Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1758: Thử hỏi hắn ta có đáng chết hay không

Bên trong vườn rau.

Bạch phát lão giả bỗng bước tới bên cạnh Diệp Huyền.

Diệp Huyền vội buông bình nước trong tay xuống, cung kính hành lễ: “Tiền bối!”

Bạch phát lão giả khẽ gật đầu: “Không cần đa lễ, gọi ta Cổ lão là được rồi.”

Diệp Huyền nói: “Cổ lão, ngươi là người của Kiếm Tông sao?”

Bạch phát lão giả gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền nói: “Giờ Kiếm Tông còn bao nhiêu người?”

Bạch phát lão giả đáp: “Không nhiều, nhưng mà những người thực sự mạnh thì không ở nơi này. Bọn họ đã tới nơi khác rồi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hiện giờ hắn ta đang ở đâu?”

Bạch phát lão giả nhìn hắn: “Ngươi rất muốn biết à?”

Diệp Huyền lại hỏi: “Hắn ta vẫn còn sống, đúng chứ?”

Diệp Huyền tiếp tục hỏi: “Nơi nào?”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Thanh sam nam tử kia là tổ sư của Kiếm Tông đúng không?”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Huyền hỏi: “Nơi khác?”

Diệp Huyền gật đầu.

Bạch phát lão giả đáp: “Đúng vậy!”

Bạch phát lão giả gật đầu.

Bạch phát lão giả liếc nhìn hắn: “Một nơi rất xa!”

Nghe vậy, Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn mừng rỡ.

Bạch phát lão giả gật đầu: “Đương nhiên!”

Hiện giờ hắn đang thiếu một người chỉ dẫn trong con đường kiếm đạo.

Lão giả nói: “Hiện giờ thực lực của ngươi vẫn còn yếu, ngươi phải mạnh hơn. Khi mạnh hơn thì ngươi sẽ tới được nơi đó.”

Bạch phát lão giả bỗng nhiên bảo: “Ngươi có thể hỏi ta về kiếm đạo!”

Tiểu Đạo ngẩng đầu nhìn hắn ta: “Thiên Ma tộc!”

Đúng lúc ấy, một nam tử bước vào tiệm. Nam tử này không phải ai khác mà chính là Lâm Ma của Thiên Ma tộc.

Tiểu Đạo nói: “Ta thu nhiều phí lắm đấy!”



Tiểu Đạo nhìn hắn ta, nàng không lên tiếng.

Tự mình tìm tòi thực sự quá khó rồi!

Nói đoạn, hắn ta lấy một chiếc nhẫn bỏ lên quầy hàng của Tiểu Đạo.

Vẻ mặt Lâm Ma đã thoải mái hơn rất nhiều: “Còn một chuyện nữa, theo như chúng ta được biết thì phía sau Diệp Huyền còn có một nữ tử váy trắng thần bí. Người này rốt cuộc là ai?”

Lâm Ma đang định hỏi tiếp thì Tiểu Đạo bỗng nói: “Câu hỏi này thì ta giải đáp miễn phí cho ngươi. Ta và Diệp Huyền coi như bạn bè một nửa. Có điều nếu các ngươi ra tay với hắn thì ta sẽ không ra tay, cũng không đến lượt ta ra tay. Chuyện của hắn thì ta không muốn quan tâm quá nhiều, quan tâm nhiều thì phiền phức cũng nhiều!”

Vô Biên Địa Hạ thành, bên trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo ngồi phía sau quầy hàng say ngủ.

Lâm Ma gật đầu: “Tiểu Đạo tiền bối sẽ hài lòng thôi.”

Tiểu Đạo khẽ cười: “Nói đi.”

Lâm Ma nói: “Nếu như Thiên Ma tộc chúng ta nhắm vào Diệp Huyền thì Tiểu Đạo cô nương có ra tay không?”

Lâm Ma nhìn Tiểu Đạo rồi khẽ hành lễ: “Tham kiến Tiểu Đạo tiền bối!”

Lâm Ma đáp: “Ta muốn xin Tiểu Đạo tiền bối hai chuyện.”

Tiểu Đạo nói: “Có chuyện gì?”

Lâm Ma lại cung kính hành lễ: “Đúng vậy!”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Chuyện này thì các ngươi đừng hỏi nữa!”

Lâm Ma hơi không hiểu: “Tại sao?”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Bởi giá của câu hỏi này quá đắt. Thiên Ma tộc các ngươi không hỏi được đâu, hiểu chưa?”

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Ma lập tức sầm xuống.

Nữ tử váy trắng kia là ai?

Lúc này, Tiểu Đạo bỗng nói: “Thiên Ma tộc các ngươi liên thủ với Hộ Đạo giả rồi à?”

Lâm Ma gật đầu.

Tiểu Đạo khẽ gật đầu, không nói gì nữa.

Lâm Ma trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương, ta hỏi một câu hỏi khác. Trong thư ốc đó thật sự có thứ để đối phó với Ngũ Duy Kiếp sao?”

Nói đến đây, nàng khẽ chau mày: “Không đúng, Thiên Tuyển Chi Tử không thể ngu xuẩn như vậy được…”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Ta đã đánh giá cao Thiên Tuyển Chi Tử rồi!”

Độc cước nữ tử nhìn Tiểu Đạo và không nói gì.

Lúc này, một nữ tử một chân bỗng nhiên xuất hiện trong tiệm.

Bên trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo khẽ lắc đầu.

Lâm Ma liếc nhìn nàng, hắn ta cung kính hành lễ rồi rời đi.

Tiểu Đạo nhìn Lâm Ma: “Thiên Đạo thành đồng ý chung sống hoà bình với các ngươi?”

Lâm Ma gật đầu.

Tiểu Đạo trầm mặc.

Lâm Ma do dự một lát rồi nói: “Tiểu Đạo cô nương có muốn chỉ dẫn gì không?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Thiên Tuyển Chi Tử đã bị hắn giết rồi đúng không?”

Lâm Ma gật đầu.

Tiểu Đạo lại hỏi: “Không bị giáng thiên khiển, đúng không?”

Lâm Ma đáp: “Không hề có thiên khiển!”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Không còn gì nữa, ngươi đi đi!”

Lâm Ma gật đầu: “Hắn là kẻ thù không đội trời chung của Thiên Đạo thành, mà khi ấy chúng ta cũng là kẻ địch của Thiên Đạo thành. Thế nhưng hiện giờ chúng ta đã liên thủ với Thiên Đạo thành!”

Lúc này, Tiểu Đạo lại nói: “Theo như ta được biết thì trước đó các ngươi lựa chọn giúp Diệp Huyền!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Nghe vậy, Lâm Ma bèn hành lễ: “Đa tạ!”

Nói đoạn, nàng cất chiếc nhẫn đi, sau đó nói: “Đúng là trong thư ốc có thứ có thể đối phó với Ngũ Duy Kiếp!”

Tiểu Đạo bỗng với lấy chiếc nhẫn, nàng liếc nhìn nó rồi nói: “Các ngươi cũng chơi lớn đấy!”

Nói đoạn, nàng bỗng bật cười: “Thiên Đạo càng ngày càng biết cách trêu đùa! Cũng không phải, Thiên Đạo cho Thiên Tử cơ hội, tiếc rằng hắn ta lại không lựa chọn. Thiên Tuyển Chi Tử không những phải nghe theo Thiên Đạo mà còn phải đáp ứng nhân đạo, đại đạo. Thiên Tử vừa nhìn thấy Thiên Đạo Bút thì phải hiểu ngay nó có ý nghĩa gì. Thế nhưng có lẽ do hắn ta không hiểu, hoặc là giả bộ không hiểu. Dù sao thì hắn ta cũng không đáp ứng được đại đạo và nhân đạo, đến cả Thiên Đạo cũng không nốt, thử hỏi hắn ta có đáng chết hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận