Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 497: Là Ai!

Phía trên đám mây, Lục tôn chủ và Trần Bắc Hàn xa xa đối lập, hai người đều là mặt không biểu tình.

Lục tôn chủ đột nhiên duỗi ra tay phải, trong nháy mắt, những tầng mây phía dưới hắn vậy mà bắt đầu tụ tập vào trong bàn tay của hắn, chỉ chốc lát, dưới người hắn xuất hiện một vòng xoáy tầng mây to lớn.

Nơi xa, ngón cái cùng ngón áp út và ngón út tay phải của Trần Bắc Hàn đột nhiên uốn lượn, sau một khắc, một thanh âm kiếm reo từ trong tay áo của hắn vang vọng lên!

Lục tôn chủ lạnh lùng nói:

- Đến, để ta mở mang kiến thức một chút kiếm trong tay áo của ngươi!

Thanh âm vừa dứt, tay phải của hắn đột nhiên mở lên trên, sau một khắc, vòng xoáy tầng mây to lớn kia vậy mà thu nhỏ trong nháy mắt, biến thành một vòng xoáy lớn chừng bàn tay xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, thoáng qua, hắn đột nhiên vỗ tới phía Trần Bắc Hàn đối diện.

Chưởng vừa mới vỗ ra, không gian bên trong phương viên ngàn trượng đột nhiên mờ đi, cùng lúc đó, một đạo chưởng ấn tầng mây to lớn từ trên không xuyên toa mà đến!

Nhanh hơn tia chớp!

Cường giả chân chính!

Mà loại chiến đấu này, cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy!

Oanh!

Giờ phút này, hắn mới phát hiện, Lục tôn chủ này thế mà mạnh mẽ như vậy, dùng thực lực của hắn bây giờ, căn bản không có khả năng chống lại Lục tôn chủ này.

Ông!

Phía trên đám mây, Trần Bắc Hàn nhìn thoáng qua Lục tôn chủ xa xa, lãnh đạm nói:

Không chỉ như thế, những nơi đạo chưởng ấn tầng mây này đi qua, không gian vậy mà trực tiếp vặn vẹo thành hình méo mó!

Loại cường giả này, quả nhiên là có khả năng hủy thiên diệt địa a!

Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng chân trời, cùng lúc đó, đạo kiếm quang kia đón gió căng phồng lên, trong nháy mắt, đạo kiếm quang này trực tiếp bao trùm toàn bộ chân trời!

Đối diện Lục tôn chủ, Trần Bắc Hàn đột nhiên một chỉ điểm ra phía trước, trong tay áo của hắn, một thanh kiếm đột nhiên bay ra, kiếm quang hiện ——

Nơi nào đó phía dưới, Diệp Huyền nhìn đến máu nóng sôi trào.

Lục tôn chủ mặt không biểu tình:

Một tiếng nổ vang rung trời đột nhiên vang vọng lên từ chân trời, không gian trong phạm vi mấy ngàn trượng từng đợt kích động, phảng phất như muốn vỡ tan, vô cùng kinh khủng!

- Đã nhiều năm như vậy, kiếm trong tay áo của ngươi cũng tiến bộ không ít.

Mặc dù hắn cũng đã từng nhìn thấy nữ tử thần bí xuất thủ, thế nhưng mỗi một lần nữ tử thần bí ra tay, căn bản không có gì kinh thiên động địa, đều là sự tình một chiêu!

- Tốt một chiêu đất trời trong lòng bàn tay!

Thanh âm vừa dứt, một trăm đạo kiếm khí kia bắn ra, trong nháy mắt, tầng mây khắp toàn bộ chân trời trong nháy mắt đã bị một trăm đạo kiếm khí này xé rách nát bấy, cùng lúc đó, từng đạo kiếm quang sáng chói che khuất bầu trời, che phủ cả chân trời!

Trần Bắc Hàn hợp chỉ một điểm về phía Lục tôn chủ:

Rầm rầm rầm...

- Vậy cứ tiếp tục đi!

Cường giả!

Trần Bắc Hàn cười nói:

Giờ phút này, hắn cũng có chút vui mừng, vui mừng lúc trước không có tìm Lục lão nhi đơn đấu, bằng không, khẳng định sẽ bị người đánh khóc!

Kỳ thật, tuyệt đối không mạnh!

Giờ phút này hắn mới phát hiện khắc sâu, kỳ thật bản thân vẫn rất yếu, cái yếu này, trước kia không có phát hiện, là bởi vì hắn cũng không được chứng kiến cường giả chân chính của Thanh Thương giới này. Cho tới nay, hắn đều cảm giác bản thân rất mạnh mẽ!

Thanh âm vừa dứt, hắn bước ra phía trước một bước, trong nháy mắt, phía sau hắn, đột nhiên xuất hiện hơn trăm đạo kiếm khí!

Toàn bộ chân trời một lần nữa vang lên từng tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, giờ khắc này, đám mây bốn phía chân trời kịch liệt chấn động, không gian một vài địa phương còn xuất hiện vết rạn!

Cứ như vậy, từng tiếng từng tiếng nổ vang này kéo dài rất rất lâu, chân trời mới dần dần khôi phục bình tĩnh, thế nhưng cũng không lâu lắm, lại truyền tới từng thanh âm nổ vang...

Phía dưới, Diệp Huyền hít sâu một hơi.

- Đi!

Rất nhanh, những kiếm khí kia chém bay mà tới.

Mà phía trên lá chắn to lớn này, từng cơn sóng gợn không ngừng hiển hiện, giống như một loại gợn sóng!

Một bên khác, Lục tôn chủ mặt không biểu tình, tay phải của hắn duỗi ra phía trước, rất nhanh, một mặt lá chắn hư ảo đột nhiên hiện ra trong bàn tay hắn, sau một khắc, mặt lá chắn hư ảo này đón gió căng phồng lên, trong nháy mắt đã lớn đến trăm trượng.

Nhưng mà, hắn cũng không tự coi nhẹ bản thân, hiện tại hắn còn trẻ, nếu như cho hắn chút thời gian, đừng nói Lục tôn chủ, ngay cả nữ tử thần bí, hắn đều có thể tranh tài một trận!

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lập tức lòng tin mười phần, phảng phất trong thiên địa này không có người mà Diệp Huyền hắn đánh không lại!

Kỳ thật, rốt cục thực lực của nữ tử thần bí mạnh đến loại trình độ nào, một chút khái niệm hắn cũng không có!

Diệp Huyền dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn liếc nhìn vào Giới Ngục tháp, giờ phút này, Tiểu Linh Nhi kia lại chạy đến đỉnh tháp.

Tiểu Linh Nhi giống như đang ôm một cái hộp, sau đó huyên thuyên không biết đang nói gì với cái hộp, hình như còn nói rất vui vẻ.

Đúng lúc này, dường như Tiểu Linh Nhi cảm nhận được gì, nàng vội vàng thu hộp vào, sau đó ngẩng đầu trừng mắt liếc nhìn:

- Ngươi không được xem trộm người ta nha!

Diệp Huyền: "..."

Một lát sau, Diệp Huyền cũng không tiếp tục quản tiểu nha đầu này, tiểu nha đầu này gần nhất cứ thần thần bí bí, chờ sau này nhàn rỗi lại tìm nàng hỏi thăm rõ ràng.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, nơi đó, cường giả Hộ Giới minh đã đánh nhau với đám người Việt Kỳ.

Phần gáy của lão giả, máu tươi bắn tung tóe!

Xuy!

Đúng lúc này, Việt Kỳ cách đó không xa đột nhiên xuất kiếm, sắc mặt hai người hơi đổi một chút, vội vàng xoay người, mà một khắc khi bọn hắn xoay người, một thanh kiếm lặng yên đâm vào phần gáy lão giả vừa mới nói chuyện kia.

Không có trả lời!

- Là ai! Ra ngoài cho lão phu!

Nơi xa, Việt Kỳ đang đại chiến với ba tên cường giả Chân Ngự Pháp cảnh, Việt Kỳ không chỉ là Chân Ngự Pháp cảnh, còn là một vị Kiếm Tiên!

Cường giả như nàng, một tên cường giả Chân Ngự Pháp cảnh căn bản không có khả năng chống đỡ nàng, ba tên cường giả Chân Ngự Pháp cảnh cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại nàng!

Đúng lúc này, bất ngờ xảy ra chuyện, sắc mặt tên cường giả Chân Ngự Pháp cảnh bên trái Việt Kỳ đột nhiên đại biến, hắn mãnh liệt xoay người, mà lúc này, một thanh kiếm vô thanh vô tức xuyên qua từ yết hầu của hắn.

Xuy!

Tên cường giả Chân Ngự Pháp cảnh kia trực tiếp bay đầu!

Phát giác được một màn này, vẻ mặt hai tên cường giả Chân Ngự Pháp cảnh khác bỗng nhiên đại biến, dồn dập lui lại. Hai người đề phòng nhìn xem bốn phía, chung quanh, cũng không có phát hiện bất kỳ ai.

Rất nhanh, trên trán hai người xuất hiện mồ hôi lạnh.

Đúng lúc này, một người trong đó đột nhiên quay người, nhưng mà trước mặt hắn, cái gì cũng không có.

Người này nắm thật chặt hai tay, hắn gằn giọng nói:

Diệp Huyền nhìn thoáng qua bốn phía, hắn đang muốn xuất thủ, lúc này, dường như nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng hắn khẽ nhấc lên.

Bản thân nhất định phải làm chút chuyện gì đó!

Phải biết, chiến lực của kiếm tu vẫn luôn là vô cùng mạnh mẽ!

Kiếm tu!

Mặc dù bên phía Thương Kiếm tông ít người một chút, thế nhưng Diệp Huyền phát hiện, chiến lực bên phía Thương Kiếm tông lại cực cường, cũng không hề rơi xuống hạ phong chút nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận