Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3582. Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à? (2)



Chương 3582. Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à? (2)




Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, một thanh phi kiếm chém lên khôi giáp.
Vụt!
Một ngọn lửa tóe lên, khôi giáp không bị làm sao cả, đến một vết xước cũng không có!
Đồ tốt!
Hắn xòe tay ra, đống khôi giáp được hắn thu vào trong nạp giới, tổng cộng có đến hơn trăm bộ!
Diệp Huyền tiếp tục đi về phía trước, chưa đi được bao lâu thì sắc mặt hắn bỗng trở nên tái nhợt, sắp không chịu được nữa rồi, hắn liếc nhìn tiểu điện ở phía xa xa kia, không hề do dự mà quay người rời đi.
Với trạng thái hiện giờ của hắn, có thể vào được tiểu điện nhưng không thể trở về!
Thấy Diệp Huyền lùi ra, Thiên Uyên thánh nữ vội hỏi: “Thế nào?”
Diệp Huyền liếc nhìn đối phương: “Thế nào cái gì?”
Thiên Uyên thánh nữ nói: “Lần này ngươi vào đó lâu hơn ban nãy, rõ ràng ngươi đã tiến sâu vào di tích đó rồi, ngươi đã nhìn thấy gì hả?”
Diệp Huyền hỏi ngược lại: “Ta và ngươi thân quen lắm sao? Sao ta phải nói cho ngươi biết?”
Thiên Uyên thánh nữ sững sờ.
Diệp Huyền quay người ngồi xuống, lại bắt đầu hấp thụ hồn tinh.
Với thực lực hiện giờ của hắn, hắn có thể ném tháp hai lần!
Đương nhiên, hiện giờ hắn muốn nắm rõ hoàn toàn thời không thần bí trước, thấy thời không thần bí lợi hại như vậy mà hắn chỉ dùng để ném tháp thôi thì quá lãng phí!
Lúc này, Thiên Uyên thánh nữ đột nhiên nói: “Ta tên là Liên!”
Diệp Huyền vẫn không quan tâm đến nàng ta.
Thiên Uyên thánh nữ nhướng mày: “Ta đã nói cho ngươi biết tên của ta rồi!”
Diệp Huyền nhìn Thiên Uyên thánh nữ: “Ta thèm biết lắm đấy à?”
Ánh mắt Thiên Uyên thánh nữ có hơi lạnh lùng.
Diệp Huyền mỉm cười: “Các hạ, ta thấy ngươi có bệnh đấy, bệnh công chúa! Vừa nhìn đã biết bình thường ngươi cao ngạo quen rồi, cảm thấy ai cũng phải đuổi theo ngươi, nể mặt ngươi…”
Nói đến đây, hắn bèn lắc đầu: “Đương nhiên, ngươi hành động thế nào thì ta cũng không quản được, cũng không liên quan đến ta. Ta chỉ muốn nói hiện giờ ta không muốn làm quen với ngươi!”
Nói đoạn, hắn tiếp tục hấp thụ hồn tinh.
Rất nhiều nữ nhân có tính kiêu ngạo là do được nuông chiều, hắn sẽ không chiều theo người khác, ngươi cũng đâu phải nữ tử của ta, dựa vào đâu ta phải chiều ngươi?
Thiên Uyên thánh nữ liếc nhìn Diệp Huyền, nhưng không lên tiếng nữa.
Lúc này, Diệp Huyền đứng dậy, sau đó đi về phía xa xa…
Cứ thế, khoảng một tháng sau, hắn và thời không thần bí kia đã dung hợp, có thể kéo dài được nửa canh giờ!
Diệp Huyền đi tới trước tiểu điện. Tiểu điện này không lớn, cửa điện có một vài thi thể. Những thi thể này đều mặc khôi giáp màu vàng kim, không nhiều, chỉ có mười chín bộ khôi giáp!
Hắn thu hết mười chín bộ khôi giáp lại, sau đó đẩy cửa. Khi Diệp Huyền bước một chân vào, vẻ mặt hắn lập tức thay đổi!
Mẹ kiếp!
Đây không phải đệ thập trùng thời không, áp lực thời không trong này còn mạnh gấp trăm lần bên ngoài!
Đệ thập nhất trùng thời không?
Diệp Huyền thấy hơi đau đầu!
Rốt cuộc thời không có bao nhiêu trùng vậy? Hết cái nọ đến cái kia!
Hắn do dự một lát rồi bước chân xuống. Khi hắn chạm chân xuống, thời không bên trong tiểu điện lập tức trở nên mờ ảo.
Rất rõ ràng, thời không thần bí vẫn mạnh nhất, đến cả đệ thập nhất trùng mà cũng áp chế được!
Diệp Huyền đi vào, vừa mới đi được hai bước thì hắn bỗng dừng lại. Ở phía không xa có một tiểu nữ hài đang nhìn hắn. Tiểu nữ hài này khoảng sáu, bảy tuổi, mặc y phục màu trắng, tết tóc.
Trông thấy tiểu nữ hài, vẻ mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống.
Theo kinh nghiệm của hắn thì chắc chắn tiểu nữ hài này là một đại lão!
Nghĩ đến đây, hắn bèn xòe tay ra, một xiên kẹo hồ lô xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Không có tiểu nữ hài nào mà kẹo hồ lô không thể “hạ” được!
Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên đứng dậy đi về phía hắn. Diệp Huyền vội vàng lùi ra ngoài điện. Áp lực thời không bên trong điện quá lớn, hắn không chịu được quá lâu, quá bất lợi cho hắn.
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta tên là Diệp Huyền!”
Nói đoạn, hắn bèn đưa kẹo hồ lô cho tiểu nữ hài: “Thử xem!”
Tiểu nữ hài nhìn hắn, một lát sau nàng ngoác miệng cười: “Ngươi biết ta là ai không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không biết.”
Tiểu nữ hài mỉm cười: “Ta bị nhốt ở đây đã vài chục vạn năm rồi! Cảm ơn ngươi đã mở cửa thả ta ra ngoài!”
Diệp Huyền: “…”
Đúng lúc ấy, một tiếng bước chân vang lên: “Hung Nghê!”
Diệp Huyền quay người nhìn, không gian phía xa xa khẽ rung chuyển, sau đó một hư tượng nữ tử xuất hiện.
Hung Nghê mỉm cười: “Thần Khâm, đúng là tạo hóa trêu người, các ngươi hi sinh hơn mười tám thượng thần và hàng trăm tướng thần, đã thế còn dùng cả mười chín loại thời không đặc biệt để phong ấn ta. Tuy nhiên khi mười chín loại thời không của các ngươi cảm nhận được thiếu niên này, chúng lại thi nhau rời đi, tự phân giải… Đúng là quá thú vị! Ha ha…”
Nữ tử tên Thần Khâm kia nhìn Diệp Huyền: “Trong cơ thể ngươi là thời không gì?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta chỉ đi ngang qua!”
Thần Khâm nhìn hắn: “Phong ấn nàng ta rồi ta sẽ cho ngươi nữ nhân, vô số nữ nhân!”
“Đậu má!”
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn gân cổ lên: “Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à? Hả?”
Hết chương 3582.



Bạn cần đăng nhập để bình luận