Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2367: Không có tác dụng đâu

Giản Tự Tại!

Diệp Huyền mừng rỡ: "Giản tỷ, sao ngươi cũng tới vậy!"

Giản Tự Tại bật cười ha ha: "Biết ngươi gặp nạn nên ta tới đó!"

Nghe vậy, Diệp Huyền không khỏi thấy ấm lòng.

Lúc này, Giản Tự Tại chỉ vào Huyền Ung phía không xa: "Người này cứ để ta!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Giản tỷ phải cẩn thận đấy!"

Giản Tự Tại bật cười ha ha: "Yên tâm!"

Nói đoạn, nàng bèn biến mất ngay tại chỗ.

Chớp mắt đã đến ban đêm.

Thiến Thiến vội vã trở về.

Trong nội tâm của Lâm Bắc Thần, càng ngày càng nôn nóng khó mà áp chế.

Rất nhanh đã đến đêm khuya.

Uy lực dưới nắm đấm của nàng không hề yếu hơn so với cây trường kích!

Đi vào đại điện, trong khoảnh khắc ánh mắt rơi trên người Lâm Bắc Thần, Thiến Thiến giật nảy cả mình.

Ở phía xa xa, Huyền Ung nhíu mày, hắn ta đâm trường kích về phía trước, không gian lập tức chấn động!

Nàng đã dựa theo mệnh lệnh của Lâm Bắc Thần, bố trí xong tất cả.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn yên tâm. Hắn quay người nhìn về phía Tinh Túc Thần Trận, ngay sau đó lại xông tới!

Tuy nhiên Giản Tự Tại lại đỡ được nhát đâm đó bằng nắm đấm của mình!

Lâm Bắc Thần ngồi một mình, không nhúc nhích.

Nàng như thể nhìn thấy chuyện gì cực kỳ đáng sợ, nhìn Lâm Bắc Thần, trong mắt tràn đầy sự chấn kinh cùng trìu mến.

Ánh trăng như nước chiếu rọi đến.

"Thế nào?"

Liền vội vội vàng tới dỗ dành hắn.

"Thiếu gia, người làm sao vậy?"

Lâm Bắc Thần duỗi tay ra lần mò.

Chết tiệt.

Hắn nắm được một sợi tóc, lại là...

Thiến Thiến che cái miệng nhỏ, nói: "Thiếu gia, sao tóc của người ..."

Nhìn tóc bạc trong tay, Lâm Bắc Thần im lặng không nói gì.

Lâm Bắc Thần chú ý tới ánh mắt của Thiến Thiến, không khỏi giật mình.

"Thiếu gia ngươi..."

Người quá lo lắng và dày vò, thật sự có thể bạc tóc chỉ trong một đêm.

Thì ra tiểu thuyết võ hiệp không phải gạt người.

Tóc ta?

Màu tuyết trắng?

Tóc như tuyết?

Tóc ta bạc rồi?

Ta không phải đã trọc rồi đấy chứ.

Nhưng mà...

Vẫn dày rậm.

Vẫn còn.

Thiến Thiến đi tới, với vẻ mặt thương tiếc ôm chầm lấy Lâm Bắc Thần trong vòng tay, nói: "Thiếu gia, không trách người, khi Thiên Thiên tỷ tỷ ra đi, cũng không trách người, nàng và Tiểu Nhược Tố đều đang đợi người, chúng ta sẽ ở cùng nhau, nhất định phải tìm các nàng trở về."

Lâm Bắc Thần ôm lấy eo của Thiến Thiến, nói: "Ừm, nhất định sẽ tìm về, bất kể là bước qua thiên sơn vạn thủy, hay là chân trời góc biển, bất kể là đi khắp các vì sao, hay là bước ra khỏi Hồng Hoang, cũng nhất định phải tìm các nàng trở về."

Thiến Thiến đau lòng xoa xoa mái tóc bạc của Lâm Bắc Thần, nói: "Thiếu gia, cho dù người bạc tóc, cũng cực kỳ anh tuấn."

Lâm Bắc Thần ừ một tiếng.

Ngày xưa đại đạo pháp tắc chính là trật tự của trời đất!

Thế nhưng hiện giờ đại đạo pháp tắc đã bị người ta lợi dụng... Người sai không phải đại đạo mà là những người bảo vệ đại đạo.

Ở phía xa xa, Bạch Đế Tử nhìn Mộ Niệm Niệm: "Theo lí mà nói thì đáng ra Ngũ Duy Kiếp phải bùng phát hoàn toàn rồi mới phải, thế nhưng tình hình lại không hề như vậy, điều này là do ngươi!"

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: "Ngươi đoán à?"

Bạch Đế Tử lắc đầu: "Cô nương, không thể không nói ngươi khiến ta ngạc nhiên lắm đấy, nhưng hiện giờ nên kết thúc rồi!"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: "Theo như chúng ta điều tra thì có vẻ ngươi có rất nhiều người chống lưng, thế nhưng nếu so sánh số lượng người và so sánh sức mạnh thì ngươi nào phải đối thủ của Đạo Đình chúng ta?"

Hắn ta vừa dứt lời thì trên Chiến Đạo có một lão giả mặc đạo bào, tay cầm phất trần bỗng xuất hiện.

Thần Quân!

Sau khi Thần Quân xuất hiện, sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên trầm trọng!

Thần Quân xuất hiện lại nhìn chằm chằm Mộ Niệm Niệm.

Rất rõ ràng, Bạch Đế Tử muốn ép Mộ Niệm Niệm ra tay, bởi vì chỉ cần nàng ra tay thì vũ trụ này sẽ càng hủy diệt nhanh hơn, mà vũ trụ gia tăng tốc độ hủy diệt thì thực lực của nàng cũng sẽ càng lúc càng yếu!

Mục đích của Bạch Đế Tử rất đơn giản, hắn ta muốn giết Mộ Niệm Niệm và Diệp Huyền bằng cái giá nhỏ nhất.

Bởi lẽ Đạo Đình còn có kẻ địch là Đạo Chủng chi địa, bọn họ không thể hi sinh quá nhiều tại Ngũ Duy vũ trụ.

Diệp Huyền ở bên cạnh Mộ Niệm Niệm lấy một cái hộp ra. Cái hộp này hắn có được từ Kiếm Tông. Diệp Huyền đang định mở hộp thì Mộ Niệm Niệm lại lắc đầu.

Hắn nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm mỉm cười, nói: "Không có tác dụng đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận