Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1166: Bắc Minh

Nữ nhân này khác với những cường giả Thần Điện khác, nếu đối phương xuất hiện sớm một chút thì sợ là đã không có chuyện gì rồi.

Diệp Huyền thu lại suy nghĩ, hắn nhìn về phía năm pho tượng trước mặt kia, hai nữ ba nam!

Hắn lại hỏi: “Mấy kẻ được gọi là thần, bọn họ ở đâu?”

Lâm Hải lắc đầu: “Không biết.”

Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta, người kia cười khổ: “Quả thật không biết! Số lần bọn họ liên lạc với chúng ta cực kỳ ít, mà bọn họ cũng chưa từng xuất hiện ở tinh vực này bao giờ, chỉ có khi nơi này có người đạt đến Vị Tri cảnh thì bọn họ mới liên lạc với chúng ta thôi!”

Diệp Huyền hỏi: “Tại sao?”

Lâm Hải trầm giọng đáp: “Chỉ cần có người đạt đến Vị Tri cảnh, bọn họ sẽ kêu chúng ta liên lạc với đối phương, sau đó khiến đối phương thần phục. Nếu đối phương bằng lòng thì bọn họ sẽ ban ân xuống, giúp đối phương đạt đến Vị Tri cảnh chân chính!”

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại: “Vị Tri cảnh chân chính?”

Diệp Huyền hơi lắc đầu, đang định rời đi đúng lúc này, một pho tượng thần trước mặt hắn đột nhiên mở mắt…

Tuy rằng cách đây không lâu, một vị thần mới bị người trực tiếp giết chết trong một giây, nhưng điều này không có nghĩa mấy kẻ tự xưng là thần này yếu!

Thần?

Vẻ mặt của nam tử một chân và Giản Tự Tại cũng nặng nề hẳn đi!

Lâm Hải trầm giọng đáp: “Sẽ chết!”

Diệp Huyền quay người nhìn pho tượng kia, kẻ kia cũng đang nhìn hắn.

Lâm Hải gật đầu: “Vị Tri cảnh bản địa Huyền Hoàng Đại Thế Giới thật ra cũng không phải Vị Tri cảnh chân chính, chỉ có mấy linh khí đặc biệt được thần ban ơn kia mới có thể khiến bọn họ đạt đến Vị Tri cảnh chân chính! Mà nếu đối phương không bằng lòng tôn thở bọn họ…”

Nên nói là bọn họ chỉ yếu khi ở trước mặt nữ tử kia mà thôi!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn năm pho tượng, giống như Thanh Nhi nói, mấy thần này đang chăn heo.

Diệp Huyền hỏi: “Thì sẽ thế nào?”

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Lâm Hải lập tức thay đổi, hắn ta theo bản năng lùi lại vài bước!

Pho tượng đó nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Nhớ kỹ, ta là Hoang thần!”

Chính là có bộ mặt này!

Vừa dứt lời, đột nhiên pho tượng trở nên hư ảo, sau đó hóa thành hư không.

Còn ở trước mặt người khác, bọn họ vẫn là thần như cũ!

Hắn mỉm cười: “Sao thế?”

Bên phía Bắc Cảnh chỉ có hai Vị Tri cảnh, chính là Giản Tự Tại và nam tử một chân, không đúng, Giản Tự Tại vẫn chưa tính là Vị Tri cảnh, chẳng qua thực lực của nàng không hề yếu hơn Vị Tri cảnh một chút nào!

Bắc Cảnh.

Trong này có gần một nửa đều là người của Huyền Hoàng giới!

Diệp Huyền im lặng một lúc, sau đó dẫn mọi người rời đi.

Mấy năm nay, Huyền Hoàng giới vẫn luôn ẩn nhẫn.

Hoang thần!

Ngoài Bắc Cảnh và Huyền Hoàng giới ra, bây giờ lại thêm một Thần Điện nữa!

Vì trước đó nếu Huyền Hoàng giới bại lộ thực lực chắc chắn sẽ bị toàn bộ thế lực liên thủ lại nhắm vào, phải biết rằng năm đó sau khi Huyền Hoàng giới suy tàn, phần lớn địa bàn đều bị mấy thế lực lớn này phân chia!

Đương nhiên, bọn họ cũng không thể không ẩn nhẫn.



Một lần này, mọi người cũng kinh hãi về thực lực của Huyền Hoàng giới!

Vì bọn họ không ngờ Huyền Hoàng giới im hơi lặng tiếng nhiều năm này lại mạnh đến vậy!

Ẩn nhẫn!

Lúc này, trong vương điện của Bắc Cảnh gần như đã tập trung toàn bộ cường giả ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới!

Mà các cường giả Đăng Phong cảnh khác cũng không nhiều, Bắc Cảnh và Huyền Hoàng giới cộng lại cũng mới được ba mươi chín người!

Lão giả này được Huyền Hoàng chủ gọi tới, chắc hẳn là cường giả mạnh nhất hiện tại ở Huyền Hoàng giới.

Mà Bán Bộ Vị Tri cảnh cũng ít, lần lượt là tân nhiệm tộc trưởng của Hiên Viên tộc, tộc trưởng Vu tộc và một lão giả thần bí của Huyền Hoàng giới.

Phía bên Thần Điện có một cường giả Vị Tri cảnh, đó chính là Lâm Hải, mà Bán Bộ Vị Tri cảnh có chừng bảy người, Đăng Phong cảnh có ba mươi người!

Có thể nói, Thần Điện là thế lực mạnh nhất ở đây!

Trong điện, mọi người đều im lặng.

Diệp Huyền ngồi ghế chủ vị, phía trước cách hắn không xa chính là Huyền Hoàng chủ.

Bây giờ chiến sự đã kết thúc, nhưng có một vấn đề cũng đã xuất hiện.

Hiện giờ phải phân chia lại Huyền Hoàng Đại Thế Giới thế nào?

Hơn nữa, bây giờ giữa bọn họ rốt cuộc là quan hệ liên minh hay là trực tiếp thần phục Diệp Huyền…

Thần Điện không cần nói, chắc chắn là trực tiếp quỳ xuống rồi.

Thần hồn đều đã bị Diệp Huyền nắm trong tay rồi còn đâu!

Nhưng nếu muốn bọn họ quy thuận Diệp Huyền thì bọn họ chắc chắn sẽ không bằng lòng, dù sao thì một khi quy thuận, gia tộc của mình cũng sẽ thành thuộc hạ của người khác.

Chẳng ai muốn như thế cả!

Đúng lúc này, đột nhiên Diệp Huyền nói: “Các vị, ta không chơi mấy chiêu đó với các ngươi! Ta có một suy nghĩ thế này, chúng ta sẽ hợp thành một liên minh gọi là Bắc Minh, chúng ta là liên minh, công thủ đồng minh, các ngươi thấy thế nào?”

Liên minh!

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, chẳng ai nói gì.

Lúc này, Huyền Hoàng chủ cười nói: “Diệp công tử nói trọng điểm đi, bằng không mọi người cũng không dám bày tỏ thái độ!”

Diệp Huyền gật đầu: “Nói một cách đơn giản chính các ngươi là các ngươi chứ không phải thuộc hạ của Diệp Huyền ta, mọi người tự lo việc của mình. Chẳng qua, nếu có chuyện vậy chúng ta chính là một chỉnh thể, mọi người nhất định phải đoàn kết.”

Nói xong, hắn liếc mắt nhìn đám người, lại nói: “Bắc Minh sẽ thành lập bảy vị trưởng lão, bảy vị trưởng lão này có quyền cách chức minh chủ, không chỉ như thế, cứ hễ Bắc Minh chúng ta muốn làm bất cứ một chuyện gì đều phải có sự đồng ý của bảy vị trưởng lão này, các vị cảm thấy thế nào?”

Nghe thế, đám người có mặt ở đó bắt đầu thảo luận sôi nổi.

Huyền Hoàng chủ liếc mắt nhìn Diệp Huyền mà không nói gì cả.

Lúc này, tộc trưởng Hiên Viên tộc đột nhiên nói: “Ngược lại ý này cũng được, nhưng nếu có một ngày, có người muốn rút ra…”

Diệp Huyền cười đáp: “Tùy thuộc vào ý nguyện của bản thân mọi người, ai muốn rút lui thì chúng ta sẽ không ngăn cản, cũng sẽ không sát hại!”

Tộc trưởng Hiên Viên tộc gật nhẹ đầu: “Vậy cũng được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận