Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3737. Tự hạ cảnh giới!



Chương 3737. Tự hạ cảnh giới!




Đến để chiêu mộ người hay là để tán tỉnh?
Hắn ta vừa dứt lời thì bầu không khí lập tức trở nên kì lạ.
Vẻ mặt An Liên Vân cũng hơi bất thường.
Vẻ mặt mấy người Lý Cảnh thì kì lạ, bọn họ không hiểu biết gì về Diệp Huyền, có điều bởi A Đạo Linh nên bọn họ vẫn tôn trọng Diệp Huyền.
Bởi lẽ bọn họ tin A Đạo Linh!
Mà bọn họ không ngờ Diệp Huyền lại nhường mười người đầu tiên cho Phương Thốn Tông!
Nếu như để mười người này cho Phương Thốn Tông thì tức là Đạo Linh Cung và Vạn Đạo Tông sẽ phải tranh nhau mười người còn lại. Như vậy cũng có nghĩa là cuối cùng có thể Đạo Linh Cung chỉ nhận được năm thiên tài, thậm chí còn ít hơn.
Như lời Vạn Tinh Hàn nói, rốt cuộc cái tên này đến để chiêu mộ người hay là tới để tán tỉnh?
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên cười nói: “Ta bằng lòng nhường mười người cho Liên Vân cô nương, còn về Vạn Đạo Tông thì không, đó là chuyện của các ngươi!”
Nghe Diệp Huyền nói vậy, Vạn Tinh Hàn ở phía xa xa bèn híp mắt lại, sâu bên trong ánh mắt hắn ta là vẻ lạnh lùng.
Diệp Huyền lại đá quả bóng cho hắn ta, vẫn là vấn đề ấy, không đồng ý thì đắc tội Phương Thốn Tông. Nếu đồng ý thì Vạn Đạo Tông và Đạo Linh Cung lại phải tranh nhau mười người, đúng là quá thiệt!
Làm sao bây giờ?
Vạn Tinh Hàn bỗng tiến thoái lưỡng nan.
Bên cạnh Diệp Huyền, An Liên Vân trầm giọng nói: “Ngươi làm như vậy… thì báo cáo với A Đạo Linh cung chủ - tỷ tỷ của ngươi kiểu gì?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi đang lo lắng cho ta đấy à?”
Vẻ mặt An Liên Vân khựng lại.
Đúng lúc ấy, thời không trên bầu trời bỗng nứt ra. Ngay sau đó, một nam tử bước vào!
Nam tử này vừa xuất hiện thì ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía hắn ta.
Vô Đạo cảnh đỉnh phong!
Hơn nữa khí tức người này thâm hậu, vừa nhìn đã biết hàng thật giá thật. Điều quan trọng nhất là người này rất trẻ tuổi, như vậy cũng có nghĩa là tương lai của người này vô cùng rộng mở!
Chỉ trong chốc lát, vẻ mặt tất cả mọi người đều tươi tỉnh hẳn lên!
Bao gồm cả mấy người Lý Cảnh phía sau Diệp Huyền!
Ở Dị thế giới, thứ gì là quan trọng nhất?
Cường giả Vô cảnh!
Ngoài cường giả Vô cảnh ra thì sao?
Đương nhiên là yêu nghiệt và thiên tài, nói một cách đơn giản thì là nhân tài!
Mỗi một thế lực muốn lớn mạnh thì đều phải có huyết dịch mới chảy vào!
Sau khi nam tử kia xuất hiện, hắn ta liếc nhìn xung quanh, ánh mắt hiện vẻ phòng bị!
Lúc này, một lão giả xuất hiện trước mặt hắn ta. Lão giả thấp giọng nói với hắn ta vài câu. Một lát sau, nam tử này bèn nhìn mấy người Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhìn An Liên Vân, hắn mỉm cười: “Còn không nhận?”
An Liên Vân do dự một lát rồi quay đầu nhìn lão giả bên cạnh: “An thúc!”
An thúc liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó xuất hiện trước mặt nam tử kia, đoạn trao đổi với hắn ta!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Vạn Tinh Hàn ở một bên đang định di chuyển, lúc này An thúc đột nhiên nhìn Vạn Tinh Hàn. Hắn ta cứ nhìn như vậy, chẳng nói gì cả.
Vẻ mặt Vạn Tinh Hàn bèn trở nên khó coi!
Đối phương đã tỏ rõ ý rồi!
Đạo Linh Cung đã nể mặt, nếu Vạn Đạo Tông không nể mặt nữa thì hai bên coi như đối đầu!
Vạn Tinh Hàn do dự không thôi.
Lúc này, một lão giả bên cạnh hắn ta trầm giọng nói: “Đại trưởng lão, Đạo Linh Cung muốn lôi kéo Phương Thốn Cung!”
Vạn Tinh Hàn liếc nhìn Diệp Huyền phía xa xa, ánh mắt hắn ta lạnh như băng. Cuối cùng, hắn ta vẫn không cướp người!
Thế nên Phương Thốn Tông thuận lợi thu nạp được nam tử kia!
Sau khi thu nạp nam tử, An thúc bèn nở nụ cười. Hắn ta chắp tay với Diệp Huyền và Vạn Tinh Hàn: “Đa tạ, đa tạ!”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Người một nhà cả mà, khách sáo gì chứ!”
An thúc liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta vẫn nở nụ cười, nhưng trong lòng thì âm thầm phòng bị!
Cái tên này có thể đang đánh chủ ý lên An Liên Vân!
Mà ở một bên khác, vẻ mặt Vạn Tinh Hàn khó coi đến đỉnh điểm. Hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ánh mắt sắc như đao, như thể muốn băm nát Diệp Huyền vậy!
Diệp Huyền thì chẳng thèm để ý đến hắn ta!
Lúc này, Lý Cảnh bên cạnh Diệp Huyền trầm giọng nói: “Diệp trưởng lão… ngươi thực sự muốn nhường mười người cho Phương Thốn Tông sao?”
Diệp Huyền gật đầu.
Lý Cảnh cười khổ: “Diệp trưởng lão, những người này có liên quan đến thực lực trong tương lai của Đạo Linh Cung chúng ta, chúng ta…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Có việc thì ta gánh vác!”
Lý Cảnh muốn nói lại thôi, một lão giả phía sau hắn ta trầm giọng bảo: “Diệp trưởng lão, ta sợ ngươi không gánh vác được đâu!”
Diệp Huyền nhìn lão giả vừa lên tiếng: “Ngươi có vấn đề gì sao?”
Lão giả trầm giọng nói: “Diệp trưởng lão, những người này đều là thiên tài yêu nghiệt thực thụ, chỉ cần có đủ tài nguyên thì sau này bọn họ có thể sẽ đạt được Bán Bộ Vô cảnh. Mà khi Vô cảnh không động thủ, Bán Bộ Vô cảnh sẽ quyết định vận mệnh của một thế lực! Ngươi nhường mười người cho bọn họ, tức là sau này chúng ta sẽ ít hơn bọn họ mấy cường giả Bán Bộ Vô cảnh. Điều này với Đạo Linh Cung chúng ta mà nói là thiệt thòi vô cùng!”
Nói đoạn, hắn ta chắp tay: “Ta không có ý bất kính với Diệp trưởng lão, ta chỉ thương lượng mà thôi!”
Diệp Huyền gật đầu, hắn mỉm cười: “Xưng hô với trưởng lão như thế nào?”
Lão giả liếc nhìn hắn: “Mạc Sơn!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Mạc Sơn trưởng lão, ngươi có tin Linh tỷ không?”
Mạc Sơn trầm giọng nói: “Đương nhiên là tin!”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Nàng ta tin ta!”
Mạc Sơn sững sờ, sau đó chắp tay: “Ta hiểu rồi!”
Diệp Huyền gật đầu, hắn nhìn về phía bầu trời xa xa, thời không nơi đó lại tách ra. Ngay sau đó, lại có một người xuất hiện. An thúc của Phương Thốn Tông thấy vậy bèn vội vàng xông lên!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Vạn Tinh Hàn lại càng khó coi hơn nữa!
Diệp Huyền thì chỉ cười chứ không nói!
Hết chương 3737.



Bạn cần đăng nhập để bình luận