Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1748: Không biết là địch hay bạn

Phập!

Linh hồn của Thiên Tử trực tiếp bị hút sạch bách. Sau khi hút lấy linh hồn của Thiên Tử, Trấn Hồn Kiếm rung lên kịch liệt, sức mạnh linh hồn cuộn trào bên trong nó.

Mà đúng lúc này, mây đen bỗng kéo đến trên bầu trời, một luồng sức mạnh cực lớn bao bọc lấy Diệp Huyền.

Diệp Huyền khẽ chau mày, hắn nhìn về phía Nhậm Bình Sinh.

Lúc này, Vô Hy nói: “Không phải hắn ta ra tay đâu!”

Diệp Huyền đang tính nói gì đó thì Nhậm Bình Sinh lên tiếng: “Là Thiên Đạo!”

Diệp Huyền nói: “Ta giết Thiên Tuyển Chi Tử nên đắc tội với Thiên Đạo à?”

Vô Hy gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền nhìn mây đen trên nền trời, sắc mặt hắn bình tĩnh vô cùng. Đừng bảo Thiên Đạo sẽ xử hắn thật đấy nhé?

Chuyện gì thế này?

Thiên Đạo thực sự sẽ xuất hiện sao?

Trông thấy cảnh tượng ấy, mọi người đều kinh ngạc, sững sờ!

Tương truyền Thiên Đạo đã ngủ say dưới dòng sông lịch sử, nếu như Thiên Đạo lại xuất hiện một lần nữa…

Uỳnh uỳnh!

Diệp Huyền nhìn lên bầu trời, mỉm cười: “Thiên Đạo muốn giết ta hay gì?”

Diệp Huyền cũng sững sờ, cứ biến mất như vậy sao?

Vô Hy nhìn nền trời tối tăm, trong mắt là vẻ hoang mang.

Vô Hy nhìn mây đen trên nền trời, sắc mặt hắn ta sầm xuống, không biết đang nghĩ gì.

Đúng lúc ấy, mây đen bỗng nhiên tan đi, như thể chưa từng xuất hiện vậy!

Diệp Huyền híp hai mắt lại, hắn đang định ra tay thì lúc này, Vô Hy đã chắn trước mặt hắn.

Nhậm Bình Sinh cũng ngẩng đầu nhìn mây đen, cũng muốn biết rốt cuộc Thiên Đạo có xuất hiện hay không!

Vô Hy phất tay.

Đúng lúc đó, Nhậm Bình Sinh ở phía không xa đột nhiên biến mất. Gần như cùng lúc, Vô Hy cũng biến mất.

Không gian trước mặt Diệp Huyền bỗng nhiên nứt ra, một luồng sức mạnh cực lớn khiến hắn phải lùi lại liên tiếp. Mà khi hắn còn chưa dừng lại thì luồng sức mạnh ấy bỗng xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Nhậm Bình Sinh nhìn Vô Hy bằng ánh mắt lạnh lùng, sau đó hắn ta chuyển sang nhìn Diệp Huyền: “Để ta xem xem hắn ta bảo vệ ngươi được không!”

Nhậm Bình Sinh nhìn đối phương và nói: “Ngươi thực sự muốn bảo vệ hắn ư?”

Cứ thế, hắn rời đi cùng với Vô Hy.

Không gian trước mặt hắn lập tức hóa thành hư vô!

Diệp Huyền nói: “Gây phiền phức cho Hộ Đạo giả!”

Rầm rầm!

Vô Hy đáp: “Không, ta thấy ngươi to gan quá mà thôi!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối không tin hả?”

Vô Hy lắc đầu.

Lúc này, Nhậm Bình Sinh cũng xuất hiện trước mặt Vô Hy.

Hắn đi theo Vô Hy đến Thiên Ma thành của Thiên Ma tộc. Đây chính là đại bản doanh của Thiên Ma tộc, mà sau khi đến được Thiên Ma thành, Diệp Huyền phát hiện linh khí ở đây thực sự vô cùng tệ!

Kém xa so với linh khí ở Thiên Đạo thành!

Trên bầu trời của Thiên Ma thành, Vô Hy nhìn Diệp Huyền và nói: “Mục đích tới Thiên Đạo tinh vực của ngươi là gì?”

Vô Hy mỉm cười: “Nhậm Bình Sinh, sư đồ các ngươi đúng là không biết xấu hổ!”

Diệp Huyền gật đầu.

Sau khi Nhậm Bình Sinh rời đi, Vô Hy bèn nhìn Diệp Huyền và nói: “Đi thôi!”

Nói đoạn, hắn ta quay người và biến mất nơi cuối chân trời.

Diệp Huyền khẽ nói: “Tiền bối, các ngươi đã từng đánh Thiên Đạo thành chưa?”

Vô Hy bỗng bảo: “Nếu chúng ta có thể hủy diệt Thiên Đạo thành thì ngươi sẽ đứng về phe nào?”

Diệp Huyền nhìn Vô Hy, hắn nói: “Tại sao tiền bối lại hỏi như vậy?”

Vô Hy mỉm cười: “Ngươi là nhân loại, còn chúng ta là Thiên Ma.”

Diệp Huyền lắc đầu: “Tiền bối, ngươi chỉ muốn hủy diệt Thiên Đạo thành hay là muốn xưng bá Ngũ Duy?”

Vô Hy mỉm cười: “Ta không làm được điều ấy!”

Nói đoạn, hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Thế đạo hiện giờ quá hỗn loạn! Mặc dù Thiên Ma tộc chúng ta có thực lực không hề yếu, thế nhưng để xưng bá Ngũ Duy thì còn lâu mới làm được, nhất là trong bối cảnh nhiều cường giả đến từ nhiều thời đại khác nhau đang tề tựu lại!”

Diệp Huyền nhìn Thiên Ma thành ở phía dưới, hắn hỏi: “Tiền bối có biết Ngũ Duy Kiếp không?”

Vô Hy gật đầu: “Đương nhiên là biết rồi, nếu như ta tính không sai thì Ngũ Duy Kiếp chắc sẽ còn chín năm nữa là tới.”

Diệp Huyền liếc nhìn Vô Hy, hắn nói: “Thiên Ma tộc đã sống sót ở Ngũ Duy Kiếp như thế nào vậy?”

Vô Hy đáp: “Hi sinh vô số tiền bối!”

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn trầm mặc.

Rất rõ ràng, những thế lực có thể tồn tại ở Ngũ Duy Kiếp đều phải trả một cái giá vô cùng bi thảm!

Lúc này, Vô Hy bỗng nói: “Tiếp theo ngươi định thế nào?”

Nói đoạn, Vô Hy ngẩng đầu nhìn lên trời cao, khẽ nói: “Nghe đâu người giết Thiên Tuyển Chi Tử sẽ bị trời phạt! Thế nhưng Diệp Huyền lại không! Điều này không hề bình thường!”

Vô Hy mỉm cười: “Không để bụng. Có điều ngươi đừng ra khỏi thành, ra khỏi thành nhỡ Nhậm Sinh Bình nhắm vào ngươi thì ta không thể bảo vệ ngươi được đâu! Với cả phía nam nơi này có một khu cấm địa, ngươi đừng có tới đó.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi.”

Vô Hy gật đầu, sau đó quay người và biến mất.

Diệp Huyền cũng rời đi.

Trên hư không, Vô Hy liếc nhìn hắn ở phía dưới, trầm mặc hồi lâu.

Lúc này, Lâm Ma xuất hiện bên cạnh Vô Hy, trầm giọng nói: “Sư tôn, người này không biết là địch hay là bạn, chúng ta giữ hắn lại e là…”

Vô Hy bỗng nói: “Hắn có phải là kẻ địch của Hộ Đạo giả không?”

Lâm Ma gật đầu: “Phải!”

Vô Hy nhìn Lâm Ma, đoạn nói: “Nếu hắn đã là kẻ địch của Hộ Đạo giả thì sẽ không đối đầu với chúng ta. Sau này hành sự ngươi phải mở to mắt ra, phải biết nhìn xa trông rộng! Diệp Huyền không phải một người đơn giản đâu, hắn không những sở hữu nhiều bảo vật mà còn có huyết mạch vô cùng thần bí. Hắn chắc chắn không phải một người bình thường. Hơn nữa, mới nãy hắn đã giết một vị Thiên Tuyển Chi Tử, thế nhưng hắn lại chẳng bị sao cả!”

Diệp Huyền nhìn Vô Hy, hắn đáp: “Ta muốn ở lại Thiên Ma tộc một thời gian, tiền bối không để bụng chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận