Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 442: Đừng Ngây Thơ Nữa

- Càn rỡ!

Lam Vũ cả giận:

- Diệp Huyền, ngươi quá càn rỡ!

Nam tử tóc đỏ vẫy vẫy tay với Lam Vũ, cười nói:

- Diệp Huyền ta càn rỡ thế đấy, không phục, tới đánh ra a!

Lam Vũ đang muốn nói, Diệp Huyền đã đột nhiên lên tiếng:

- Đại tỷ, hắn nói hắn là Diệp Huyền thì ngươi liền tin sao?! Ta nói ta là cha hắn đây, ngươi có tin hay không!

Lam Vũ trừng mắt nhìn Diệp Huyền, đang muốn nói, nam tử tóc đỏ đã quỷ mị xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn nhìn Diệp Huyền, nụ cười đầy âm trầm:

- Chậm đã!

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

- Hi vọng bản lãnh vủa ngươi cũng có thể cứng như cái miệng của ngươi!

- Ngươi còn có di ngôn?

- Lão tử, phách lối thế đấy, không phục, tới đánh ta!

- Ngươi thành công chọc giận ta, ta…

- Ngươi, có vẻ rất phách lối!

- Nếu ta thực sự là cha ngươi thì sao? Ta nói là nếu a! Hết thảy đều có khả năng mà!

Nam tử tóc đỏ nhếch miệng cười:

Diệp Huyền chỉnh lại y phục, sau đó nghiêm mặt nói:

Nam tử tóc đỏ dừng lại:

Oanh!

Nói xong, hắn liền muốn động thủ, Diệp Huyền lại đột nhiên nói:

Chém xuống một kiếm, nam tử tóc đỏ trước mặt Diệp Huyền đột nhiên hóa thành huyết vụ, nổ tung.

Nam tử tóc đỏ vẫn cường, nụ cười lại thực sự âm lãnh:

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất kiếm, một khắc sau, hai tay cầm kiếm chém xuống!

Bách Lý Vân lắc đầu:

Diệp Huyền không thèm để ý tới nam tử tóc đỏ, lại nhìn ba người Bách Lý Vân:

Nói xong, nàng trực tiếp ngự kiếm bay đi.

Nam tử tóc đỏ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền:

Nam tử tóc đỏ khẽ tỏ vẻ kinh ngạc:

Mà Diệp Huyền lại có chút ngưng trọng, bởi nam tử tóc đỏ đã xuất hiện ngoài mười trượng, có điều, sắc mặt hắn hiện có chút khó coi, rõ ràng, một kiếm vừa rồi không thể giết hắn, nhưng vẫn tạo thành ảnh hưởng nhất đinh!

- Sao ngươi không ngăn cản hắn!

Trên không, linh hồn Lam Vũ không để ý tới nam tử tóc đỏ, lại oán độc nhìn Diệp Huyền:

- Hộ Hồn kính, chí bảo như thế lại cho thứ rác rưởi như ngươi sử dụng, thực sự lãng phí!

- Ngươi gian lận!

Mà lúc này, nam tử tóc đỏ trước mặt Diệp Huyền đột nhiên vung tay lên, một đạo huyết tiễn bắn ra, trên không, Lam Vũ vội biến sắc, tức thì cầm kiếm chém xuống, nhưng huyết tiễn đã trực tiếp xuyên qua kiếm, sau đó đâm thẳng vào ngực nàng!

Oanh!

Nháy mắt, thân thể Lam Vũ trực tiếp nổ tung, thế nhưng linh hồn lại không có việc gì, hiện đang bị một đoàn hồng quang bao chặt.

- Ba người các ngươi trở về báo tin!

- Lúc này còn cổ hủ cái gì? Trở về báo tin mới là đúng đắn!

Một bên, Lam Vũ đột nhiên nói:

- Không, sao có thể để mình ngươi ở đây? Muốn đi thì cùng đi!

Diệp Huyền ngây người, sau đó nói:

- Oan có đầu, nợ có chủ, là hắn hủy nhục thể của ngươi, ngươi trách ta làm gì? Tự đi tìm hắn mà trách!

Lam Vũ gắt gao nhìn Diệp Huyền:

- Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Nói xong, dưới sự hộ tống của hồng quang, Lam Vũ trực tiếp hóa thành một đạo hư tuyến, biến mất.

Diệp Huyền lắc đầu:

- Cực phẩm như thế mà cũng bị ta gặp được… năm nay thực sự đủ xui xẻo!

Nói xong, hắn nhìn Bách Lý Vân cùng Cổ Nguyệt:

- Mau trở về, nơi này cứ giao cho ta, nếu các ngươi ở lại, ngược lại sẽ thành gánh nặng cho ta!

- Ta không nói cho ngươi đấy!

Nam tử tóc đỏ cười nói:

- Lão tử không nói nhảm với ngươi, hỏi ngươi lần cuối, vì sao phải giả mạo một người ưu tú như thế, làm chuyện ác như thế!

Diệp Huyền cầm kiếm chỉ xéo xuống đất:

- Ta từng nhìn qua chân dung Diệp Huyền kia, nói thực ra, ngươi khen hắn như thế, lương tâm có cho phép không?

Nam tử tóc đỏ ngây người:

Bên dưới, nam tử tóc đỏ nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói:

- Không nghĩ tới, ta lại nhìn lầm!

Diệp Huyền nhìn nam tử tóc đỏ:

- Ngươi không phải Diệp Huyền, vì sao lại giả mạo Diệp Huyền!

- Ồ?

Nam tử tóc đỏ hơi nhếch miệng:

- Sao ngươi biết ta không phải Diệp Huyền?

Diệp Huyền nghiêm mặt:

- Diệp Huyền khí vũ hiên ngang, anh tuấn tiêu sái, tài trí hơn người… loại người này, ngàn năm khó có một, sao có thể vớ va vớ vẩn như ngươi!

Nhận thấy điểm này, Bách Lý Vân cùng Cổ Nguyệt lập tức thở nhẹ, hai người vội tăng tốc, chỉ một chốc đã biến mất.

Có điều, huyết tiễn vừa bay ra, đã bị hai đạo kiếm quang chém nát!

Nam tử tóc đỏ lại vung tay lên, hai mũi huyết tiễn bắn lên tận trời, đuổi sát Bách Lý Vân cùng Cổ Nguyệt.

Nói xong, hai người ngự kiếm bay đi!

- An huynh, kiên trì một chút, hai người chúng ta sẽ lập tức về tông môn tìm viện binh!

Bách Lý Vân cùng Cổ Nguyệt nhìn nhau, sau một khắc, Bách Lý Vân trầm giọng nói:

Diệp Huyền gật nhẹ:

- Thế ta đánh chết ngươi!

Thanh âm vừa hạ, chân phải đột nhiên giẫm xuóng.

Thập Trượng Nhất Sát!

Kiếm vừa ra, nam tử tóc đỏ lập tức biến đổi, một đoàn huyết vụ ngưng trước mắt, mà huyết vụ này, lại mạnh mẽ chặn một kiếm của Diệp Huyền!

Thế nhưng, kiếm này cũng chấn hắn lui lại liên tục, không chỉ thể, huyết vụ cũng trở nên hư ảo.

Mà cũng lúc này, lòng bàn tay Diệp Huyền hơi mở ra, một thanh Thiên kiếm xuất hiện, một khắc sau, kiếm biến mất.

Thuấn Không Nhất Kiếm!

Kiếm vừa biến mất, huyết vụ của nam tử tóc đỏ lập tức nổ tung, một thanh kiếm đã dừng ngay giữa mi tâm hắn!

Có điều, lại bị một tầng huyết giáp thật mỏng ngăn lại!

Thiên giai bảo giáp!

Mặc dù bị ngăn trở, nhưng lực lượng cường đại trong kiếm lại đâm món huyết giáp kia lõm sâu, cùng đó, mi tâm nam tử tóc đỏ cũng lòm vào!

Nam tử tóc đỏ điên cuồng lui lại, mượn đó để giảm bớt lực lượng trong kiếm! Thế nhưng, cỗ lực lượng kia thực sự quá mạnh mẽ, cường đại tới mức hắn không thể dời đi!

Mà đúng lúc này, nam tử tóc độ đột nhiên nộ rống, chân phải giẫm mạnh, đại địa rung lên, mượn lực đại địa mạnh mẽ ngừng lại, thế nhưng, huyết giáp nơi mi tâm cũng bị rạn thành hình mạng nhện!

Mà khi hắn vừa dừng lại, Diệp Huyền cũng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, thấy Diệp Huyền, nam tử tóc đỏ vội nói:

- Huynh đệ, tại hạ là thiếu tông chủ Hủ Thi tông, lần này tới đây là do được Hộ Giới minh nhờ vả, giá họa cho Diệp Huyền kia!

Mà lúc này, Diệp Huyền đã đâm kiếm tới.

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Một kiếm này, trực tiếp xuyên qua huyết giáp cùng đầu nam tử tóc đỏ!

Thân thể nam tử tóc đỏ cứng đờ tại chỗ, oán độc nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi… ta đã nói, ngươi còn giết ta!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Lớn cả rồi! Đừng ngây thơ như thế! Không giết ngươi, chẳng lẽ để ngươi lại trả thù?

Nói xong, hắn đưa tay vung kiếm, đầu nam tử tóc đỏ trực tiếp bay ra ngoài.

Mà đầu nam tử tóc đỏ vừa bay ra, một đạo huyết ấn đột nhiên bay tới mi tâm Diệp Huyền!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Cái quái gì vậy?

Rất nhanh, hắn liền hiểu rõ.

Cái này là một loại ấn ký, chứng minh hắn đã giết nam tử tóc đỏ, mà thế lực phía sau nam tử tóc đỏ, có thể thông qua ấn ký này để tìm hắn!

Diệp Huyền nghĩ một chút, một đạo kiếm quang liền bọc lại ấn ký kia!

Thu lại ấn ký, không biết nghĩ tới điều gì, lập tức cười hắc hắc, nhìn bốn phía, đám hủ thi kia lại không chút nhúc nhích!

Rõ ràng, sau khi nam tử tóc đỏ chết, đám hủ thi này đã thành vật vô chủ!

Diệp Huyền vội lấy nạp giới của nam tử tóc đỏ, lật lật một chút, lập tức vui vẻ, bởi trong nạp giới, hắn tìm được một môn Hủ Thi kinh, trong đó, có phương pháp không chế hủ thi!

Kiếm lời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận