp ngươi ngăn cản phần lớn nhân quả, bằng không, hẳn là ngươi cũng đã đầu thai từ sớm.

Diệp Huyền cười nói:

Lầu thứ sáu cười nói:

- Tiền bối không muốn tháp này sao?

Diệp Huyền lại hỏi:

- Thứ nhất, kẻ nhốt ta, cũng không phải là ngươi, mà là tháp này, cho dù muốn trả thù, ta cũng phải trả thù tháp này, trả thù ngươi, đó là biểu hiện của kẻ không có năng lực!

Lầu thứ sáu nói:

Diệp Huyền ngượng ngập cười cười, gật đầu.

Diệp Huyền hỏi:

- Tiền bối, nếu ta tập hợp đủ chín đạo tắc, có thể thật sự chưởng khống tháp này?

Lầu thứ sáu nói:

- Không được!

Diệp Huyền không hiểu:

- Vì sao?

Lầu thứ sáu nói:

- Thực lực. Thực lực của ngươi không đủ, vĩnh viễn không có khả năng khiến nó thật tâm thần phục ngươi. Mà tề tựu đạo tắc, chỉ có thể nói là ngươi có thể vận dụng một chút công năng của tháp này, còn có thể hạn chế những người bị giam như chúng ta đây.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Hiểu rõ.

Lúc này, lầu thứ sáu nói:

- Ngươi có muốn nhìn xem lầu thứ bảy một chút?

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

- Có thể nhìn sao?

Lầu thứ sáu trầm giọng nói:

- Có thể, ta có thể cảm nhận được, phong ấn của tầng thứ bảy đã buông lỏng, ta có thể thi triển thần thông, giúp ngươi nhìn thấy tầng thứ bảy.

Lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên nói:

- Nhìn, mau nhìn nha!

Diệp Huyền nhìn về phía Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn:

- Có bảo vật.

Diệp Huyền cười hỏi:

- Bảo vật gì?

Tiểu Linh Nhi lắc đầu:

- Ta cũng không biết a!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía lầu thứ sáu:

- Vậy xin làm phiền tiền bối.

Lầu thứ sáu nói khẽ:

- Không có gì, ta cũng muốn biết, rốt cục lầu thứ bảy này là mặt hàng gì, vậy mà xếp ở trên ta, bản ma... Ta không phục a!

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận