Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3696. Ta không! (2)



Chương 3696. Ta không! (2)




Trung Sơn Vương liếc nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đi thôi! Chúng ta tới Đạo Lâm Quốc đợi hắn!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Các chủ do dự một lát rồi nói: “Ngươi thực sự không sợ hắn bị giết chết hả?”
Trung Sơn Vương không thèm quay đầu: “Nếu như hắn không chết thì chúng ta lời lớn, mà nếu hắn chết chúng ta cũng không thiệt. Bởi vì người phía sau hắn sẽ báo thù cho hắn, lúc Chấp Pháp Tông và Vân Giới giết hắn cũng là lúc bọn họ bị diệt môn! Tới khi ấy thì chúng ta hời to!”
Các chủ nói: “Chỉ lời chứ không lỗ?”
Trung Sơn Vương gật đầu: “Ẩn Sát, ngươi yên tâm đi! Ta bảo ngươi bảo vệ cái tên này không phải là đang lừa ngươi đâu. Không lâu sau chúng ta sẽ đạt được Vô cảnh trong truyền thuyết thôi.”
Ẩn Sát trầm mặc một hồi rồi nói: “Mong là vậy!”
Nói đoạn, hắn ta ngừng một lát rồi lại hỏi: “Tới giờ Đạo Lâm Giới cũng chỉ có Quân Đạo Lâm đạt Vô cảnh và A Đạo Linh có thể đã đạt Vô cảnh, còn người phía sau Diệp Huyền…”
Ở phía xa xa, Trung Sơn Vương dừng bước, hắn ta khẽ nói: “Cũng bởi vậy nên mới đáng sợ đó! Bởi vì điều này có nghĩa là Đạo Lâm Giới chúng ta không phải số một vũ trụ…”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Ẩn Sát trầm mặc.

Phía tận cùng tinh không, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi, hắn đã tăng tốc độ lên đến đỉnh điểm, bởi hắn đã kích hoạt huyết mạch chi lực và Thanh Huyền Kiếm nên mấy người Tiêu Hiếu không thể đuổi kịp hắn ngay!
Có điều đối phương cũng không bị hắn bỏ xa!
Vẻ mặt Diệp Huyền khó coi vô cùng!
Hắn phát hiện, sau khi hắn rời đi, tất cả cường giả đều đuổi theo hắn!
Phía sau hắn phải có đến ba mươi chín cường giả Vô Đạo cảnh!
Ba mươi chín người!
Trong đó mấy thi tướng và Vân Thần Tướng kia cũng không phải cường giả Vô Đạo cảnh bình thường!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Tiểu tháp, nếu như cha gặp phải tình cảnh này thì sẽ làm thế nào?”
Tiểu tháp trầm mặc!
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Ngươi đừng có mà giả chết!”
Tiểu tháp nói: “Chủ nhân mà gặp tình cảnh như thế này thì sẽ liều mạng đó!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi thấy ta liều mạng thì có thắng được không?”
Tiểu tháp nói: “Không thắng được đâu!”
Diệp Huyền hỏi: “Thế ngươi có cách gì không?”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Với tình hình hiện tại thì ta khuyên ngươi nên đầu hàng!”
Diệp Huyền: “…”
Đúng lúc ấy, thời không trước mặt Diệp Huyền bỗng nứt vỡ, ngay sau đó một tàn ảnh vụt qua!
Hắn híp mắt lại, Thanh Huyền Kiếm trong tay bay đi.
Vụt!
Thời không nứt toác, tàn ảnh kia thì bị chém bay!
Ngay lúc đó, mấy người Tiêu Hiếu xuất hiện trước mặt hắn.
Bị bao vây rồi!
Diệp Huyền nhìn hàng chục cường giả Vô Đạo cảnh xung quanh, hắn thở dài một hơi.
Lúc này, Tiêu Hiếu đi đầu đột nhiên nói: “Giết!”
Không hề phí lời!
Hắn ta không muốn cho Diệp Huyền bất cứ cơ hội nào!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta đầu hàng!”
Đầu hàng!
Hắn vừa dứt lời thì các cường giả đang ra tay kia bỗng ngừng lại!
Tiêu Hiếu nhíu mày: “Đầu hàng?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta không đánh lại được! Ta đầu hàng!”
Tiêu Hiếu nhìn hắn: “Nếu đã đầu hàng thì ngươi giao thanh kiếm và Ngôn Bán Sơn ra đây!”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn bèn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bay đến trước mặt Tiêu Hiếu. Tiêu Hiếu híp mắt, hắn nhìn Diệp Huyền, sau đó nắm chặt lấy Thanh Huyền Kiếm. Khoảnh khắc cầm Thanh Huyền Kiếm, hắn ta bỗng nhíu mày.
Một cảm giác không lành lan tràn trong lòng hắn ta!
Diệp Huyền nói: “Các ngươi tò mò về người phía sau ta lắm, chẳng phải sao? Ngươi có thể thông qua thanh kiếm này để cảm nhận người phía sau ta…”
Tiêu Hiếu nhìn hắn một hồi rồi bỗng buông Thanh Huyền Kiếm ra: “Tại sao ta phải cảm nhận người phía sau ngươi?”
Vẻ mặt Diệp Huyền sựng lại.
Tiêu Hiếu cười lạnh lùng: “Diệp Huyền, ngươi cố ý nói đầu hàng rồi đưa kiếm cho ta, mục đích là để ta cảm nhận người phía sau ngươi bằng thanh kiếm này, sau đó mượn sức đối phương để giết ta…”
Nói đến đây, vẻ mặt hắn ta lại càng lạnh lùng hơn: “Ngươi tưởng ta là thằng ngốc hả?”
Diệp Huyền cạn lời.
Mẹ kiếp, sao không đúng bài thế này!
Tiêu Hiếu thu Thanh Huyền Kiếm lại, sau đó nói: “Diệp Huyền, ta biết phía sau ngươi có người, cũng biết người đó rất mạnh, nhưng ta cho ngươi hay, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết! Trừ phi ngươi gọi người phía sau ngươi ra đây, bằng không hôm nay ngươi chết chắc rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn phất tay: “Giết!”
Dứt lời, những cường giả xung quanh lại xông về phía Diệp Huyền.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại, huyết dịch trong cơ thể hắn sôi trào.
Một người đánh hơn ba mươi cường giả Vô Đạo cảnh?
Tuyệt đối không thể!
Mặc dù thực lực của hắn tiến bộ nhanh, còn có Thanh Huyền Kiếm, sức chiến đấu có thể đối đầu trực tiếp với Vô Đạo cảnh, nhưng giờ có đến vài chục cường giả Vô Đạo cảnh thế này!
Sao mà đánh được?
Chiến!
Diệp Huyền biết, hắn chỉ còn con đường này thôi!
Dần dần, khí tức xung quanh hắn càng lúc càng mạnh, vẻ thanh tỉnh trong mắt hắn cũng biến mất từng chút một…
Lúc này, giọng nói của tiểu tháp đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Tiểu chủ, hay là ngươi cảm nhận thử Thiên Mệnh tỷ tỷ đi?”
Diệp Huyền cười ha ha: “Ta không!”
Nói đoạn, vẻ thanh tỉnh trong mắt hắn bèn biến mất!
Hắn đã tiến vào trạng thái điên cuồng!
Hết chương 3696.



Bạn cần đăng nhập để bình luận