Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3321: Thần bí hơn ta tưởng tượng nhiều

Kiếm Tâm Tâm lắc đầu: "Nơi đó nguy hiểm đấy! Vẫn nên không đi thì hơn!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Đi trải nghiệm!"

Kiếm Tâm Tâm nghĩ ngợi một hồi rồi nói: "Được!"

Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn Tiêu Lâm Lang ở bên cạnh: "Lâm Lang cô nương!"

Tiêu Lâm Lang mỉm cười: "Tâm Tâm cô nương, lâu rồi không gặp!"

Diệp Huyền thấy kì lạ: "Hai người quen nhau à?"

Tiêu Lâm Lang gật đầu: "Ta từng mời Tâm Tâm cô nương làm khách!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Hóa ra là vậy!"

Tiêu Lâm Lang gật đầu: "Đúng vậy! Hơn nữa, có thể đó còn là một kiếm tu tông môn! Có điều, kiếm khí ở nơi này quá mạnh, chúng ta không dám đi sâu vào trong dãy núi!"

Tiêu Lâm Lang gật đầu, sắc mặt nàng có vẻ nghiêm trọng: "Kể cả ta cũng không dám đi sâu vào trong!"

Bên cạnh vách núi, Tiêu Lâm Lang nhìn xuống phía dưới, khẽ nói: "Dưới này chính là Kiếm Hư chi địa! Trong tầng mây này có một kiếm trận rất mạnh, kể cả Đại Thánh Nhân cũng không dám xông vào!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Ngươi chắc chứ?"

Nửa canh giờ sau, ba người tới được Bắc Nhai Kiếm Khư!

Thứ hắn không sợ nhất là gì?

Tiêu Lâm Lang mỉm cười: "Chúng ta đi thôi!"

Diệp Huyền nhếch miệng!

Nơi này nằm dưới vách núi sâu không thấy đáy, mây mù giăng kín, tỏa ra cảm giác thần bí vô cùng.

Ba người tiếp tục lên đường!

Kiếm khí quá mạnh!

Kiếm Thể Vô Địch!

Diệp Huyền khẽ nói: "Nơi này từng có một tông môn lớn mạnh!"

Mặc dù hắn không còn tu luyện nhục thân nữa, thế nhưng Kiếm Thể Vô Địch của hắn vẫn còn! Hơn nữa hiện giờ với trình độ kiếm đạo của hắn, Kiếm Thể Vô Địch của hắn cũng không phải mạnh bình thường thôi đâu!

Mẹ kiếp!

Là kiếm khí đó!

Đúng lúc ấy, tầng mây phía dưới bỗng có tiếng kiếm vang lên!

Không nghĩ nhiều nữa, hắn nhảy xuống dưới luôn!

Nói đến đây, nàng đột nhiên nhíu mày!

Thanh Nhi đã dạy nó cho hắn đấy!

Tiêu Lâm Lâm trầm mặc một hồi rồi cũng biến mất theo!

Còn về Kiếm Thể Vô Địch, đương nhiên Diệp Huyền không bỏ mặc nó, càng không từ bỏ nó!

Tiêu Lâm Lang do dự một lát rồi nói: "Hắn... hắn vừa làm gì thế?"

Khi hai nữ tử xuống dưới vách núi, Diệp Huyền đang ngồi xếp bằng phía không xa. Xung quanh hắn là những luồng khí tức cực mạnh!

Dưới vách núi.

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền thực sự rất muốn xuống đó để hấp thụ.

Bởi lẽ nàng phát hiện kiếm trận phía dưới kia đã biến mất!

Lúc này, Kiếm Tâm Tâm đột nhiên nói: "Đi thôi! Đi xem sao!"

Nói đoạn, nàng bèn biến mất!

Thấy Diệp Huyền nhảy xuống, sắc mặt Tiêu Lâm Lang lập tức thay đổi, nàng đang định ngăn cản...

Tiêu Lâm Lang nhìn chằm chằm xuống phía dưới: "Kiếm trận khởi động rồi! Cái tên ngốc này, xông vào đó là kiếm trận sẽ tự động khởi động. Uy lực của kiếm trận này kể cả Đại Thánh Nhân cũng khó mà chống lại được..."

Tiếp đó, một đường kiếm quang lóe lên giữa không gian!

Vụt!

Kiếm Tâm Tâm lắc đầu: "Không biết nữa!"

Tiêu Lâm Lang liếc nhìn Diệp Huyền, trầm giọng nói: "Hình như khí tức của hắn mạnh hơn nhiều rồi!"

Kiếm Tâm Tâm gật đầu: "Cái tên này giống hệt kiếm chủ, đều rất thần bí!"

Tiêu Lâm Lang quay đầu nhìn nàng: "Kiếm chủ?"

Kiếm Tâm Tâm khẽ gật đầu, không nói gì nữa!

Mặc dù Tiêu Lâm Lang đã từng gặp thanh sam nam tử, nhưng nàng không biết thanh sam nam tử là kiếm chủ Kiếm Minh!

Tiêu Lâm Lang mỉm cười: "Tâm Tâm cô nương, hai người các ngươi đều đến từ một nơi à?"

Kiếm Tâm Tâm gật đầu: "Đúng vậy!"

Tiêu Lâm Lang trầm giọng nói: "Nơi đó của các ngươi cách đây rất xa đúng không?"

Điều này đúng là một câu đố với Diệp Huyền hiện giờ!

Cha hắn và Thanh Nhi mạnh đến mức nào?

Đường kiếm đạo ý chí này của cha hắn đến giờ mà hắn vẫn thấy thâm sâu khó lường, như kiểu vũ trụ rộng lớn vậy!

Không thể không nói, thực lực của hắn càng mạnh lên là hắn càng phát hiện thực lực của cha hắn và Thanh Nhi kinh khủng vô cùng!

Diệp Huyền nhớ đến kiếm đạo ý chí mà cha hắn để lại trong cơ thể hắn!

Kiếm đạo ý chí!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa đột nhiên đứng dậy. Hắn hít một hơi thật sâu, chỉ trong chốc lát một luồng khí tức lớn mạnh bỗng cuộn trào từ cơ thể hắn, không gian xung quanh cũng sôi sục hẳn lên!

Tiêu Lâm Lang bước đến bên cạnh Diệp Huyền, nàng cười nói: "Diệp công tử, ngươi phá vỡ trận pháp ban nãy à?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Coi như là vậy!"

Tiêu Lâm Lang liếc nhìn hắn, đoạn lắc đầu cười: "Diệp công tử còn thần bí hơn ta tưởng tượng nhiều!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Chúng ta tiếp tục đi về phía trước thôi!"

Tiêu Lâm Lang gật đầu: "Được!"

Ba người tiếp tục đi!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía xa xa. Nơi đó có một dãy núi, trên dãy núi mây đen cuồn cuộn, khiến người ta cảm giác áp bức vô cùng!

Ngoài ra, sâu bên trong dãy núi, hắn còn cảm nhận được một luồng kiếm đạo ý chí rất mạnh!

Tiêu Lâm Lang gật đầu: "Có thể còn đáng sợ hơn ta nói!"

Kiếm Tâm Tâm kinh ngạc: "Lợi hại vậy sao?"

Tiêu Lâm Lang mỉm cười: "Tâm Tâm cô nương có điều không biết rồi, hắn có thể miểu sát Tiểu Thánh Nhân đấy! Kể cả Đại Thánh Nhân cũng chưa chắc đã thắng được hắn đâu!"

Kiếm Tâm Tâm nhìn Diệp Huyền phía xa xa: "Hình như cái tên này mới chỉ ở Đăng Thiên cảnh!"

Tiêu Lâm Lang mỉm cười: "Ta chỉ tò mò, tò mò một nơi xa như thế mà vẫn xuất hiện thiên tài như Diệp công tử và Kiếm Tâm Tâm cô nương đây!"

Kiếm Tâm Tâm khẽ mỉm cười: "Lâm Lang cô nương muốn hỏi điều gì?"

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi lắc đầu cười.

Vượt qua cha hắn và Thanh Nhi thực sự rất khó!

Thế nhưng hắn không thể không nỗ lực!

Hắn cũng không thể để sau này phải nhìn thấy Thanh Nhi và cha mình đánh nhau mà nhỉ?

Chỉ có hắn mới ngăn chặn được bọn họ thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận