Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1351: Vận mệnh

Nghỉ ngơi một lát xong, Diệp Huyền hoạt động gân cốt một chút, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn về phía đạo thần lôi ở trên không trung, nhếch miệng cười một tiếng: "Tiếp tục nào!"

Vừa nói dứt câu, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, lúc này, đạo thần lôi ở trên không trong đột nhiên giáng xuống.

Chớp mắt sau…

Ầm!

Toàn bộ tinh không đột nhiên rung chuyển.

Sau vài lần hít thở, Diệp Huyền lại rơi xuống.

Giống như trước đó, toàn thân hắn đều bị thương!

Mà ước chừng một canh giờ sau, Diệp Huyền lại vọt tới...

Bọn họ ở chỗ này nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng biết thiên lôi này kinh khủng như thế nào. Mà điều bọn họ không ngờ được là, Diệp Huyền lại có thể dùng nhục thân để kháng thiên lôi.

Cứ như vậy, ước chừng hai tháng sau.

Tiếp tục!

Đối với Diệp Huyền, những người này càng kiêng kị hơn.

Chuyện này chứng minh nhục thân của hắn càng ngày càng có thể kháng đòn.

Giờ phút này hắn đã hoàn toàn có thể dùng nhục thân kháng lại đạo hắc lôi này, nhưng mà hắn vẫn không giết được hắc lôi này, bây giờ hắn và hắc lôi này chính là ngươi không đánh chết được ta và ta cũng không đánh chết được ngươi!

Cứ như vậy, hắn liên tục dùng nhục thân của mình để kháng trụ thiên lôi, để thiên lôi tôi luyện nhục thân của hắn, mà ước chừng sau mười mấy ngày, nhục thân của hắn càng ngày càng kháng đòn!

Một ngày này, Diệp Huyền đột nhiên đi đến trước mặt hắc lôi đó, đạo hắc lôi đó trực tiếp giáng xuống, một mảnh lôi quang trong nháy mắt bao phủ lấy Diệp Huyền.

Nhưng mà như vậy vẫn còn kém rất nhiều!

Lúc đầu, hắn bị thiên lôi đánh một lần suýt chút nữa thì bị đánh chết, mặc dù không bị đánh chết nhưng mà cũng phải mất nhiều thời gian mới có thể đứng lên được, nhưng bây giờ hắn bị thiên lôi đánh một lần, tối đa một khắc đồng hồ đã có thể khôi phục lại bình thường.

Nhục thân mạnh tới cỡ nào?

Lần này, Diệp Huyền vẫn không hề trốn tránh.

Trong lúc Diệp Huyền khổ tu, cường giả Tứ Duy cũng đến khu tinh không này, khi thấy Diệp Huyền dùng nhục thân đỡ thiên lôi, bọn họ cũng không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.

Bây giờ đối mặt với hắc lôi này hắn đã không còn sợ hãi gì nữa!

Lôi quang tán đi, Diệp Huyền đi ra.

Một đòn không có kết quả, hắc lôi về tới không trung, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía hắc lôi, mà lúc này đạo hắc lôi đó đột nhiên run lên kịch liệt, ngay sau đó, nó đột nhiên hóa thành một tia chớp giáng thẳng xuống.

Mà đạo hắc lôi đánh vào người hắn đã thối lui đến chân trời, nó trầm mặc một lát sau đó đột nhiên biến mất.

Toàn bộ tinh không, lôi quang lấp lóe, vô cùng đáng sợ.

Mà bây giờ Diệp Huyền đã xem như qua được cửa thứ nhất, nhưng mà những cửa sau đó, cửa sau lại mạnh hơn cửa trước.

Ầm!

Hiện tại, hắn không chỉ là kiếm thể mà còn là lôi thể!

Đúng lúc này, khí tức ẩn chứa bên trong đạo hắc lôi đó đột nhiên tăng vọt, Diệp Huyền giật mình, hắn còn chưa kịp phản ứng lại thì hắc lôi đó đã bao phủ hắn.

Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, không uổng công trong khoảng thời gian này hắn chịu tra tấn!

Thu hoạch!

Đương nhiên, mức độ mạnh mẽ của nhục thân đã cao hơn trước đây một cấp bậc!

Trong chớp mắt, mảnh tinh không này trực tiếp bị hắc lôi bao trùm.

Lúc này, Liên Thiển xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nàng quan sát hắn một chút, trong mắt lộ vẻ hơi kinh ngạc: "Nhục thân này của ngươi..."

Diệp Huyền nhìn nhục thân của mình, sau đó hắn ngây dại.

Vốn dĩ trong làn da của hắn ẩn chứa vô số kiếm ý và kiếm khí, nhưng mà bây giờ không chỉ có kiếm khí và kiếm ý mà còn có rất nhiều lôi điện, bọn chúng đã hòa làm một thể với kiếm ý và kiếm khí của hắn!

Ước chừng một khắc đồng hồ sau, Diệp Huyền chậm rãi từ một mảnh lôi quang đi ra, giờ phút này, có một mảnh lôi quang quấn quanh cơ thể hắn.

Tứ Duy thông đến Ngũ Duy tổng cộng có năm cửa.

Bọn họ biết, Diệp Huyền đã qua cửa thứ nhất này.

Nhìn thấy cảnh này, trong tinh không nơi xa, một số cường giả Tứ Duy nhao nhao nhìn về phía Diệp Huyền.

Liên Thiển nói: "Hấp thụ kiếm!"

Diệp Huyền nhìn về phía Liên Thiển, nàng nói: "Bây giờ nhục thân của ngươi đã có cơ sở vô cùng tốt, cho dù đột phá một lần nữa cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng không tốt gì."

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Nói xong, hắn lấy kiếm ra bắt đầu hấp thụ.

Kiếm vừa nhập thể, một luồng năng lượng tinh thuần đã trực tiếp từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, nhưng trong chớp mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.

Toàn bộ đã bị thân thể của hắn hấp thụ!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó lại lôi một thanh kiếm khác ra hấp thụ, thanh kiếm này vừa tiến vào trong cơ thể hắn đã trực tiếp bị hấp thụ sạch sẽ!

Diệp Huyền không hề dừng lại, lại lấy một thanh kiếm ra...

Cứ như vậy, ước chừng sau nửa canh giờ, hắn đã hấp thụ toàn bộ ba mươi thanh kiếm, khi hắn hấp thụ xong một thanh kiếm cuối cùng thì một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên từ trong cơ thể của hắn quét ra, những nơi luồng khí tức này đi qua không gian nổi lên từng cơn gợn sóng.

Vẫn chưa đột phá!

Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong cơ thể hắn, từng đạo khí thể mạnh mẽ lần lượt tản ra.

Bên cạnh, Liên Thiển nhìn Diệp Huyền nhưng không quấy rầy hắn.

Muốn bước chân vào Mệnh cảnh không dễ dàng đến vậy.

Cái gọi là Mệnh cảnh chính là phải hiểu số mệnh con người, hắn nhất định phải dựa vào mình ngộ ra mới được, nếu không thì hắn sẽ mãi kẹt ở một bước này cả đời!

Mệnh!

Cái gọi là mệnh, chính là chỉ vận mệnh.

Hỗn độn sơ khai, vận mệnh của tất cả sinh linh giống như đều đã được định trước.

Giống như sinh lão bệnh tử!

Đặc biệt là tử!

Từ xưa đến nay, ai có thể bất tử?

Có sinh thì có tử, đây là quy luật, cũng là vận mệnh của tất cả sinh linh!

Mà trong số các sinh linh bởi vì có một số người càng ngày càng mạnh cho nên có thể cảm nhận được một tia quỹ đạo vận mệnh của bản thân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận