Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3675. Một mình!



Chương 3675. Một mình!




Diệp Huyền liếc nhìn hướng mà lão giả chỉ, ngay sau đó một thanh kiếm đột nhiên bay vụt đi!
Lão giả kia tái mặt, hắn ta vội giơ tay lên trước, một luồng sức mạnh to lớn cuộn trào.
Thanh Huyền Kiếm đã chém tới!
Vụt!
Thanh Huyền Kiếm xuyên thẳng qua tay lão giả, máu tươi bắn ra.
Có điều lúc này, lão giả đã quay người trốn mất.
Một lão giả khác cũng trốn đi!
Chạy mất rồi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền trầm mặc.
Nếu như cường giả Vô Tâm cảnh không đấu với hắn mà một lòng muốn chạy trốn thì hắn cũng rất khó để miểu sát đối phương, trừ phi xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Chỉ cần đối phương phòng bị là hắn rất khó để miểu sát đối phương!
Một lát sau, Diệp Huyền quay người đi về phía Linh Sơn.
Khi hắn trở lại Linh Sơn, Huyền lão đột nhiên hỏi: “Tại sao ngươi tu luyện nhanh như vậy?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thiên tài mà!”
Đương nhiên hắn sẽ không để lộ bí mật của tiểu tháp. Đùa hả, công năng này của tiểu tháp vô cùng nghịch thiên, nếu để lộ thì e là sẽ gặp vô số phiền phức!
Không được lộ của!
Huyền lão nhìn Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng.
Diệp Huyền lại lấy một con cừu ra nướng, sau đó nói: “Tiền bối, Chấp Pháp Tông là thế lực như thế nào vậy?”
Giờ hắn đã có thù với Chấp Pháp Tông, bắt buộc phải tìm hiểu thế lực này một phen.
Huyền lão trầm mặc một hồi rồi nói: “Không biết nữa!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Không biết ư?”
Huyền lão gật đầu: “Đã rất nhiều năm nay ta không xuống núi rồi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Chẳng lẽ ngày nào ngươi cũng quét tước ở đây?”
Huyền lão mỉm cười: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền hỏi: “Quét bao nhiêu năm rồi?”
Huyền lão nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Chín trăm vạn năm rồi!”
Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền hóa đá.
Quét chín trăm vạn năm á?
Kinh khủng thật đấy!
Huyền lão liếc nhìn Diệp Huyền: “Sơn chủ sắp về rồi! Ngươi xuống núi đi!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Có phải Ngôn Bán Sơn, Ngôn sơn chủ?”
Huyền lão gật đầu: “Nha đầu này tính tình không được tốt lắm, có thể nàng ta sẽ không thích ngươi, thế nên tốt nhất là ngươi xuống núi đi!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao lại không thích ta?”
Huyền lão nói: “Ngươi lắm lời quá, hơn nữa trông còn lông ba lông bông.”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Huyền lão lại nói: “Tại sao ngươi tới Huyền Sơn của chúng ta?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Trung Sơn Vương bảo ta tới, muốn ta xin làm môn hạ của Bán Sơn cô nương…”
Huyền lão nhíu mày: “Trung Sơn Vương?”
Diệp Huyền gật đầu.
Huyền lão trầm mặc một lúc rồi nói: “Có thể hắn ta đang lừa ngươi đấy!”
Diệp Huyền: “…”
Huyền lão nói: “Sơn chủ tính tình không được tốt cho lắm, hơn nữa chắc chắn nàng ta sẽ không nhận ngươi làm đồ đệ!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ta không đủ ưu tú à?”
Huyền lão do dự một lát rồi bảo: “Đúng là chưa đủ ưu tú!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, lão đầu này chẳng biết nói chuyện gì cả!
Huyền lão lại nói: “Đi đi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một hồi rồi gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn đứng đậy, khẽ hành lễ rồi quay người đi xuống núi.
Thế nhưng không lâu sau, Diệp Huyền lại quay lại trước mặt Huyền lão.
Huyền lão nhìn Diệp Huyền: “Ngươi làm gì thế?”
Diệp Huyền chỉ xuống phía xa xa dưới núi: “Có nhiều cường giả của Chấp Pháp Tông đến!”
Huyền lão quay đầu liếc nhìn, phía dưới núi có hai lão giả cùng một nam tử trung niên không biết xuất hiện từ lúc nào!
Nam tử trung niên mặc trường bào màu vàng kim, trong tay cầm một cây trường kích.
Huyền lão nói: “Vô Niệm cảnh!”
Diệp Huyền gật đầu: “Mạnh hơn nhiều so với Cốc Nhất ban nãy!”
Huyền lão nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta có thể ở đây mấy hôm không? Năm hôm thôi!”
Huyền lão đáp: “Tùy ngươi!”
Diệp Huyền mừng rỡ, lúc này Huyền lão lại bảo: “Có điều, ta phải nhắc nhở ngươi, sơn chủ có thể về bất cứ lúc nào. Nếu như nàng ta về, ngươi sẽ gặp phiền phức lớn đấy!”
Sơn chủ!
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta không đen đủi vậy đâu!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người vào một gian nhà tranh, sau đó bắt đầu tu luyện!
Lần này, hắn không tu luyện Vô Tâm cảnh mà tu luyện Phi Kiếm Định Sinh Tử của mình!
Lúc nãy ra tay hắn phát hiện, Phi Kiếm Định Sinh Tử của mình vẫn có thể nhanh hơn, nhất là khi có thêm Thanh Huyền Kiếm, hơn nữa nó còn có thể ngó lơ thời không!
Nhanh!
Mục đích của Diệp Huyền rất đơn giản, chỉ một chữ thôi, đó chính là nhanh!
Nhanh đến cực điểm!
Dưới Linh Sơn.
Nam tử trung niên tay cầm trường kích nhìn lên Linh Sơn, không biết hắn ta đang nghĩ gì.
Một lão giả trầm giọng nói: “Cố trưởng lão, Linh Sơn đang muốn bảo vệ cái tên Diệp Huyền kia!”
Cố trưởng lão lạnh mặt: “Thế ngươi có thể làm gì?”
Vẻ mặt lão giả có hơi khó coi.
Bọn họ thực sự chẳng thể làm gì!
Người của Linh Sơn rất ít, chỉ có hai người thôi, thế nhưng toàn bộ nơi này lại không một thế lực nào dám chọc vào bọn họ!
Trừ A Đạo Linh vô địch năm xưa ra thì Ngôn Bán Sơn cũng là một sự tồn tại kinh khủng!
Cố trưởng lão nhìn Linh Sơn, đoạn khẽ nói: “Theo như ta được biết thì thiếu niên kia trước đó cũng chỉ mới đạt Mệnh Thể cảnh, mà trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, hắn đã tăng lên Mệnh Tri… Hơn nữa còn có thể miểu sát trưởng lão Cốc Nhất! Mặc dù hắn đã giết Cốc Nhất khi hắn ta không đề phòng, nhưng như vậy cũng là không đơn giản rồi!”
Hết chương 3675.



Bạn cần đăng nhập để bình luận