Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 677: Nàng Ở Nơi Nào!

Trên không, một người một thú vừa mới tiếp xúc, toàn bộ không gian đột nhiên run lên, ngay sau đó, một người một thú riêng phần mình liên tục lùi lại phía sau, thế nhưng rất nhanh, Đế Khuyển lại xông tới lần nữa.

Rõ ràng, trên phương diện thân thể, vẫn là Đế Khuyển mạnh hơn!

Nhìn thấy Đế Khuyển chiếm ưu thế, Diệp Huyền yên tâm một chút, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dư Thiên cách đó không xa, người sau đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền đột nhiên nhẹ nhàng giẫm chân phải một cái, cả người trực tiếp bay lên, mà lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt Dư Thiên.

Rút kiếm!

Chém!

Nhìn thấy một kiếm này chém tới, sắc mặt Dư Thiên đại biến, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái, đấm ra một quyền.

Oanh!

Quyền kiếm chạm nhau, Dư Thiên lập tức lùi lại nhanh, vừa lui, trực tiếp thối lui đến bên trong cung điện, mà Diệp Huyền cũng lui về sau trọn vẹn trăm trượng! Thế nhưng, trong lúc Diệp Huyền lui lại, một ánh kiếm màu đen đột nhiên lóe lên từ giữa sân.

Diệp Huyền không tránh không né, một kiếm đâm ra.

Diệp Huyền quay đầu, Dư Thiên đã biến mất không thấy gì nữa!

- Xá!

Hồn thể kia vừa mới tiếp xúc một kiếm này, trong nháy mắt đã hét thảm lên, sau đó liên tục lùi lại, nhưng mà chưa lui được mấy bước, thân thể nó trực tiếp mờ đi!

Sau khi Dư Thiên dừng lại, hắn vội vàng nhìn về phía bả vai của bản thân, mà giờ khắc này, bả vai của hắn đang hư thối với tốc độ cao!

- Ngươi trốn được không?

Trong điện, phát giác được đạo kiếm quang này, vẻ mặt Dư Thiên bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, vội vàng tránh thoát qua bên cạnh, nhưng mà vẫn còn chậm, một đạo kiếm quang đã xuyên qua từ bả vai của hắn.

Chạy trốn?

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Dư Thiên lập tức trở nên dữ tợn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền cách đó không xa, mà Diệp Huyền lại trực tiếp biến mất, đồng tử của Dư Thiên bỗng nhiên co rụt lại, hai tay của hắn đột nhiên hợp lại:

Âm Linh Khí Kiếm!

Nhất Kiếm Định Hồn!

Xuy!

Thanh âm vừa dứt, hai tay hắn tách ra, một hồn thể quỷ mị đột nhiên bay ra từ trong lòng bàn tay của hắn, sau một khắc, một mồm máu to lớn trực tiếp cắn về phía Diệp Huyền.

Một đạo kiếm quang bắn ra từ mũi kiếm của hắn.

Vẻ mặt Diệp Huyền có chút dữ tợn:

Thanh âm vừa dứt, Diệp Huyền đột nhiên chém xuống phía trước một kiếm.

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên chém qua phía bên phải một trảm.

Diệp Huyền dẫn theo kiếm một đường cuồng xông, thần sắc của hắn dữ tợn:

- Càn rỡ! Diệp Huyền, đây là tổ từ của Quỷ Môn ta, ngươi...

Đạo kiếm quang này trực tiếp chém nát bấy cả tòa đại điện, mà Diệp Huyền cũng không dừng lại, hắn dẫn theo kiếm lập tức phóng về phía nơi xa, mà khi hắn vọt tới phía trước, thấy được một đám đệ tử Quỷ Môn đã bắt đầu chạy trốn.

Sắc mặt người nói chuyện đại biến, hắn đang muốn nói chuyện, một thanh âm vang lên từ một bên:

Oanh!

Xuy!

Nhưng mà khi thanh âm này vừa dứt, kiếm của Diệp Huyền đã chém thẳng xuống từ đỉnh đầu một tên nam tử.

- Mau bỏ đi!

Diệp Huyền cũng không hề lựa chọn buông tha đám đệ tử Quỷ Môn này, vô số kiếm khí không ngừng chém bay qua từ giữa sân, rất nhanh, từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên từ giữa sân.

Diệp Huyền đột nhiên gầm thét:

- Tổ tông con mẹ ngươi!

Thanh âm vừa dứt, hắn xông nhanh về phía trước, đột nhiên chém xuống một kiếm.

- Quỷ Môn! Muội muội của ta đâu!

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền đi vào một chỗ mộ địa âm u, lúc hắn đang muốn xông vào, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên từ một bên:

Một sợi kiếm quang chém bay ra, hơn mười trượng bên ngoài, một đạo quỷ ảnh trực tiếp bị chém vỡ!

Xuy!

Thân thể tên nam tử kia trực tiếp một phân thành hai, máu tươi vung vãi đầy đất!

Diệp Huyền quay người nhìn về phía cách đó không xa, Dư Thiên đang đứng ở đấy, mà giờ khắc này, Dư Thiên chỉ còn nửa người!

Dư Thiên nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, ngươi...

Diệp Huyền cầm kiếm chỉ Dư Thiên:

- Muội muội ta đâu?

Dư Thiên gằn giọng nói:

- Diệp Huyền, nếu ngươi giết thêm một người, ta nhất định sẽ khiến muội muội ngươi muốn sống không được, muốn chết...

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên vội xông một cái, giờ khắc này, tốc độ của hắn nhanh đến cực hạn, bởi vì hắn đã vận dụng Không Gian đạo tắc!

Nói xong, nó nhìn về phía Dư Thiên, đang muốn xuất thủ, Dư Thiên đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền còn đang điên cuồng ngược sát cách đó không xa:

- Hóa ra là lợi dụng bí pháp kích thích tiềm năng thân thể, khó trách có thể chống đỡ ta một hồi!

Dư Thiên ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, Đế Khuyển chậm rãi đi tới, nó liếc mắt nhìn thoáng qua nam tử trước mặt Dư Thiên kia, khinh thường nói:

Nhưng vào lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một âm thanh nổ vang, rất nhanh, một bóng người nện xuống mặt đất trước mặt hắn, chính là nam tử giao thủ với Đế Khuyển trước đó.

Nhìn thi thể đầy đất, vẻ mặt Dư Thiên khó coi tới cực điểm, hắn không nghĩ tới, Quỷ Môn lại bị Diệp Huyền này một người một khuyển dồn ép đến tình cảnh này!

Giữa sân, Diệp Huyền dẫn theo kiếm một đường điên cuồng đuổi theo, nhận thấy không đuổi kịp Dư Thiên, hắn quay đầu bắt đầu truy đuổi những đệ tử Quỷ Môn kia, chỉ chốc lát, giữa sân đã chồng chất thi thể.

- Muội muội ngươi còn sống, nàng còn sống, chúng ta vẫn chưa luyện chế nàng thành quỷ thể!

Nhưng mà, Diệp Huyền cũng không dừng lại, tốc độ của hắn cực nhanh.

Nhìn thấy Diệp Huyền không dừng lại, Dư Thiên hoảng hốt, vội vàng thối lui về sau, hắn giận dữ hét:

- Diệp Huyền, ngươi nổi điên làm gì, muội muội ngươi còn sống, nàng còn sống a! Ngươi...

Nói đến đây, hắn không thể tiếp tục nói hết!

Bởi vì Diệp Huyền càng ngày càng đến gần hắn!

Dư Thiên đã không lo được gì nữa, ngay lập tức lùi lại phía sau, hắn toàn lực không ngừng lui lại, lập tức kéo dài khoảng cách với Diệp Huyền! Hiện tại, hắn tự nhiên không dám giao thủ với Diệp Huyền, nếu bây giờ hắn giao thủ với Diệp Huyền, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!

Kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyền đều quá khắc linh hồn thể!

Dư Thiên cũng biệt khuất đến cực điểm, nếu không phải kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyền quá khắc chế Quỷ Môn, cho dù Diệp Huyền yêu nghiệt hơn nữa, cũng không thể nào đối địch được với hắn. Mà nguyên nhân hắn bại, cũng chính vì bị kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyền khắc chế!

Diệp Huyền không nói nhảm bất kỳ lời gì, hắn lại xông nhanh về phía Dư Thiên lần nữa, nhìn thấy một màn này, sắc mặt Dư Thiên đại biến, vội vàng nói:

- Diệp Huyền, ngươi không để ý đến sinh tử của muội muội ngươi sao?

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Dư Thiên lập tức trở nên cực kỳ khó coi, hắn nhìn về phía Diệp Huyền nơi xa, vẻ mặt vô cùng dữ tợn:

Linh hồn Dư Thiên vừa mới lui lại, thân thể của hắn trực tiếp nổ tung ra!

Oanh!

Một khắc khi Diệp Huyền vọt tới, sắc mặt Dư Thiên đại biến, hắn quả quyết bỏ qua thân thể, linh hồn vội lùi lại.

- Diệp Huyền, ta dẫn ngươi đi gặp muội muội ngươi!

Cách đó không xa, Diệp Huyền đột nhiên dừng lại, thế nhưng sau một khắc, hắn vung lên tay phải, một đạo kiếm quang trảm ra, vài chục trượng bên ngoài, một tên đệ tử Quỷ Môn trực tiếp bay đầu!

Diệp Huyền hợp chỉ khẽ dẫn một cái, chuôi phi kiếm kia lại bay trở về trong tay hắn, hắn quay người đi về phía Dư Thiên, lần này, Dư Thiên không lui nữa, bởi vì có Đế Khuyển ở đây, hắn căn bản không đường thối lui!
Bạn cần đăng nhập để bình luận