Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 945: Điên Rồi

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền:

- Có khả năng!

Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu thôn phệ thần tinh!

Thiếu nữ cũng không vội, cứ như vậy đứng ở một bên, nàng khẽ vuốt ve thớt Tinh Hà Câu ở bên cạnh kia, yêu thú này vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn.

Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền ngồi xếp bằng ở trước cửa đứng lên, hắn nhìn về phía thiếu nữ, sau đó giơ giơ Thiên Tru Kiếm trong tay:

- Ta không thể dùng chuôi kiếm này, đúng không?

Thiếu nữ mặt không biểu tình:

- Đúng, kiếm khác tùy ngươi sử dụng!

Thiếu nữ nhìn chằm chằm Diệp Huyền, Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

- Hóa ra, một người còn có khả năng vô sỉ đến trình độ này, ngươi làm mới nhận thức của ta đối với hai chữ "Vô sỉ" này!

Hơn nữa, chuôi kiếm này vừa xuất hiện, thớt Tinh Hà Câu bên cạnh nàng lập tức trở nên bất an.

Thiếu nữ lắc đầu:

Thanh âm vừa dứt, một tiểu nữ hài xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, chính là Tiểu Linh Nhi, mà trong ngực nàng, ôm một thanh kiếm!

- Ngươi đã muốn dùng vậy thì cứ dùng đi! Người Thần Quốc ta, cũng không phải là thua không nổi!

Diệp Huyền gật đầu, sau đó nói:

Diệp Huyền: "..."

Lúc nhìn thấy thanh kiếm kia, vẻ mặt thiếu nữ cách đó không xa lập tức trở nên kinh hãi, rõ ràng là chuôi kiếm này còn mạnh hơn cả thanh kiếm vừa rồi a!

- Tiểu Linh Nhi, mang kiếm của ta ra đây!

- Ta dùng kiếm này, không có vấn đề chứ?

- Thiên tài đến từ Thần Quốc, ngươi cẩn thận nhìn xem, ta sẽ không sử dụng kiếm!

Nguy hiểm!

Không sử dụng kiếm!

Thiếu nữ nói:

Diệp Huyền cười cười, sau đó để Tiểu Linh Nhi thu thanh kiếm kia vào, hắn nhìn về phía thiếu nữ:

Không Gian đạo tắc!

Nói xong, nàng âm thầm đề phòng.

Cải biến vị trí không gian!

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền:

Thiếu nữ nắm chặt tay trái, vẻ mặt âm u.

Bốn phía một mảnh xôn xao, Diệp Huyền này không sử dụng kiếm?

Diệp Huyền cười nói:

Nàng tự nhiên là không cam lòng! Thua cược theo cách này, nàng làm sao cam tâm?

Không cam tâm!

- Có đúng không, vậy thì hãy để ta mở mang kiến thức một chút!

Diệp Huyền nhìn thiếu nữ cách đó không xa:

- Ngươi thua!

Thua!

Diệp Huyền gật đầu, sau một khắc, giữa chân mày hắn đột nhiên xuất hiện một chữ "Không" nho nhỏ.

Thiếu nữ kia cũng là một mặt mộng bức!

Giữa sân, tất cả mọi người sửng sốt!

Trong nháy mắt khi Không Gian đạo tắc xuất hiện, không gian xung quanh thiếu nữ cách đó không xa trực tiếp biến ảo một hồi, sau một khắc, thiếu nữ còn chưa kịp phản ứng, bản thân nàng đã trực tiếp xuất hiện ở ngoài ngàn trượng!

- Thế nào, thiên tài đến từ Thần Quốc, ngươi thua không nổi sao? Nếu ngươi thua không nổi, cũng không quan hệ, mang theo ngựa của ngươi đi đi! Ta không bắt buộc!

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền:

- Đây là ngươi nói nha!

Nói xong, nàng trở mình lên ngựa, sau đó quay người trực tiếp biến mất ở phần cuối cách đó không xa!

Diệp Huyền một mặt mộng bức!

Thứ đồ gì?

Thứ quỷ gì?

Thật sự đi rồi?

Thần Quốc kiêu ngạo đâu?

Cách đó không xa, Diệp Huyền nhìn thoáng qua nam tử:

Cùng lúc đó, nam tử trực tiếp lùi lại nhanh mấy chục trượng.

Chính là tay của nam tử!

Theo một kiếm của Diệp Huyền chém đến, một cánh tay trực tiếp bay ra ngoài.

Xuy!

Đồng tử của nam tử hơi co lại, sau một khắc, hắn đột nhiên đánh ra phía trước một quyền.

Diệp Huyền cũng không có tức giận, cười nói:

- Ngoại vật cũng là một loại thực lực, không phải sao?

Nam tử cười lạnh:

- Vậy ngươi không cảm thấy mất mặt sao? Đối mặt với cường giả Thần Quốc, dựa vào loại phương thức đầu cơ trục lợi này, ngươi không ngại mất mặt, nhưng chúng ta đều cảm thấy mất mặt!

Diệp Huyền hỏi:

- Vậy vì sao vừa rồi ngươi không xuống đơn đấu với nàng?

Nam tử cười lạnh:

- Muốn nhìn ngươi biểu diễn!

Diệp Huyền đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Nam tử thoạt nhìn cũng không lớn, hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, tầm tuổi này mà đã đạt đến Chứng Đạo cảnh, khẳng định không phải người bình thường!

Chứng Đạo cảnh!

Nghe vậy, Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía nam tử nói chuyện ở trên tường thành, giờ phút này, nam tử kia cũng đang nhìn hắn.

- Hóa ra đây chính là thiên tài Kiếm Thánh trong truyền thuyết kia sao, chỉ biết dựa vào ngoại vật thôi sao?

Đúng lúc này, trên tường thành, một tiếng cười lạnh đột nhiên vang lên:

Diệp Huyền mộng bức, nữ nhân này không ra bài theo sáo lộ a!

- Nếu nhìn ta biểu diễn, vậy thì câm miệng cho lão tử.

Nam tử đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền đột nhiên nhìn thẳng hắn:

- Ngươi nói thêm một chữ nữa, thử một chút!

Nam tử gằn giọng nói:

- Diệp Huyền, có bản lĩnh thì ngươi đừng cầm thanh kiếm kia! Ngươi...

Đúng lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên lóe lên từ giữa sân.

Nam tử còn chưa kịp phản ứng, đầu lâu đã trực tiếp bay ra ngoài!

Giữa sân, tất cả mọi người ngây người.

Giết thật sao?

Cách đó không xa, máu tươi trong cơ thể nam tử kia đột nhiên hóa thành một đạo huyết mang bị Diệp Huyền hấp thu, mà Diệp Huyền, toàn bộ thân thể bắt đầu rung động.

Lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên:

- Ai cho ngươi giết người ở nơi này?

Diệp Huyền quay người, nhếch miệng cười một tiếng:

- Thật có lỗi... Ta còn muốn giết tiếp!

Thanh âm vừa dứt, từ trong cơ thể hắn, một cỗ hồng quang đột nhiên tản ra ngoài, mà quanh người hắn, huyết dịch vậy mà đang bắt đầu sôi trào!

Bên trong Giới Ngục Tháp, thanh âm của A Việt đột nhiên vang lên:

- Huyết mạch gây chuyện, tên này không áp chế nổi huyết mạch này...

Huyết mạch!

Sau khi Diệp Huyền giết người đầu tiên, máu trong cơ thể của hắn bắt đầu sôi lên!Mà sau khi máu sôi lên, trong đầu hắn bỗng xuất hiện một ý niệm!

Giết người!

Rất muốn giết người!

Giờ phút này, kiếm ý của hắn đều áp chế không được suy nghĩ ấy!

Một người đàn ông trung niên đứng trước mặt Diệp Huyền. Khi y nghe Diệp Huyền nói thế, ánh mắt của y lập tức lạnh đi. Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Mau, ta không muốn giết người … A không, ta muốn giết người, ta…

Đột nhiên, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên, tiếp đó hắn đột nhiên chém nhanh về trước một kiếm!

Người đàn ông trung niên biến sắc, tay cầm trường thương đâm vội về trước một cái!

Xoạt!

Thanh trường thương kia vừa tiếp xúc với Thiên Tru Kiếm của Diệp Huyền đã bị chém thành hai nửa.

Nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt y thay đổi, vội lui lại. Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên phóng về phía một nam tử đứng bên cạnh. Người kia xanh mặt xoay người chạy…

Cứ như vậy, Diệp Huyền điên cuồng chém người trong sân, thấy kẻ nào băm kẻ đó!

- Diệp Huyền điên rồi!

Trên Vạn Sơn Trường Thành loạn hết lên!

Không có ai ngăn cản Diệp Huyền. Thần trí của hắn lúc này đã có chút không bình thường. Không những thế, trong tay của hắn còn cầm thanh Thiên Tru Kiếm kia, ai cũng không đỡ nổi một kiếm của hắn!

Đúng lúc này, một lão già đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.

Người này, chính là Sở Chân Nhân.

Diệp Huyền không quan tâm đó là ai, đưa tay chém ra một kiếm!

Sở Chân Nhân nhíu mày, thân hình hắn chợt lóe, tránh thoát một kiếm kia của Diệp Huyền. Sau đó lão dùng tay điểm lên giữa chân mày của hắn!

Cơ thể của Diệp Huyền run lên. Tiếp đó, huyết mạch trong cơ thể hắn bị một cỗ lực lượng thần bí trấn áp! Nhưng rất nhanh, máu trong cơ thể của Diệp Huyền lại bắt đầu sôi bùng lên, giống như nước sôi bị nấu trên lửa lớn!

Bùm!

Một quầng sáng đỏ đột nhiên lao ra từ đỉnh đầu của Diệp Huyền. Lực lượng cường đại đó ép Sở Chân Nhân lùi liên tiếp về sau mấy bước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận