Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3855. Ngươi cùng một giuộc với bọn họ đúng không?



Chương 3855. Ngươi cùng một giuộc với bọn họ đúng không?




Viêm Thần Huyết Mạch!
Không thể không nói, sau khi Hắc Diêm thi triển huyết mạch chi lực, thực lực của hắn ta đã tăng lên nhanh chóng chỉ trong một thời gian ngắn. Không chỉ có vậy, xung quanh Hắc Diêm còn tản ra một ngọn lửa màu đen nhàn nhạt. Ngọn lửa này như hắc huyết vậy, tỏa ra một luồng sức mạnh cực kì kinh khủng. Không gian xung quanh hắn ta cũng dần sụp đổ dưới ngọn lửa ấy, trông cực kì đáng sợ!
Lúc này, có thêm huyết mạch chi lực nên Diệp Huyền không thể ngăn được thanh đao của Hắc Diêm!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền liếc Hắc Diêm, hắn thở dài một hơi.
Thấy Diệp Huyền thở dài, Hắc Diêm dừng bước, nhíu mày: “Kiếm tu, ngươi thở dài gì chứ?”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Ta chỉ muốn đấu một trận công bằng với ngươi!”
Hắc Diêm nhìn chằm chằm vào đối phương, hắn ta thấy nghi hoặc: “Kiếm tu, chúng ta đang đấu công bằng đấy thôi? Các huynh đệ của ta không hề giúp đỡ ta!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ý ta không phải như vậy!”
Hắc Diêm nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, sau đó nói: “Ta biết, thanh kiếm này của ngươi không hề tầm thường, ngươi có thể dùng thanh kiếm đó!”
Diệp Huyền liếc nhìn Thanh Huyền Kiếm, hắn lắc đầu cười: “Không cần!”
Dứt lời, hắn chầm chậm đi về phía Hắc Diêm.
Hắc Diêm híp mắt lại, trong mắt hắn ta là vẻ phòng bị!
Hắn ta không hề coi thường kiếm tu như Diệp Huyền. Phải biết rằng, không có huyết mạch chi lực hỗ trợ, hắn ta còn bị Diệp Huyền áp chế!
Ai mà biết được Diệp Huyền có đại chiêu gì hay không?
Hắc Diêm thầm phòng bị, cùng lúc đó thanh đao trong tay hắn ta cũng rung lên. Một luồng sức mạnh to lớn ngưng tụ trong đó, trực chờ bùng phát.
Đúng lúc đó, hai mắt Diệp Huyền dần biến thành màu máu đỏ. Ngay sau đó, hắn khẽ đẩy ngón tay cái.
Vụt!
Một đường huyết sắc kiếm quang xoẹt qua.
Huyết mạch chi lực!
Diệp Huyền cũng không bảo thủ, người khác đã dùng huyết mạch chi lực nên đương nhiên hắn cũng phải dùng. Nguyên tắc của hắn là ngươi không dùng ngoại vật thì ta cũng không dùng ngoại vật, ngươi không nhờ cha thì ta cũng không nhờ cha…
Khoảnh khắc đường kiếm quang kia xuất hiện, bạch y nam tử và tử y nữ tử ở phía không xa đồng loạt nhíu mày!
Phía đối diện Diệp Huyền, đôi đồng tử của Hắc Diêm co lại. Ngay sau đó, hắn ta cảm nhận được hơi thở của cái chết, hơn nữa khi thanh huyết kiếm kia càng lúc càng gần, cảm giác cái chết này cũng càng lúc càng rõ ràng hơn.
Đã lâu rồi hắn ta không cảm nhận được mùi vị cái chết bức bách như vậy!
Hắc Diêm không lùi, hắn ta cũng không thể lùi, bởi một khi lùi hắn ta sẽ bị phi kiếm của Diệp Huyền áp chế, và cục diện bị động sẽ lại tái diễn!
Hắc Diêm nắm chặt thanh đao. Chỉ trong chớp mắt, tâm đao của hắn ta biến thành màu hắc huyết. Ngay sau đó, hắn ta cầm đao vung mạnh về phía trước: “Phá Vọng!”
Đao hạ xuống.
Uỳnh!
Một mảng đao quang và huyết sắc kiếm quang bỗng bùng nổ!
Tinh không sôi trào!
Hắc Diêm lập tức bay ngược về phía sau vài vạn trượng. Hắn ta vừa mới dừng lại thì bỗng trợn tròn mắt, bởi lẽ lại có một thanh kiếm nữa bay tới!
Hắc Diêm cố nuốt máu tươi đã trào lên đến cổ họng xuống. Tiếp đó, hắn ta cầm đao bằng đôi tay run rẩy và chém về phía trước.
Uỳnh!
Đao vừa chém xuống, Hắc Diêm lại lùi đi vạn trượng!
Khi hắn ta dừng lại thì lại một thanh kiếm nữa chém tới!
Đôi đồng tử của Hắc Diêm co lại. Hắn ta đang định xuất đao, tuy nhiên hắn ta phát hiện tâm đao trong tay hắn ta đã nứt vỡ!
Thôi xong!
Lúc này, trong đầu Hắc Diêm chỉ còn suy nghĩ này!
Đúng lúc ấy, kiếm của Diệp Huyền chỉ còn cách trán Hắc Diêm nửa thước thì bỗng nứt vỡ, sau đó hóa thành hư vô!
Thay vào đó là một cung tên!
Bạch y nam tử ra tay rồi!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền quay đầu nhìn bạch y nam tử, vẻ mặt bạch y nam tử bình tĩnh: “Trận đấu kết thúc rồi!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên cầm một cung tên màu vàng kim ra. Ngay sau đó, hắn ta kéo căng cung, tên bắn đi.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền khẽ đẩy ngón tay cái.
Kiếm rời khỏi vỏ!
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang lan tràn, kiếm của Diệp Huyền nứt vỡ. Ngay sau đó, mũi tên kia đến thẳng trước mặt hắn.
Một mũi tên quỷ dị!
Phản ứng của Diệp Huyền cũng đủ nhanh, hắn khẽ đẩy ngón tay cái.
Uỳnh!
Kiếm trong vỏ đột nhiên bay đi và đâm thẳng vào mũi tên kia.
Uỳnh!
Mũi tên bay ngược đi, mà lúc này lại một mũi tên nữa bay đến. Không chỉ có vậy, phía sau đầu Diệp Huyền đột nhiên có một cây trường thương xuất hiện. Cây trường thương này xuất hiện rất kì lạ, khi nó cách gáy Diệp Huyền khoảng vài thước, hắn mới cảm nhận được nó!
Một tên một thương!
Tử y nữ tử cũng ra tay rồi!
Khoảnh khắc ấy, vẻ mặt Diệp Huyền khó coi vô cùng.
Đường cùng!
Lúc này hắn đã rơi vào đường cùng!
Bởi lẽ giữa tên và thương, hắn chỉ có thể chọn phòng thủ một cái! Mà hắn biết, phía sau mũi tên kia còn có mũi tên khác! Hiện giờ tình cảnh của hắn giống hệt Hắc Diêm ban nãy vậy!
Cuối cùng, Diệp Huyền chọn phòng thủ tên, hắn cũng đường cùng rồi.
Kiếm ra khỏi vỏ!
Uỳnh!
Mũi tên kia đã bị kiếm của Diệp Huyền chặn lại. Diệp Huyền sững sờ, bởi lẽ hắn phát hiện, cây trường thương kia không hề đâm vào đầu hắn.
Một luồng sức mạnh đã chặn đứng cây trường thương kia!
Hết chương 3855.



Bạn cần đăng nhập để bình luận