Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1322: Kiếm Giới

Diệp Huyền!

Đối với Huyền Hoàng Đại Thế Giới mà nói, cái tên này đã trở thành một truyền thuyết.

Đúng lúc ấy, An Lan Tú phía không xa bỗng hóa thành một đường bạch quang và xông thẳng lên trời, nàng đang đuổi theo Diệp huyền.

Phía sau An Lan Tú còn có Liên Vạn Lý và Mạc Tà.

Trên không trung, Kiều Thiên Nhi trầm mặc trong chốc lát rồi ngăn ba người kia lại.

An Lan Tú nhìn nàng ta: “Tránh ra!”

Kiều Thiên Nhi lắc đầu: “Ba vị, các ngươi đi giúp đỡ hay là đi tìm chỗ chết? Nếu đi tìm chỗ chết thì ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản các ngươi. Nhưng nếu các ngươi đi giúp đỡ thì tốt nhất là đừng!”

Liên Vạn Lý hỏi: “Tại sao?”

Tất cả mọi người đều biết Diệp Huyền và Diệp Linh sống nương tựa vào nhau từ nhỏ, tình huynh muội thân thiết vô cùng. Mà giờ Diệp Linh bị giết chết, chuyện này đối với Diệp Huyền mà nói chắc chắn là một đả kích chí mạng.



Kiều Thiên Nhi nói: “Dù thắng thì hắn cũng chẳng muốn sống nữa đâu.”

Kiều Thiên Nhi thở dài một hơi: “Đợi! Đợi kì tích…”

Kiều Thiên Nhi lại nói: “Hơn nữa, ngươi đừng quên, phía sau hắn còn có người! Ba người các ngươi mà đi… Thứ lỗi cho ta nói thẳng, hiện giờ các ngươi kém xa so với trạng thái phát điên của hắn. Các ngươi mà đi thì không những không giúp được gì mà còn kéo chân hắn nữa!”

Trên một tầng mây nào đó, Trần các lão thu tay vào trong ống tay áo, hắn ta khẽ mỉm cười: “Hay lắm cái tên Diệp Huyền kia, hắn có thể phá tan nhục thân của Kiếm Mộc chỉ với một kiếm… Đúng là khiến người ta khó lòng tin nổi!”

Kiều Thiên Nhi khẽ nói: “Các ngươi không trông thấy thực lực của hắn sao? Sau khi hắn thi triển huyết mạch, hắn đã phá tan cả nhục thể của lão giả kia. Mà thực lực của lão giả đó tuyệt đối thuộc hàng đỉnh cao ở Tứ Duy vũ trụ rồi. Như vậy có nghĩa là lần này hắn đi báo thù chưa chắc đã thua đâu!”

Lưỡng Giới Thiên.

Lúc này, Tiểu Thất bước tới và nói: “Thế chúng ta phải làm thế nào? Cứ đợi như thế này thôi à?”

Ba người kia trầm mặc.

Trong thế giới của Diệp Huyền, muội muội là lớn nhất!

Hắn ta rất rõ thực lực của Kiếm Mộc, thực lực của Kiếm Mộc vượt xa thực lực của hắn ta. Thế nhưng Diệp Huyền lại có thể đánh bay nhục thân của Kiếm Mộc. Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là mặc dù cảnh giới của Diệp Huyền mới chỉ ở mức Tạo Cực, nhưng sức chiến đấu của hắn đã đạt mức đỉnh cao ở Tứ Duy vũ trụ rồi.

Nghe vậy, mọi người bèn trầm mặc.

Mà hiện giờ hắn mới ở cảnh giới Tạo Cực, sau này hắn lên Phá Mệnh, hoặc là Cầu Đạo cảnh thì không biết còn kinh khủng đến nhường nào?

Chuyện ở Bắc Cảnh nhanh chóng được truyền tới Lưỡng Giới Thiên. Sở dĩ tốc độ lan truyền nhanh chóng như vậy là bởi người của Lưỡng Giới Thiên vẫn luôn âm thầm chú ý đến Diệp Huyền.

Nói đến đây, trong mắt hắn ta không khỏi toát lên vẻ kiêng dè!

Trần Thời Nhất khẽ gật đầu: “Ta hiểu!”

Trần Thời Nhất định nói gì đó nhưng lại thôi.

Bọn họ chỉ có thể hình dung bằng cụm từ “sâu không lường được” mà thôi!

Trần Thời Nhất ở trước mặt Trần các lão trầm giọng nói: “Các Lão, hiện giờ Diệp Huyền đang muốn liều chết với Kiếm tông, chúng ta có ra tay không?”

Bọn họ cũng không biết, bởi lẽ Diệp Huyền cũng chẳng hề đơn giản!

Hắn ta thực sự không dám tưởng tượng!



Dù Diệp Huyền thắng hay Kiếm tông thắng thì cuối cùng, người chịu thiệt vẫn không phải Lưỡng Giới Thiên bọn họ.

Tóm lại, đối với Lưỡng Giới Thiên mà nói, đây là một chuyện tốt.

Trần các lão lắc đầu: “Chúng ta ra tay làm gì? Cứ để bọn họ đấu nhau không phải tốt hơn sao?”

Dẫu sao thì Kiếm tông cũng là tông môn mạnh nhất ở Tứ Duy vũ trụ! Ở nơi đó có rất nhiều những kiếm tu lớn mạnh!

Mà Diệp Huyền dù có người chống lưng phía sau, thế nhưng người phía sau hắn thực sự có thể trấn áp Kiếm tông hay sao?

Thực sự có thể sao?

Trần các lão liếc mắt nhìn Trần Thời Nhất: “Ngươi phải hiểu một điều rằng giữa chúng ta và Diệp Huyền chỉ có quan hệ lợi ích, hắn ta không phải là người của chúng ta, và cũng không thể trở thành người của chúng ta. Bởi lẽ món Ngũ Duy chí bảo kia có thể vẫn đang nằm trong tay hắn! Mà hiện giờ hắn liều chết với Kiếm tông, không cần biết ai thắng ai thua, đối với chúng ta mà nói thì đều có lợi!”

Thực lực của Kiếm tông và nội tình của nó là những thứ mà ngay cả Lưỡng Giới Thiên cũng không biết.

Trần Thời Nhất lắc đầu: “Khó lắm.”

Trần các lão khẽ nói: “Để xem, lần này Diệp Huyền tới Kiếm tông báo thù là lấy trứng chọi đá hay là có thể lật đổ Kiếm tông đây…”

Ở một nơi xa xăm, một đường huyết hồng kiếm quang xoẹt ngang bầu trời. Những nơi nó đi qua đều nhuốm màu máu đỏ, trông cực kì đáng sợ.

Đó chính là Diệp Huyền!

Nơi mà hắn hướng đến chính là Kiếm Giới.

Hắn chưa từng tới Kiếm Giới, thế nhưng có người đã chỉ đường cho hắn.

Rất rõ ràng, đó là người của Lưỡng Giới Thiên!

Ở một nơi nào đó, Viên Tiểu Đao nhìn đường huyết hồng kiếm quang xoẹt ngang bầu trời, nàng trầm mặc không lên tiếng.

Nàng không ngăn cản, bởi lẽ nàng biết mình không cản được.

Hơn nữa, hiện giờ Diệp Huyền nguy hiểm cực kì, nàng không thể áp chế hắn được. Không những không thể áp chế mà chỉ cần nàng ngăn cản hắn thì thậm chí tính mạng nàng cũng gặp nguy hiểm!

Một lát sau, Viên Tiểu Đao bèn thở dài: “Kiếm tông…”

Nói đoạn, nàng lại nhìn về phía chân trời xa xôi, trong mắt là vẻ nghi hoặc: “Tại sao người phía sau ngươi lại không xuất hiện nhỉ…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận