Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 580: Quá Mạnh!

Phía dưới, Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó vội vàng hỏi:

- Tiền bối là?

Giờ phút này, bóng người kia đã hoàn toàn biến mất.

Đồng thời, trước mắt Diệp Huyền vặn vẹo một hồi, rất nhanh, hắn về tới bên trong đại điện.

Mà giờ khắc này, trong đầu hắn có thêm một môn kiếm kỹ.

Lúc này, nữ tử thần bí trên lầu bốn đột nhiên thấp giọng thở dài:

- Đời trước ngươi đã cứu vũ trụ này hay sao? Hay là đã cứu tuyệt thế đại năng gì đó? Vì sao ngươi lại có vận khí cẩu thí như vậy?

Diệp Huyền: "..."

Mà lúc này, Đại thần lầu hai đột nhiên nói:

- Lầu bốn, vì sao ngươi không nói với ta.

- Nữ tử này thế mà sẽ tỉnh?

Diệp Huyền đen mặt lại:

Diệp Huyền cười cười, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, nữ tử hỏa diễm trước mặt hắn đột nhiên mở mắt.

Tên lầu bốn này căn bản chính là không có lòng tốt, nếu hắn thật sự muốn động thủ, sợ là lúc này hắn đã mất mạng! Mà đối phương, chính là muốn mượn tay nữ tử hỏa diễm trước mắt để lấy mạng của hắn!

Nữ tử thần bí trên lầu bốn lại nói:

Lầu bốn không nói gì.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Diệp Huyền đại biến, vội vàng lùi lại nhanh, trong lòng vội hỏi:

- Ngươi xác định không muốn đạo tắc này?

- Nàng vẫn một mực tỉnh.

Diệp Huyền kéo dài khoảng cách với nữ tử hỏa diễm, mà nữ tử hỏa diễm cứ nhìn hắn như vậy, không nói gì.

Nữ tử thần bí trên lầu bốn không nói chuyện.

Nhưng Diệp Huyền lại có thể cảm nhận được một lực áp bách vô hình!

Giờ khắc này, Diệp Huyền biết!

Nữ tử thần bí trên lầu bốn này thật xấu xa con mẹ nó a!

Cái quỷ gì?

- Vì sao ngươi không nghe nàng, trực tiếp động thủ với ta?

- Trả lời ta!

Người trước mắt này tuyệt đối không phải hắn hiện tại có thể đối kháng! Nhưng cũng còn tốt, đối phương không trực tiếp ra tay.

Mà trong lòng Diệp Huyền lại vội vàng hỏi:

Rất mạnh, thật sự vô cùng mạnh!

- Nàng... Hẳn là đạo tắc kia!

Yên lặng một chớp mắt, Đại thần lầu hai nói:

- Đại thần lầu hai, vì sao nàng biết được lời ta nói với nữ nhân xấu lầu bốn?

Nữ tử hỏa diễm cứ bình tĩnh nhìn Diệp Huyền như vậy:

Diệp Huyền để bản thân tỉnh táo lại, hắn trầm giọng nói:

- Như ta vừa mới nói, ta và ngươi không oán không cừu, không muốn giết ngươi.

Nữ tử hỏa diễm nhìn chằm chằm Diệp Huyền, không nói gì.

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức ngây ngẩn cả người!

Nữ tử hỏa diễm nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lập tức chảy ròng mồ hôi lạnh, rốt cục nữ tử này là ai!

Vì sao nữ tử này có thể biết được đối thoại giữa hắn và nữ tử thần bí trên lầu bốn? Đối phương biết Giới Ngục tháp?

Trong thanh âm, mang theo ngưng trọng.

Diệp Huyền: "..."

Đạo tắc?

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người.

Lúc này, nữ tử hỏa diễm trước mặt hắn đột nhiên liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, một lát sau, nàng hơi nhíu lại chân mày.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nhẹ giọng hỏi:

- Làm sao?

Nữ tử hỏa diễm lãnh đạm nói:

- Theo lý mà nói, tháp này không có khả năng lựa chọn ngươi... Thiên phú của ngươi tuy nói là không tệ, nhưng còn chưa đủ để xứng với tháp này. Chỉ có người thân mang đại khí vận thiên địa, mới có thể đạt được tháp này tán thành.

Giản Tự Tại cười nói:

Diệp Huyền khẽ gật đầu, hóa ra nữ nhân này gọi là Giản Tự Tại... Hẳn là Giản Ác Độc!

Giản Tự Tại?

- Giản Tự Tại, ngươi cũng là dụng tâm lương khổ a, ta giết hắn, phong ấn trong tháp này phá toái, ngươi càng dễ thoát ra, đúng không?

Nữ tử hỏa diễm đột nhiên cười khẽ:

Vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng đen, nữ nhân xấu này không phải xấu bình thường a!

- Không phải nàng còn có ai?

Nữ tử hỏa diễm nhìn thoáng qua Diệp Huyền, trầm mặc.

Lúc này, nữ tử thần bí trên lầu bốn đột nhiên nói:

- Viêm Già, ngươi thân là đạo tắc thiên địa chí cao, lại bị nhốt cùng chúng ta trong tháp này gần vạn năm, bây giờ, có một cơ hội tuyệt hảo để thay đổi số phận đang ở trước mặt ngươi, nếu ngươi không nắm chặt, ngày sau ngươi muốn hối hận cũng không kịp.

Nữ tử hỏa diễm lãnh đạm nói:

- Giết hắn? Đoạt tháp?

Diệp Huyền: "..."

Nữ tử thần bí trên lầu bốn nói:

- Tự nhiên, người này yếu như thế, hắn làm sao có thể xứng với chí bảo thế này? Nếu ngươi giết hắn, đạt được bảo vật này dễ như trở bàn tay.

Nữ tử thần bí trên lầu bốn lãnh đạm nói:

- Phong ấn của tháp này hẳn là đã sớm phá toái... Là có người tăng cường phong ấn của tháp này, là nàng?

Nữ tử hỏa diễm nhìn phần bụng của Diệp Huyền rất lâu, cuối cùng, nàng hơi nhăn lại chân mày:

Diệp Huyền đen mặt lại, nữ nhân xấu này nói đùi, khẳng định chính là nữ tử váy trắng.

- Ngươi cho rằng tháp này coi trọng hắn? Chẳng qua nó chỉ muốn ôm đùi một ít người mà thôi!

Lúc này, nữ tử thần bí trên lầu bốn đột nhiên khẽ cười nói:

- Ngươi giết hắn, đối với tất cả mọi người đều tốt cả, không phải sao?

Viêm Già lãnh đạm nói:

- Ta giết hắn, ngươi tự do, nhưng nhân quả này lại do ta gánh vác, chủ ý này của ngươi, cũng đừng nhắc lại nữa mới tốt.

Giản Tự Tại cười lạnh:

- Dù sao ngươi cũng là đạo tắc thiên địa chí cao, làm việc lại bó tay bó chân như thế, ngươi không thể có chút truy cầu sao?

Viêm Già cười nói:

- Nếu lúc trước hắn thật sự làm theo lời ngươi nói, ra tay với ta, như vậy, giết cũng giết đơn giản! Nhưng mà, hắn cũng không ra tay. Giống như hắn nói, ta và hắn không oán không cừu, vì sao phải giết hắn?

Giản Tự Tại không nói chuyện nữa.

Kỳ thật, từ lúc nàng bắt đầu xúi giục Diệp Huyền giết người, nàng đã rất rõ ràng, nếu Diệp Huyền không động thủ trước, Viêm Già trước mắt này sẽ không động thủ với Diệp Huyền.

Bởi vì Diệp Huyền được Giới Ngục tháp thừa nhận, theo một góc độ nào đó mà nói, xem như là chủ nhân của những đạo tắc trong tháp này.

Đương nhiên, lúc này Diệp Huyền yếu kém, muốn những đạo tắc này thần phục, đó là không có khả năng. Nhưng mà, những đạo tắc này cũng sẽ không chủ động hại hắn.

Nhưng nếu như Diệp Huyền động thủ trước, vậy đó là một câu chuyện khác.

Mà nàng lại không nghĩ tới, lúc trước Diệp Huyền vậy mà không động thủ, cho dù đối mặt nhiều dụ hoặc như vậy, cũng không chịu động thủ.

Mà bây giờ, nói gì nữa cũng đều không có ý nghĩa.

Lầu bốn hoàn toàn yên tĩnh lại.

Bên ngoài Giới Ngục tháp, Viêm Già nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ngày trước chức trách của ta là phong ấn nàng, nhưng năm đó tháp này bị trọng thương, đạo tắc tản mát, phong ấn tổn hại, ta và những đạo tắc còn lại đều tản mát khắp các tinh vực.

Nói đến đây, nàng có chút dừng lại, lại nói:

- Tạm thời ta không thể trở về tháp.

Tạm thời không thể trở về tháp!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Không có chuyện gì, có trở về hay không, là tự do của các ngươi.

Đối với những đạo tắc bên trong Giới Ngục tháp này, Diệp Huyền hắn chưa bao giờ cho rằng những đạo tắc này là của bản thân hắn.

Viêm Già nhìn thoáng qua Diệp Huyền, khẽ gật đầu:

- Giản Tự Tại người này, ngươi nhất định phải cẩn thận, nàng thật sự không đơn giản.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ta biết, nàng rất xấu.

Nói xong, dường như hắn nghĩ đến chuyện gì, hỏi:

- Tại sao nàng lại bị giam vào trong tháp?

Viêm Già yên lặng.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Không thể nói sao?

Viêm Già nói:

- Quá mạnh.

Quá mạnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận