Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1261: Tù Thần!

Một kiếm này còn nhanh hơn một kiếm của Diệp Huyền!

Mà gần như là cùng thời khắc đó, một thanh trường thương đột nhiên từ không trung đâm tới, đâm thẳng đỉnh đầu Tri Tĩnh!

Trong chớp nhoáng này, sắc mặt Tri Tĩnh trở nên dữ tợn, hắn ta đột nhiên gầm lên giận dữ: “Xuất!"

Vừa dứt lời, một thanh kiếm màu đen đột nhiên từ trong cơ thể hắn ta bay ra.

Ầm!

Một mảnh hắc sắc kiếm quang từ trong hắc kiếm này chấn động ra, trong chớp mắt, ba người Diệp Huyền bị đẩy lùi lại nghìn trượng!

Nơi xa, Diệp Huyền nhìn về phía Tri Tĩnh, trước mặt Tri Tĩnh lơ lửng một thanh trường kiếm, quanh thân kiếm có một con hắc long hư ảo lượn vòng, gương mặ của hắc long dữ tợn, đang căm tức nhìn Diệp Huyền.

Tri Tĩnh chậm rãi nhắm hai mắt lại: “Các ngươi thành công chọc giận ta rồi đấy!"

An Lan Tú nắm chặt trường thương trong tay, trường thương trong tay nàng bắt đầu rung động!

Bốn người đều chuẩn bị liều mạng!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt bốn người Diệp Huyền đều nặng nề hẳn.

Mạc Tà chậm rãi nắm chặt hai tay, trong cơ thể hắn cũng có một luồng sức mạnh to lớn đang ngưng tụ!

Mặc dù nghe có vẻ khó tin, bởi vì cảnh giới của hắn ta vượt qua bốn người Diệp Huyền, nhưng sự thật chính là như thế.

Kiếm phá trường không!

Giờ này khắc này, hắn ta đột nhiên phát hiện mình đã hơi xem thường bốn người Diệp Huyền.

Nơi xa, Tri Tĩnh nhìn Diệp Huyền: “Một kiếm trảm ngươi!"

Tri Tĩnh xòe lòng bàn tay ra, hắc kiếm này đột nhiên nhanh chóng xoay tròn, từng tiếng kiếm minh chấn động mà ra.

Bốn người này liên thủ đúng là có năng lực chém giết hắn ta.

Bên cạnh, sắc mặt của Tiểu Thất bình tĩnh, trên đầu ngón tay phải của nàng có một đạo kiếm quang lấp lóe.

Mà một kiếm này, mục tiêu là Diệp Huyền!

Diệp Huyền vung tay phải, Thiên Tru kiếm bay trở về bên trong Kiếm Hồ, ngay sau đó, vô số kiếm ý từ trong cơ thể hắn tràn ra, sau đó tràn vào bên trong Kiếm Hồ!

Diệp Huyền có thể đỡ được một kiếm này sao?

Vừa dứt lời, hắc kiếm trong tay hắn ta đột nhiên bay ra ngoài!

Một kiếm này giống như muốn hủy diệt Huyền Hoàng Đại Thế Giới, sức mạnh ẩn chứa trong đó làm cho tất cả mọi người đều sợ hãi.

Nói xong, hắn xuất hiện trước mặt ba người.

Vừa nói dứt câu, nàng cách không chỉ vào Tri Tĩnh, trong chớp mắt, kiếm quang trên đầu ngón tay nàng trực tiếp bay ra ngoài, nhưng mà sợi kiếm quang này còn chưa tới gần hắc kiếm đó thì đã trực tiếp vỡ vụn, hóa thành hư vô!

Thanh kiếm này ẩn chứa sức mạnh vượt xa hạn mức cao nhất mà thân thể hắn có thể chịu đựng!

Mà lúc này, ba người Tiểu Thất đột nhiên đứng ở trước mặt Diệp Huyền.

Cứu mạng?

Giữa sân, tất cả mọi người nhìn về phía hắn.

Ai đến cứu mạng?

Bọn họ cho là Diệp Huyền định tung đại chiêu gì đó nhưng không ngờ hắn lại hô cứu mạng?

Giữa sân tất cả mọi người đều ngây người?

Tiểu Thất nói: "Đồng loạt ra tay!"

Làm sao bây giờ?

Diệp Huyền chậm rãi nhắm hai mắt lại, khi thanh hắc kiếm này tới trước mặt hắn mấy chục trượng, hắn đột nhiên mở hai mắt ra, gào lên: “Cứu mạng..."

Đám người: "..."

Nhìn thấy một màn này, Tiểu Thất nhắm hai mắt lại, nàng đang định xuất thủ lần nữa thì đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Để ta đi!"

Bởi vì trực giác nói cho hắn biết hắn ăn không vô một kiếm này, dùng thân thể chặn, chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì!

Hắn không lựa chọn gắng gượng đón đỡ một kiếm này!

Nhìn thanh kiếm phá không mà đến đó, vẻ mặt của hắn cũng nặng nề.

Mà khi Diệp Huyền hô lên câu nói này, Tri Tĩnh đó lại ngừng lại, hắn ta nhìn lướt qua bốn phía, vẻ mặt có chút đề phòng!

Trước khi đến, hắn ta cũng có điều tra Diệp Huyền.

Thực lực của hắn chẳng ra sao cả nhưng chỗ dựa lại có cả đống!

Đây là kết quả hắn ta điều tra về Diệp Huyền trước khi đến.

Đương nhiên, giờ phút này sau khi giao thủ với Diệp Huyền, hắn ta mới phát hiện thật ra thực lực của Diệp Huyền này cũng rất mạnh mẽ, mạnh đến nằm ngoài dự đoán của hắn ta.

Diệp Huyền ở cảnh giới này lại có thể đánh với hắn ta một trận, cực kỳ kinh khủng!

Đương nhiên, hắn ta càng kiêng kị người sau lưng đối phương hơn.

Tri Tĩnh nhìn xung quanh, nhưng mà bốn phía cũng không có gì cả, một lát sau, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền, đối phương cười xấu hổ: “Ta tùy tiện hô..."

Tri Tĩnh nhắm hai mắt lại: “Ngươi đang đùa bỡn ta sao?"

Diệp Huyền gật đầu: “Ta đang đùa bỡn ngươi đấy!"

Tri Tĩnh đột nhiên biến mất tại chỗ.

Vù!

Một sợi hắc sắc kiếm quang từ giữa sân bay qua.

Diệp Huyền đột nhiên gầm lên: “Các huynh đệ, xử hắn ta!”

Tri Tĩnh kinh hãi nhìn Diệp Huyền: “Ngươi, ngươi đây là..."

Lần này, Tri Tĩnh không có dừng lại, nhưng mà không lâu sau, hắn ta hối hận!

Bởi vì khi Diệp Huyền hô lên ba chữ đó, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên bao phủ hắn ta, cùng lúc đó, trên đỉnh đầu hắn ta xuất hiện một cái chữ 'Tù' đỏ như máu.

Lục Đạo Chân Ngôn!

Đối mặt Tri Tĩnh mạnh mẽ này, Diệp Huyền dùng lá bài tẩy Lục Đạo Chân Ngôn này lần nữa.

Bởi vì Nhất Kiếm Vô Lượng và Trảm Tiên Kiếm Hồ đều không có tác dụng với đối phương, hắn chỉ có thể vận dụng Tù Thần của Lục Đạo Chân Ngôn!

Mà hắn vốn muốn hô là: Tù Thần!

Có thể nói hắn đã dùng chút thủ đoạn nhỏ, mà Tri Tĩnh này hết lần này tới lần khác trúng chiêu!

Khi chữ tù đỏ như máu đó xuất hiện trên đỉnh đầu Tri Tĩnh, trong nháy mắt sắc mặt hắn ta thay đổi!

Không cách nào động đậy!

Đám người: "..."

Nhìn thấy một màn này, khóe miệng Diệp Huyền hơi nhếch lên, sau một khắc, hắn bắt đầu lẩm bẩm gì đó, khi đạo hắc sắc kiếm quang đó tới trước mặt hắn chưa đến mười trượng lúc, hắn đột nhiên gầm thét: “Cứu mạng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận