Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3326: Như vậy cũng tốt

Nam tử ở một bên vội vàng nói: "Vị tiểu huynh đệ này nói chí phải! A Y, nếu ngươi giận thì cứ trừng phạt ta! Ta tình nguyện bị ngươi cầm tu đời đời kiếp kiếp. Ngươi bỏ qua cho con đi, được không?"

Bạch phát nữ tử trầm mặc một hồi, nàng chuyển mộc bài kia đến trước mặt Diệp Huyền. Diệp Huyền có hơi không hiểu: "Chuyện này?"

Bạch phát nữ tử nhìn hắn: "Giúp ta tìm một nơi yên ổn, để hắn ta tái tạo lại nhục thân, sống một cuộc sống bình thường!"

Nghe vậy, nam tử kia bèn thở phào một hơi, cả người mềm nhũn ngã ra đất!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiền bối không ở bên hắn ta, chứng kiến hắn ta trưởng thành sao?"

Bạch phát nữ tử chầm chậm nhắm mắt lại: "Ta không muốn, cũng không dám! Bởi vì cứ nhìn thấy hắn ta là trong lòng ta lại uất hận! Ta sẽ làm hại hắn ta..."

Diệp Huyền thầm thở dài một hơi.

Hắn bỗng nhớ tới Diệp Lăng Thiên, mẹ của Diệp Thần!

Mười mấy người thôi là được rồi!

Bạch phát nữ tử khẽ gật đầu, nàng búng ngón tay, một đường bạch quang nhập vào giữa trán hắn.

Bằng không sau này sẽ gặp phiền phức lớn mất!

Diệp Huyền mỉm cười: "Tiền bối không truyền cho ta kiếm kĩ thì ta vẫn sẽ giúp tiền bối thôi!"

Diệp Huyền lại thở dài một hơi.

Một lát sau, bạch phát nữ tử thu tay lại. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía tận cùng bầu trời, đoạn nói: "A Y ta hai mươi tuổi đã tu kiếm, ba mươi tuổi vô địch thế gian, cả đời này chưa từng có địch thủ! Kiếm nằm trong tay ta là ta vô địch..."

Nàng ta cũng là một nữ nhân bị tổn thương, cũng cực đoan như vậy!

Uỳnh!

Sau này hắn phải chú ý phương diện tình cảm mới được!

Nữ nhân bị phản bội đều sẽ cực đoan vậy à?

Lúc này, bạch phát nữ tử đột nhiên nói: "Để báo đáp ngươi, ta sẽ giao tất cả những gì ta học được trong đời này cho ngươi!"

Đấu với Thanh Nhi!

Không thể nhiều vợ được!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiền bối, ta không biết nàng ấy ở đâu!"

Chỉ trong chốc lát, vô số tin tức xuất hiện trong đầu Diệp Huyền!

Nói đoạn, nàng bèn nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, ánh mắt tràn ngập chiến ý: "Hôm nay trông thấy thanh kiếm này mới biết thế gian còn có kiếm tu lớn mạnh như vậy! Ta phải đấu với người sáng tạo ra thanh kiếm này một trận!"

Ở một nơi nào đó, một nữ tử đột nhiên dừng lại!

Tìm thấy rồi?

Dứt lời, nàng bèn bước lên phía trước một bước, chém kiếm ra: "Kiếm Khai Vũ Trụ!"

Dứt lời, nàng bèn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong tay nàng. Nàng chầm chậm nhắm hai mắt lại, Thanh Huyền Kiếm trong tay nàng bỗng rung lên!

Nó đã chia đôi cả vũ trụ!

Bạch phát nữ tử khẽ mỉm cười: "Để ta!"

Khoảnh khắc bạch phát nữ tử xuất kiếm, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi!

Đường kiếm này chém xuống, tinh vực xung quanh nữ tử váy trắng lập tức bùng cháy!

Còn trên bầu trời nơi nữ tử váy trắng đứng, một hư ảnh cầm kiếm đang lao tới.

Một lát sau, bạch phát nữ tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời: "Tìm thấy rồi!"

Vụt!

Chỉ trong chốc lát, bầu trời bỗng xuất hiện một vết nứt dài ngoằng.

Đường kiếm này khiến thời gian không thể ngăn cản, không gian cũng không thể chặn lại, vũ trụ pháp tắc lại càng không!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn bầu trời, tuy nhiên hắn chẳng nhìn thấy gì cả!

Trước Kiếm Khư Điện, bạch phát nữ tử nở nụ cười kiêu ngạo: "Từ lúc kiếm đạo của ta thành công, chưa một ai có thể đỡ nổi một kiếm của ta. Các hạ, cẩn thận nhé!"

Nữ tử váy trắng khẽ nghiêng đầu, có vẻ như đang nhìn gì đó.

Người này chính là nữ tử váy trắng!

Giờ khắc này hắn mới phát hiện ra mình đã đánh giá thấp bạch phát nữ tử rồi!

Đánh giá thấp một cách nghiêm trọng!

Trình độ kiếm đạo của đối phương mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, hắn không nhìn thấy Thanh Nhi!

Với thực lực hiện giờ của hắn, mắt thường của hắn không thể nhìn xuyên qua tinh vực!

Trong một tinh vực nào đó, nữ tử váy trắng nhìn hư ảnh vừa chém kiếm kia, nàng nhếch khóe miệng: "Lãng phí thời gian của ta!"

Dứt lời, nàng bèn chém kiếm xuống, sau đó quay người rời đi!

Vụt!

Hư ảnh kia lập tức vỡ tan, ngay sau đó...

Nàng sẽ không hạ thủ lưu tình, tất cả đều phụ thuộc vào tâm trạng của nàng!

Hắn biết, Thanh Nhi khác với đại ca.

Diệp Huyền thở dài một hơi.

Bạch phát nữ tử lắc đầu: "Ta đã chết rồi!"

Diệp Huyền liếc nhìn đường kiếm quang giữa trán bạch phát nữ tử. Hắn do dự một lát rồi nói: "Nếu như ta thu hồi đường kiếm quang này thì ngươi có sống được không?"

Bạch phát nữ tử lẩm bẩm: "Mạnh thật!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Thanh Nhi thắng rồi!

Vẫn là Thanh Nhi vô địch!

Kiếm Tâm Tâm và Tiêu Lâm Lang đứng một bên lập tức kinh hãi!

Người sau lưng Diệp Huyền đã miểu sát bạch phát nữ tử!

Hơn nữa còn cách không biết bao nhiêu tinh vực!

Đúng lúc ấy, trước mặt Diệp Huyền, bạch phát nữ tử đột nhiên nói: "Nàng ta tên gì vậy?"

Diệp Huyền liếc nhìn nàng: "Thiên Mệnh!"

"Thiên Mệnh!"

Nàng bị miểu sát rồi!

Trước mặt Diệp Huyền, ánh mắt bạch phát nữ tử dại ra.

Miểu sát!

Cơ thể bạch phát nữ tử biến mất từng chút một!

Uỳnh!

Phía trước mặt cách Diệp Huyền không xa, một đường kiếm quang xuyên qua trán bạch phát nữ tử!

Bạch phát nữ tử đột nhiên cười nói: "Như vậy cũng tốt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận