Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1385: Do dự

Mọi người bèn đưa mắt nhìn khắp xung quanh, tuy nhiên bọn họ chẳng phát hiện ra điều gì cả.

Đúng lúc ấy, Lâm Diệu âm đột nhiên lên tiếng: “Tạm gác chuyện này qua một bên, Lý Cuồng Sinh, ngươi nói Giới Ngục tháp không nằm trong tay ngơi, thế ngươi có dám cho chúng ta lục soát không?”

Lý Cuồng Sinh trầm giọng nói: “Được!”

Lâm Diệu âm nhìn Lê Tiến Võ, Lê Tiến Võ lại nhìn Lý Cuồng Sinh. Ánh mắt hắn ta rơi trên nạp giới trong tay của đối phương. Lê Tiến Võ búng tay một cái, nạp giới của Lý Cuồng Sinh lập tức nổ tung. Khoảnh khắc nạp giới nổ tung, một cái tháp màu đen trực tiếp xuất hiện trước mặt mọi người.

Trông thấy cái tháp màu đen ấy, tất cả mọi người bèn sững sờ.

Lý Cuồng Sinh cũng hóa đá.

Nó vẫn còn ở đây ư?

Lý Cuồng Sinh không thể tin nổi: “Chuyện này…”

Linh hồn Lý Cuồng Sinh vừa xuất hiện, Lý Niệm Sinh bèn phất tay phải, một ngọn lửa nuốt trọn lấy linh hồn của hắn ta!

Rất nhanh sau đó, hắn ta bèn biến mất hoàn toàn.

Hắn ta đã ra tay!

Bên trong ngọn lửa truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết của Lý Cuồng Sinh.

Thấy Lý Tiến Võ đột nhiên ra tay, sắc mặt Lý Cuồng Sinh lập tức tái mét. Hắn ta hoàn toàn không phải đối thủ của Lê Tiến Võ, Lý Cuồng Sinh bèn nhanh chóng quay người chạy về phía Lý Niệm Sinh: “Lão tổ, cứu ta!”

Thấy Lê Tiến Võ rời đi, mấy người Quân Vô Nhan bèn trầm mặc. Bọn họ biết, Lê Tiến Võ đã từ bỏ ý định hủy diệt Ma Đô!

Trông thấy cái tháp nhỏ màu đen kia, sắc mặt Lê Tiến Võ lập tức trở nên khó coi: “Hay lắm cái tên Lý Cuồng Sinh kia, ngươi dám giở trò với lão phu! Ngươi đi chết cho lão phu!”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý Niệm Sinh, Lý Niệm Sinh đưa Giới Ngục tháp đến trước mặt Lê Tiến Võ: “Lê trưởng lão, thứ đồ này là của Vạn Duy học phủ. Hiện giờ vật về nguyên chủ!”

Mà lúc này, Lý Niệm Sinh lại đột nhiên biến mất.

Dứt lời, hắn ta lập tức xông đến.

“A!”

Lý Niệm Sinh nhìn mấy người Quân Vô Nhan: “Chư vị, vật này đã về với Vạn Duy học phủ, nếu chư vị muốn thì hãy đi tìm bọn họ!”

Có điều không phải ra tay với Lê Tiến Võ mà là ra tay với Lý Cuồng Sinh. Tốc độ của hắn ta cực kì nhanh. Lý Cuồng sinh còn chưa kịp phản ứng lại thì đầu đã ăn một chưởng!

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Lê Tiến Võ liếc nhìn Lý Niệm Sinh, hắn ta cất Giới Ngục tháp rồi quay người rời đi.

Không thể không nói, cái tên Lý Niệm Sinh này rất thông minh. Nếu hắn ta không ra tay giết Lý Cuồng Sinh thì cả Ma Đô sẽ gặp nguy hiểm! Mà khi hắn ta tận tay giết chết Lý Cuồng Sinh có thể nói hắn ta đã xoa dịu được cơn giận của Lê Tiến Võ!

Một lát sau, không gian phía sau Lý Niệm Sinh bỗng rung chuyển, nhưng rất nhanh sau đó nó lại khôi phục vẻ ban đầu.

Rất nhanh sau đó, mọi người cũng rời đi.

Hắn ta đã đoán được người đứng phía sau tất cả mọi chuyện chính là Diệp Huyền!

Tới tìm Vạn Duy học phủ ư?

Nếu như hắn ta báo thù thì người chết không chỉ có một mình Lý Cuồng Sinh mà là cả Ma Đô!

Mấy người Quân Vô Nhan trầm mặc trong chốc lát rồi cũng rời đi.

Khoảnh khắc ấy, trông hắn ta như già đi hẳn.

Lý Niệm Sinh thầm than một tiếng, sau đó hắn ta đi xuống phía dưới.

Lý gia không thể tham gia vào vũng nước đục này!

Đương nhiên là bọn họ không dám làm điều này rồi. Vạn Duy học phủ không phải Ma Đô. Mặc dù tiên tri đã không còn tồn tại nhưng lạc đà gầy chết vẫn to hơn ngựa, tới nay Vạn Duy học phủ vẫn là thế lực mạnh nhất ở Ngũ Duy vũ trụ!

Bởi lẽ nếu Giới Ngục tháp mà dễ dàng có được như vậy thì Vạn Duy học phủ sao phải trở về tay trắng, sau đó lại còn phải ra lệnh như vậy?

Còn Diệp Huyền, sao hắn lại dễ dàng giao Giới Ngục tháp ra như vậy, chỉ có một khả năng là hắn muốn di dời mâu thuẫn!

Và Diệp Huyền đã thành công!

Tại Ma Đô, Lý Niệm Sinh bỗng dừng lại, hắn ta khẽ nói: “Ta biết các hạ đang âm thầm quan sát, chuyện này là do Lý gia ta tham lam, đây là cái giá mà Lý gia ta phải trả. Lý gia ta sẽ không báo thù, mong các hạ giơ cao đánh khẽ, tha cho Lý gia ta một con đường sống.”

Không phải Lý Niệm Sinh chưa từng nghĩ đến việc báo thù, thế nhưng hắn ta hiểu rõ rằng mối thù này không thể báo được!

Báo thù ư?

Lý Niệm Sinh chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Đa tạ!”



Diệp Huyền không ở lại Ma Đô mà âm thầm đi theo Lê Tiến Võ của Vạn Duy học viện.

Hắn biết, là con người thì ắt sẽ có lòng tham, chỉ cần có lòng tham thì hắn có thể lợi dụng!

Diệp Huyền đi theo Lê Tiến Võ suốt dọc đường, hai người cách Vạn Duy học viện càng lúc càng gần.

Hắn âm thầm quan sát Lê Tiến Võ, trong mắt là vẻ nghi hoặc. Chẳng lẽ cái tên này thực sự chí công vô tư vậy sao?

Đúng lúc đó, Lê Tiến Võ bỗng dừng bước.

Diệp Huyền cũng dừng lại, hắn âm thầm quan sát Lê Tiến Võ. Đối phương cứ đứng tại chỗ như vậy.

Hắn ta nhìn Giới Ngục tháp trong tay, ánh mắt thoáng hiện vẻ do dự.

Tham?

Hắn ta không có ý nghĩ này!

Bởi lẽ hắn ta biết, nếu như hắn ta có ý nghĩ này thì hắn ta sẽ chết không toàn thây!

Địa vị của hắn ta ở Vạn Duy học viện không hề thấp, nhưng nếu như hắn ta nảy sinh lòng tham với thứ đồ này, hắn ta không những mất đi địa vị hiện giờ của mình mà còn phải chết rất thảm!

Món đồ này không phải thứ mà một người có thực lực như hắn ta có thể sở hữu!

Có điều hắn ta vẫn thấy rất tò mò!
Bạn cần đăng nhập để bình luận