Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3301: Để ta dẫn ngươi đi

Khưu trưởng lão kia cũng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền như thế: "Ngươi đã thắng rồi! Nhất thiết phải đuổi cùng giết tận sao?"

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Câu này của ngươi nghe cứ như thể người sai là ta thế nhỉ!"

Nói rồi, hắn chỉ vào Hư Yếm: "Vừa rồi hắn ta đã nhắm vào ta thế nào hả? Ta đòi một lời giải thích thì có vấn đề gì sao?"

Khưu trưởng lão nhìn Diệp Huyền, trong mắt lóe lên sát ý: "Chuyện này dừng lại ở đây thôi! Hiểu chưa?"

Diệp Huyền nhếch khóe môi cười dữ tợn: "Dừng lại ở đây thôi? Con mẹ nó, ngươi là cái thá gì?"

Khưu trưởng lão híp mắt lại: "Làm càn!"

Nói rồi, đột nhiên hắn ta biến mất ngay tại chỗ.

Mà lúc này, Diệp Huyền cũng bước lên một bước, một bước vừa ra, kiếm đã chém đi.

Một khắc này, tất cả bọn họ đều kinh ngạc khủng khiếp!

Hắn đã sử dụng Bạt Kiếm Thuật trong một nhát kiếm vừa rồi!

Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, Khưu trưởng lão kia trực tiếp bị chém bay ngược về sau mấy nghìn trượng, cùng lúc đó, toàn bộ tinh không này bắt đầu biến mất từng chút một!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn tay mình, lúc này, trong tay hắn đã trống trơn.

Một mảnh kiếm quang đột nhiên bùng phát!

"Ngươi..."

Trong nháy mắt kiếm chém đi...

Chỉ là Bạt Kiếm Thuật đơn thuần chứ không phải Bạt Kiếm Định sinh Tử!

Ầm ầm!

Ầm!

Bọn họ đều không ngờ một nhát kiếm vừa rồi của Diệp Huyền lại đáng sợ như vậy! 975

Bây giờ hắn ta đã chỉ còn lại linh hồn!

Đám người xung quanh kinh hãi trong lòng, vội vàng lùi lại!

Vừa rồi nhục thân của hắn ta đã bị Diệp Huyền chém nát!

Thế nhưng, cho dù là vậy thì thanh kiếm này của hắn cũng không thể chịu đựng được sức mạnh của Bạt Kiếm Thuật, vì thế, hắn không sử dụng Thanh Huyền Kiếm.

Đúng lúc này, Khưu trưởng lão ở đằng xa đột nhiên kinh ngạc hô lên: "Kiếm kỹ này của ngươi..."

Một khắc này, tinh không đang tan biến dần này đã hoàn toàn trở nên yên tĩnh!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, Hư Yếm kia trực tiếp bị xóa sổ!

Diệp Huyền hơi nhếch khóe miệng lên: "Tại sao ta không dám?"

Cách đằng xa, sắc mặt của Hư Yếm kia lập tức thay đổi, hắn ta đang định ra tay nhưng lúc này, một thanh kiếm đã xuyên thủng mi tâm của hắn ta!

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc, sau đó bảo: "Nhưng sau này hắn ta có trả thù ta không?"

Bấy giờ, Diệp Huyền lại đột ngột biến mất tại chỗ.

Nói rồi, hắn ta nhìn về phía Khưu trưởng lão kia: "Khưu trưởng lão, ngươi sẽ không trả thù Diệp huynh đâu, đúng không?"

Nghe thế, Diệp Huyền nhíu mày lại, lúc này, đột nhiên thanh kiếm trong tya hắn rung lên, sắc mặt của Lý Tu Nhiên lập tức thay đổi, vội vàng nói: "Cũng có khả năng là không mà!"

Lý Tu Nhiên hơi chần chừ rồi đáp: "Có khả năng là có đi."

Ầm!

Nói rồi, hắn đang định ra tay thì lúc này, đột nhiên Lý Tu Nhiên xuất hiện trước mặt hắn, vội vàng ngăn cản hắn: "Diệp huynh, tuyệt đối không thể giết trưởng lão được đâu, một khi giết trưởng lão chính là tội chết đó!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Bộ giết trưởng lão là tội danh lớn lắm hả?"

Lý Tu Nhiên vội vàng gật đầu: "Vô cùng lớn ấy chứ, giết trưởng lão rồi đồng nghĩa với việc ngươi khiêu chiến với Chấp Pháp Điện, Chấp Pháp Điện sẽ không bỏ qua cho ngươi! Mà bây giờ, sự việc vẫn còn đường hòa giải, nhưng nếu ngươi giết trưởng lão vậy chuyện này sẽ không còn một chút đường hòa giải nào nữa mất!"

Thần hồn câu diệt!

Diệp Huyền quay đầu nhìn Khưu trưởng lão kia, trông thấy một màn này, sắc mặt của Khưu trưởng lão lập tức thay đổi: "Ngươi còn dám giết cả lão phu chắc?"

Thế nhưng vẫn chưa kết thúc!

Giết rồi!

Khưu trưởng lão nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Hắn ta dám giết lão phu sao? Lão phu có cho một trăm lá gan thì hắn cũng..."

Lúc này, Diệp Huyền vung một nhát kiếm!

Khưu trưởng lão trực tiếp bị xóa sổ!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Lý Tu Nhiên lập tức trắng bệch: "Xong rồi..."

Giết rồi!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của đám người có mặt ở đó đều trở nên nặng nề hẳn đi!

Mà mấy đệ tử nội môn kia lại càng lộ ra vẻ mặt khó tin!

Giết trưởng lão nội môn!

Vậy mà Diệp Huyền lại dám giết cả trưởng lão nội môn!

Đó chính là trưởng lão nội môn đấy!

Giết trưởng lão nội môn đã không còn đơn giản là đụng chạm cung quy nữa rồi!

Mà lúc này, Diệp Huyền đã lao về phía trước chém một nhát kiếm xuống.

Một tiếng đứt lìa đột ngột vang lên!

Vút!

Hắc y lão giả híp hai mắt lại, lòng bàn tay xòe ra, một sợi xích màu đen đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn ta, ngay sau đó, sợi xích màu đen kia phóng thẳng tới.

Đúng lúc này, một hắc y lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, cách hắn không xa.

Trước ngực trái của hắc y lão giả khắc một chữ "Chấp" nho nhỏ!

Chấp pháp giả!

Ngay khi trông thấy hắc y lão giả, sắc mặt của Lý Tu Nhiên lập tức trở nên trắng bệch!

Chấp pháp giả tới rồi!

Hắc y lão giả liếc mắt nhìn nơi mà Khưu trưởng lão đã biến mất trước đó kia, sau đó lại nhìn Diệp Huyền: "Ngươi giết?"

Diệp Huyền gật đầu.

Hắc y lão giả nhìn hắn: "Ngươi tự động đi theo ta hay là để ta dẫn ngươi đi!"

Diệp Huyền cười đáp: "Ta không đi!"

Thực lực của hắn thật sự đáng sợ quá!

Đương nhiên, điều quan trọng hơn cả là Diệp Huyền có thể giết chết một vị trưởng lão nội môn, hơn nữa còn giết một cách nhẹ nhàng đến vậy nữa!

Mà bây giờ, Diệp Huyền trực tiếp vượt mặt Chấp Pháp Điện để giết trưởng lão đồng nghĩa với việc khiêu chiến với Chấp Pháp Điện, lại càng là khiêu khích Đại Linh Thần Cung!

Trưởng lão phạm pháp cũng chỉ có Chấp Pháp Điện mới có quyền xử lý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận