Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 417: Ta Là Cha Ngươi!

Nếu là thứ khác, hắn nhất định sẽ sợ, nhưng là đạo tắc, lại không thể dọa được hắn.

Bởi hắn có tháp!

Rất nhanh, khoảng cách hai người ngày càng gần, khi chỉ còn một đoạn, người thần bí đột nhiên gầm lên giận dữ, chốc lát, chữ “Không” ở mi tâm hắn đột nhiên nhảy ra, trực tiếp chui vào mi tâm Diệp Huyền.

Thân thể Diệp Huyền rung lên kịch liệt, tựa như bị trọng kích.

Mà người thần bí lại như quả cầu da xì hơi, thoáng cái xụi lơ, thế nhưng Diệp Huyền cũng cứng đơ lại chỗ, tựa như bị định thân.

Qua một hồi lâu, người thần bí đột nhiên cười phá lên, tiếng cười càng lúc càng lớn, tràn ngập lòng đất thâm uyên.

Cứ như vậy, trọn vẹn nửa khắc sau, người thần bí mới dừng lại, sau đó nhìn Diệp Huyền:

- Năm đó ta truy đuổi vật này trọn vẹn mười năm, đáng tiếc lại bị nó giam cầm, nếu không phải do vật này, ta đã sớm bước vào Vô Thượng cảnh.

Nói xong, hắn vỗ nhẹ vai Diệp Huyền, cười nói:

Như nghĩ tới điều gì, người thần bí đột nhiên dừng lại:

Nói tới đầy, thần sắc hắn có chút dữ tợn:

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Người thần bí lắc đầu:

- Giúp ta chuyển lời tới Lục Tôn chủ của Hộ Giới minh, nói “Ta là cha ngươi”.

Diệp Huyền xiết chặt hai tay:

- Hôm nay ta vui vẻ, nếu ngươi có di ngôn, ta không ngại giúp ngươi chuyển lời.

- Sao có thể giết ngươi? Giết ngươi, nó lại tìm ta, không phải ta lại bị giam cầm sao? Hơn nữa, ta đã ở đây hơn một ngàn năm, ngươi có biết ngàn năm này, ta sống thế nào không?

- Tiền bối muốn giết ta? Nếu như vậy, cũng tốt, bớt cho ta phải chịu thống khổ!

- Dùng tu vi của ngươi, sống trăm năm không khố, trăm năm sau, ta sẽ tới thăm ngươi, ha ha…

- Ngươi xác định là nói như vậy?

- Hơn một ngàn năm, ròng rã hơn một ngàn năm, nếu thực sự có thể tự sát, ta đã sớm tự sát. Mà hiện tại, ta hy vọng ngươi có thể cảm thụ tư vị này của ta.

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

Diệp Huyền yên lặng một hồi, sau đó nói:

Người thần bí ngây người:

- Quá đẹp trai, thực bất đắc dĩ a, lúc nào cũng được trời cao ưu ái…

Thanh âm vừa dứt, hắn đã phóng lên, chỉ một chốc, ngoài thâm uyên đã truyền tới tiếng cười to.

Mặc dù hắn không biết lai lịch Giới Ngục tháp, nhưng hắn vẫn hiểu một chút về tháp này.

Người thần bí lắc đầu cười khẽ:

Vấn đề?

- Đúng, có điều Lục Tôn chủ kia là tồn tại phía trên Ngự Pháp cảnh, mặc dù các hạ không yếu, như so với hắn, sợ là còn kém không ít. Cho nên, vẫn là không đi thì hơn!

Có vấn đề!

Không đúng!

Không có bất cứ vấn đề nào thế!

- Phép khích tướng thật kém! Ngươi yên tâm, ta sẽ đi. Còn việc thực lực đối phương không kém… dó là ngươi hoàn toàn không biết thực lực ta thế nào cả. Hửng thụ quãng đời còn lại cho tốt đi! Trăm năm sau, bản đế sẽ tới thăm ngươi!

Trong tháp đã từng có chín đạo đạo tắc, mà một lần nào đó, nó bị đánh thương, chín đạo đạo tắc tản mát ra ngoài.

Nói cách khác, chín đạo đạo tắc này, vốn là ở trong Giới Ngục tháp.

Nếu như không có Giới Ngục tháp, hắn có thể cũng sẽ giống như thần bí nhân kia, bị đạo tắc giam cầm. Nhưng có Giới Ngục tháp, đạo tắc vừa vào thân thể hắn, lại tựa như vật quy nguyên chủ.

Đáy thâm uyên, Diệp Huyền lắc đầu:

Đạo tắc!



Nói xong, hắn bước tới một bên, sau đó bắt đầu điên cuồng cười ha ha, cười đến khi đau gập cả bụng…

Diệp Huyền nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên bừng tỉnh, vội tiến vào Giới Ngục tháp, lúc này, tầng thứ hai Giới Ngục tháp bắt đầu rung động!

Đạo tắc thứ nhất ở tầng thứ nhất, cũng là phong ân tầng thứ nhất, mà đạo tắc thứ hai, tự nhiên cũng là…

Nói cách khác, đạo tắc tiến vào tầng thứ hai, vậy đại thần trên tầng hai, đã có thể đi ra.

Đi ra!

Yết hầu Diệp Huyền khẽ lăn lăn, có chút hoảng.

Đại thần trên tầng hai dù không quá xấu, nhưng cũng không đáng tin cậy! Nếu nó đi ra liền rời đi thì thôi, nhưng nếu sau khi đi ra, lại muốn đoạt tháp, vậy thì phiền lớn.

Tầng hai trở nên an tĩnh, không có bất cứ động tĩnh gì.

Càng như thế, Diệp Huyền càng hoảng hốt.

Mà lúc này, hắn cảm ứng Không Gian đạo tắc kia, rất nhanh, đã cảm ứng được! Sau khi cảm ứng được, hắn cũng đồng thời có thể cảm ứng được tồn tại tầng thứ hai.

Đại thần tầng hai không nói.

- Kỳ thực, chúng ta nên chung sống hòa bình, ngươi thấy sao?

Diệp Huyền nghiêm mặt:

Lúc này, một hư ảnh xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, chính là đại thần tầng hai, nó gắt gao nhìn Diệp Huyền, ánh mắt bất thiện.

Đổi lại là bất cứ ai, cũng muốn phát cuồng!

Diệp Huyền cười khổ, kỳ thực hắn cũng hiểu rõ, dù sao, đã bị nhốt trong tháp này không biết bao nhiêu năm, giờ vất vả mới có cơ hội ra ngoài. Lại phát hiện cầm nhầm chia khóa, không phải tầng của nó!

Đúng lúc này, tầng hai đột nhiên rung động, tựa như có địa chấn.

Rõ ràng, đại thần tầng hai cũng ý thức được!

Cả tầng hai điên cuồng rung động, rõ ràng, vị đại thần này phẫn nộ tới cực điểm…

Diệp Huyền sợ vị đại thần này nghĩ quẩn, vội nói:

- Đừng, đừng tức giận, chờ ta đi tìm đạo tắc tầng hai, lúc đó lại thả ngươi ra, được chứ?

Không chút tác dụng, đại thần tầng hai vẫn tiếp tục làm loạn, rung động càng thêm kịch liệt!

Nó làm như vậy, Diệp Huyền liền phải chịu khổ!

Mặc dù không nguy hiểm tính mạng, nhưng Giới Ngục tháp vốn tương liên với tinh thần hắn, đại thần tầng hai làm ầm ĩ như vậy, hắn đương nhiên rất rất không dễ chịu!

Cứ vậy chừng nửa canh giờ, đại thần tầng hai mới yên tĩnh lại.

Tầng thứ ba!

Đây là tần thứ ba!

Sắc mặt Diệp Huyền khẽ biến, lập tức trở nên bối rối!

Đây không phải tầng hai!

Không đúng!

Có thể tiến vào trong!

Diệp Huyền nghĩ một chút, lại nói:

- Thế này đi, trong một năm. Trong một năm ta sẽ tìm tới đạo tắc tầng thứ hai, đến lúc đó sẽ thả ngươi đi. Nhưng hiện tại, nếu ta gặp khó khăn mà ngươi có đủ khả năng, vậy giúp ta một chút, thế nào?

Đại thần tầng hai nhìn Diệp Huyền hồi lâu, cuối cùng, nó đột nhiên mở miệng:

- Ngươi, da dày, thích lừa gạt.

Diệp Huyền: “…”

Đại thần tầng hai đã ở trong tháp lâu như vậy, sớm đã hiểu rõ tính cách Diệp Huyền.

Tên này mà không biết xấu hổ một cái, sợ là Giới Ngục tháp cũng không oanh phá được.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên trầm giọng:

- Ngươi có từng thấy ta lừa dối người nhà chưa? Diệp Huyền ta hứa hẹn, sẽ nhanh chóng tìm đạo tắc tầng hai, đến lúc đó, ta sẽ thả ngươi. Có điều, trong lúc này, hy vọng ngươi có thể giúp ta lúc mấu chốt, thế nào?

Đại thần tầng hai nhìn Diệp Huyền hồi lâu, cuối cùng quay người biến mất.

Rõ ràng là đồng ý!

Diệp Huyền thầm thở nhẹ, hắn đương nhiên không muốn để có chuyện không vui gì ở đây.

Tốt nhất vẫn là cùng hợp tác, giúp đỡ lẫn nhau.

Tầng thứ ba!

Diệp Huyền thuyết phục đại thần tầng hai xong, lập tức tập trung tới đạo tắc.

Mà giờ khắc này, hắn có thể thông qua Không Gian đạo tắc, tiến vào tầng thứ ba!

Mà tới bây giờ, tầng thứ ba còn chưa có nửa điểm động tĩnh!

Có vào hay không?

Diệp Huyền có chút chần chờ, khả năng một phần vạn sẽ bị xử lý, như vậy chết quá oan uổng!

Nhưng nếu không vào, hắn lại có chút không cam tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận